Trọng Sinh Tại Đấu La Ta Có Ngũ Sinh Võ Hồn

Chương 71: 71: Đấu Chiến Đội Hoàng Đấu P1





“Đường Tam nói không sai, cũng không cần quá để ý hoàng đấu chiến đội đội hình, chúng ta kỳ thật cũng không kém, hiện tại vẫn là trước thương lượng thương lượng chúng ta trung nào bảy người lên sân khấu đi.”
Đái Mộc Bạch cũng rất là tán đồng gật gật đầu.
“Y Nhiên đã xác định không thể lên sân khấu, nếu xà trượng Võ Hồn đối mặt Lam Điện Bá Vương Long Võ Hồn sẽ bị áp chế nói, kia đích xác hẳn là đổi những người khác lên sân khấu, bất quá ta, Đường Tam, mộc bạch khẳng định không thể thay đổi người.
Vinh vinh thất bảo Lưu Li Tháp tác dụng phi thường đại, khẳng định cũng cần thiết muốn lên sân khấu, mà đối phương phụ trợ hệ cùng khống chế Hệ Hồn Sư nếu là đoàn đội trung tâm, như vậy chúng ta khẳng định cần thiết phải có một cái có thể hạn chế các nàng Hồn Sư, điểm này hồng tuấn nhất thích hợp.
Mà nếu thượng hồng tuấn, vì phối hợp, Oscar cũng nên lên sân khấu, có Oscar phi hành nấm tràng, hồng tuấn tính cơ động sẽ tăng lên rất nhiều, hạn chế tác dụng sẽ càng cường, hiện tại vấn đề chính là Tiểu Vũ cùng trúc thanh ai thượng ai lui.”
Đường Phong phân tích nói.
“Vẫn là làm Tiểu Vũ lên sân khấu đi.”
“Hảo, kia hiện tại chúng ta Shrek chiến đội lên sân khấu đội hình cũng đã xác định, đó chính là ta, Đường Tam, mộc bạch, Oscar, hồng tuấn, vinh vinh cùng Tiểu Vũ, hiện tại chúng ta tới thương nghị chiến thuật.”
Xác định lên sân khấu đội hình sau, Đường Phong nói.
"Chúng ta có thể thắng.

Mộc Bạch, Tiểu Áo, Hồng Tuấn, Tiểu Vũ, Vinh Vinh, Trúc Thanh.

Mọi người quên cả rồi sao, chúng ta có thể đạt được thành tích hai mươi bảy thắng.

Đối phương mặc dù cường đại, nhưng chúng ta đồng dạng không kém.

Chúng ta có Mộc Bạch vốn là cường công hệ vũ hồn.

Có Tiểu Áo với năng lực hồi phục hương tràng, còn có Hồng Tuấn với biến dị thú vũ hồn, cùng Tiểu Vũ nhu kỹ thần kỳ.

Vinh Vinh, chẳng lẻ ngươi cho rằng bản thân Thất Bảo Lưu Ly Tháp lại kém Cửu Tâm Hải Đường sao? Còn có Trúc Thanh, tốc độ của ngươi là nhanh nhất trong số các mẫn công hệ hồn sư đồng cấp bậc mà ta gặp qua.

Đối phương mặc dù cường đại, chẳng lẻ chúng ta lại yếu kém sao? Không, chúng ta nhất định có thể chứng minh, chúng ta so với bọn họ càng mạnh.

Càng huống chi.

Các ngươi không nên quên tuổi hiện tại của chúng ta.

Ta dám khẳng định, bọn họ tuổi so với chúng ta là lớn hơn.

Cho dù thật sự thua thì thế nào? Thất bại là mẹ thành công.

Cứ cho là hôm nay chúng ta không phải đối thủ của bọn họ, một ngày nào đó, chẳng lẻ lại không thể thắng.

Vinh quang vốn dĩ phải do chúng ta đạt được, nếu vừa bắt đầu đã đánh mất niềm tin, như vậy chúng ta cũng không cần tham gia thi đấu nữa? "
Lời của Đường Tam giống như ngọn lửa làm bùng lên hy vọng trong lòng mọi người.

Sử Lai Khắc Thất Quái mỗi một thành viên, đều là thiên tài trong thiên tài.

Là quái vật trong quái vật.

Bọn họ như thế nào chưa đánh đã cam tâm chịu thua cơ chứ?
Mọi người cũng không có nói chuyện, nhưng ánh mắt từng người lại trở nên kiên định, Đái Mộc Bạch...trước đưa ra tay phải của mình, ngay sau đó là Áo Tư Tạp.

Sử Lai Khắc Thất Quái, bảy người điều đưa tay hội lại một chỗ.

Ánh mắt từng người trở nên thiêu đốt.

Niềm tin mất đi đã tìm về, bây giờ, bọn họ là chìm ngập trong chiến ý.
"Sư phụ, trận đấu này, có thể để cho đệ tử toàn quyền an bày được không? " Đường Tam kiên định nhìn về phía Đại Sư nói.

Hắn biết, đánh một trận này chính là khảo nghiệm gian nan nhất.

Sỡ dĩ lúc trước hắn nói như vậy là không muốn mọi người mất đi lòng tin.

Hai kiếp làm người, hắn biết, muốn thu được cái gì, nhất định phải dựa vào cố gắng bản thân.
Trước mỗi lần đấu hồn, Đại Sư điều tiến hành chỉ điểm chiến thuật.

Nhưng lần này Đường Tam lại chủ động yêu cầu làm thay cho cái công tác của Đại Sư.

Mặc dù có vẻ chút cuồng vọng, nhưng Đại Sư, Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực ba người âm thầm gật đầu.
Một cái chiến thuật đoàn đội cần nhất phải đoàn kết, phối hợp.


Nhưng cũng không có thể thiếu đi chiến ý.

Chiến đội không có chiến ý, vĩnh viễn cũng không cách nào phát ra hết khả năng vốn có.

Mà lúc này, là linh hồn của cả đội, Đường Tam đã làm rất tốt điểm này.
Ý tứ ba người Phất Lan Đức chính là thắng bại không quan trọng.

Điều bọn họ quan tâm chính là sự phát triển của đám đệ tử này.

Bây giờ điều bọn họ có khả năng làm, chỉ là ngồi nhìn những đứa nhỏ gây cho bọn họ kinh ngạc lẫn vui mừng.

Xem thử đám nhỏ này cuối cùng có thể vươn xa đến trình độ như thế nào.
Tại khu nghỉ ngơi dành cho khách quý trong Tác Thất Đấu Hồn Tràng..
……
Căn phòng hào hoa rộng hơn trăm thước vuông.

Bộ bàn ghế thật lớn với chiều dài hơn năm thước.

Đủ để mười mấy người cùng lúc nghỉ ngơi thoải mái.

Cả phòng bên trong được trang trí chủ yếu là màu vàng.

Đèn màu vàng, rèm màu vàng, còn có các loại vật trang trí màu vàng khác.

Tạo cho người ở trong đó cảm giác huy hoàng chói lọi.

Trước cái ghế dài màu trắng là một cái bàn uống trà làm bằng thủy tinh.

Mặt trên còn có những đường trang trí tinh sảo.

Trọng yếu hơn, một mặt của căn phòng này làm bằng thủy tinh.

Thông qua xử lý đặc thù, từ nơi này có thể chứng kiến bên ngoài, mà bên ngoài không thể nhìn thấy tình huống bên trong.

Mà bên ngoài lớp tường thủy tinh ấy là vị trí quan trọng nhất của Đại Đấu Hồn Tràng, sàn thi đấu trung tâm.
Lúc này, bên trong phòng có bảy người.

Nhìn qua đều là khoảng hai mươi tuổi.
Ngồi ở giữa chiếc ghế dài, là một gã có mái tóc đen khá dài.

Vóc người thon thả, tướng mạo không tính là anh tuấn, biểu hiện trên mặt rất ít, giống như cả cơ thể hắn đều là cứng ngắc.

Mặc trang phục màu lam, không có trang sức.

Cả cơ thể làm cho người khác cảm giác hắn rất giản dị.

Nhưng cái loại đơn giản này lại khiến cho người khác cảm thấy rất nguy hiểm.

Hắn đang dựa lưng vào ghế, nhắm hai mắt dưỡng thần.

Ngồi trên chiếc ghế dài đó còn có một nữ tử.

Tư thế của nàng chính là đang dựa vào vai của cái gã kia.

Vẻ mặt nàng âm trầm, mái tóc ngắn màu tím nhìn qua càng làm nàng thêm anh tú vài phần.

Đôi mắt xanh biếc làm người nhìn không khỏi cảm thấy có chút quỷ dị.

Không nói nàng đẹp bao nhiêu nhưng vẻ mỵ hoặc của nàng là rất lớn.

Nàng lúc này chính là đang dựa vào vai gã thanh niên kia đồng thời chơi đùa với các ngón tay của mình.
"Nhạn Tử, ngươi đừng cùng lão Đại thân thiết trước mặt bọn ta nữa được không? Nói như thế nào thì các huynh đệ đều là một đám xử nam a, vạn nhất có cái gì xúc động, chỉ sợ không tốt.


Hắc hắc.

"
Vừa nói chuyện chính là một gã thanh niên tướng mạo anh tuấn.

Vóc người không cao.

Tóc ngắn màu vàng, đôi mắt có vẻ thập phần linh hoạt, đang đứng tựa vào cái mặt tường bằng kính kia với bộ dáng khá nhàn hạ.
Cô gái ngồi trên ghế liếc hắn một cái, đôi mắt xanh biếc lấp lánh, khé cười, "Vậy ngươi lại đây, để tỷ tỷ ta dạy ngươi cách trở thành một nam nhân? "
"Ách, quên đi.

ngươi một thân Bích Lân độc cũng chỉ có lão Đại mới chịu được.

Ta vô phúc tiêu thụ." Gã thanh niên vội vàng cự tuyệt.

Vẻ mặt hoảng sợ nhìn cô gái với cặp mắt xanh biếc kia rõ ràng có chút sợ hãi.
"Đáng kiếp.

Ngươi không có việc gì làm nên đi trêu chọc Nhạn Tử sao.

" Đứng cạnh bức tường bằng thủy tinh ở đầu bên kia là một gã toàn thân hắc y.

Đồng dạng mái tóc màu vàng, một gã thanh niên tướng mạo xinh đẹp tuyệt trần có thể so với nữ tử, vừa nâng cái ly chứa đồ uống, vừa nhìn có chút hả hê nói.
Gã thanh niên anh tuấn kia cả giận nói: "Báo Tử, ngươi cố ý nhắm vào ta, hôm nay sau khi thi đấu, chúng ta đấu một trận.

Xem ta như thế nào giáo huấn ngươi.

"
Gã thanh niên hắc y kia khinh thường hừ một tiếng, "Cùng ta một chọi một? Ngươi nói thật hay.

Ngươi là phi hành hồn sư muốn cùng ta địa hồn sư một chọi một.

Rõ ràng là khi dễ người.

Có bản lãnh, ngươi tìm lão Đại một chọi một.

Chỉ cần ngươi có thể cầm cự ba phút, ta chịu thua ngươi.

"
"Ngươi......" Gã thiếu niên anh tuấn khuôn mặt lộ vẻ không phục nhưng cũng không có tiếp lời.

Hắn hiểu rất rõ, cùng đội trưởng kiên trì ba phút là không có khả năng.
"Các ngươi an tĩnh chút đi.

Sao không bắt chước hai vị Thạch gia huynh đệ kia tĩnh dưỡng?" Gã thanh niên áo lam đang ngồi trên chiếc ghế dài kia vốn không nhúc nhít bỗng mở miệng nói.

Đúng như theo lời hắn, hai vị Thạch gia huynh đệ kia đang ngồi tĩnh tâm tại một góc căn phòng.

Hai người kia cũng không nói lời nào, vóc người thô mạnh mẽ.

Cùng ngồi một chỗ không khỏi khiến người khác có cảm giác trầm ổn.
Gã thanh niên anh tuấn kia cười nói: "Lão Đại.

Chúng ta còn cần tĩnh tâm dưỡng thần sao? Chúng ta trước bốn mươi cấp có thể đạt được ngân đấu hồn huy chương, ta dám nói, tại Tác Thác Đại Đấu Hồn Tràng này tuyệt đối tìm không ra đối thủ.

Đừng nói nơi này, cho dù là những nơi khác, cũng e là không có.

"
Gã thanh niên áo lam lạnh nhạt nói: "Cho dù như thế, ngươi cũng đừng nên đắc ý mà trở thành thói quen.

Hồn sư giới luôn xuất hiện người mạnh.


Không ai có thể khẳng định trước mặt chúng ta sẽ không xuất hiện cường địch.

Linh Linh, lại ghế ngồi một chút đi.

Cứ đứng như thế thật hao phí thể lực."
Lời cuối cùng của hắn là hướng về một nữ tử khác đang đứng ở một góc phòng.

Vị nữ tử kia chính là đang đứng ở góc âm u nhất của căn phòng, không những vậy, trên người nàng là một thân hắc y, mặt cũng được che bằng một tấm lụa đen.

Vóc người mềm mại.

Một mái tóc dài màu lam phủ sau lưng.

Mắt cùng màu mái tóc cũng không toát ra chút tâm tình gì.

Trên người nàng, tựa hồ chỉ có thể cảm nhận được sự cô độc.
"Không cần, ta ở chỗ này tốt lắm.

" Diệp Linh Linh thanh âm tuy lớn nhưng nghe cảm giác cực kỳ trống rỗng.

Làm cho người nghe cảm giác mông lung.
Bảy người trong phòng này, đúng là thành viên của Hoàng Đấu Chiến Đội.

Ngồi ở chiếc ghế dài kia là đội trưởng Ngọc Thiên Hằng cùng phó đội trưởng Độc Cô Nhạn.

Gã thanh niên anh tuấn là Phong Linh.

Gã hắc y cùng hắn đấu võ mồm là Áo Tư La Quỷ Báo hồn sư.

Hai gã ngồi trên mặt đất kia là huynh đệ Huyền Vũ Quy hồn sư.

Còn lại vị nữ tử kia là phụ trợ hệ hồn sư duy nhất của đội Diệp Linh Linh vũ hồn Cửu Tâm Hải Đường.
Tác Thác đại đấu hồn tràng, bên trong phòng khách quý cao cấp khu ba, Hoàng đấu chiến đội Viên Môn đang ở đó đợi đoàn chiến đấu đến.

Đang ngồi đợi thì cửa phòng chợt mở ra, từ bên ngoài có một người đi vào.
Người này xuất hiện khiến cho mọi người của Viên Môn hoàng đấu chiến đội đang ở các tư thế khác nhau liền cùng đứng dậy làm một động tác, kể cả đội trưởng Ngọc Thiên Hằng đang ngồi trên ghế gấm ở bên trong, ngay cả Thạch gia huynh đệ đang ngồi minh tường cũng đồng thời mở mắt ra.

Bảy người đồng thời tại chỗ đứng lên, hướng người vừa đến cung kính hành lễ.
" Sư phụ!"
Từ ngoài cửa đi vào chính là một người trung niên, nhìn qua bộ dáng trên dưới ba mươi tuổi, tướng mạo đen đúa bình thường, quần áo đơn giản mộc mạc, chỉ có ánh mắt hắn là đặc biệt sáng ngời.

Hắn không vì hành động của hoàng đấu chiến đội Viên Môn mà bề ngoài xuất hiện gì đặc biệt, chỉ tựa như một người bình thường, nhưng mà hắn có thể khiến cho cả Hoàng đấu chiến đội Viên Môn tôn kính như vậy, có thể bình thường được sao?
Trung niên sắc mặt có chút quái dị, loại...!thần thái này ngay cả đội trưởng Hoàng đấu chiến đội Ngọc Thiên Hằng cũng chưa từng thấy qua, lặng yên tiến lên vài bước, thấp giọng nói:" Tần sư phụ, ngài làm sao vậy."
Tần sư phụ quang mang trong mắt chợt lóe sáng, từ trong đôi mắt đen sáng ngời toát ra một tia quang mang thâm thúy," Lúc này ta sợ rằng các ngươi sẽ gặp phải một đối thủ kinh khủng đó.

Ta mới từ khu vực của thành chủ lấy được tư liệu sơ lược nhất về đối thủ của các ngươi đêm nay, đây là do Tác Thác đại đấu hồn tràng vừa mới xác định chuyển xuống, các ngươi xem đi."
Vừa nói, hắn liền đi tới bên chiếc bàn thủy tinh, ngồi xuống ghế gấm, trên tay bạch quang chợt lóe, liền xuất hiện một cuộn vải trắng, liền mở ra trước mặt.
Các đội viên của Hoàng đấu chiến đội liền xông tới, hướng đến tấm vải trắng nhìn lại.
Phó đội trưởng Độc Cô Nhạn thì thầm:" Sử Lai Khắc thất quái chiến đội, đội viên bảy người, không rõ lai lịch, thiết đấu hồn huy chương.

Sư phụ, thế nào mà Sử Lai Khắc thất quái chiến đội mới là Thiết đấu hồn huy chương, bọn họ có đủ tư cách cùng chúng ta tiến hành đoàn chiến đấu hồn phải không?"
Tần sư phụ lạnh nhạt nói:" Không sai, một tháng trước bọn họ đúng là Thiết đấu hồn huy chương, nhưng thông qua đấu hồn tháng này của bọn họ mà phân tích, ít nhất cũng đã đạt tới chuẩn Ngân đấu hồn, mặc dù chưa có hoàn toàn chắc chắn, dù sao Tác Thác đại đấu hồn tràng đã đã quyết định để bọn họ tiếp nhận Ngân đấu hồn tư cách.

Vừa đủ để khiêu chiến các ngươi, căn cứ theo lời chủ thành nói, Sử Lai Khắc thất quái tham gia đoàn chiến đấu hồn gồm hai mươi bảy trận, hai mươi bảy trận đánh là hai mươi bảy trận thắng, lúc trước các ngươi thu được Ngân đấu hồn mất bao nhiêu lâu? Một tháng ư? Suốt một năm thời gian đó."
Phong linh điểu hồn sư Ngự Phong ở một bên có vẻ không phục nói:" Đó là bởi vì bọn họ không gặp phải hồn sư cường đại mới có thể dễ dàng có được thắng lợi như vậy.

Tác Thác thành sao có thể đem bọn chúng so sánh ngang hàng với chúng ta như vậy."
Liếc mắt nhìn Ngự Phong một cái," Căn cứ theo thành chủ điều tra, trận chiến đầu tiên mà Sử Lai Khắc thất quái chiến đấu đoàn chiến đội, chính là gặp đội các ngươi đã từng đánh một lần, Cuồng chiến đội.

Thực lực của Cuồng chiến đội hẳn các ngươi rất rõ, cấp bậc hồn lực cũng không hơn kém các ngươi bao nhiêu, chỉ là hồn kỹ cùng vũ hồn có chút chênh lệch, nên mới bại dưới tay các ngươi."
" Chẳng lẽ Sử Lai Khắc thất quái này thắng?" Lần này người mở miệng chính là Hắc báo hồn Áo Tư La.
Phó đội trưởng Độc Cô Nhạn liếc mắt nhìn hắn một cái, " Vấn đề này còn phải hỏi hay sao, nếu không sư phụ còn nói đến làm gì nữa."
Ngọc Thiên Hằng một mực cẩn thận nhìn tư liệu trên tấm vải trắng, đột nhiên nói:" Sư phụ, hồn lực của bọn họ như thế nào mà có thể thắng được Cuồng chiến đội?"
Toàn đội viên của Hoàng đấu chiến đội không nhịn được ánh mắt một lần nữa hướng đến tấm vải trắng, cẩn thận nhìn tư liệu trước mặt.
Sử Lai Khắc thất quái chiến đội.
Đội trưởng: Tà Mâu Bạch Hổ, vũ hồn: Bạch hổ, cường công hệ chiến hồn sư ba mươi tám cấp.

Hồn hoàn: hai vàng một tím.
Phó đội trưởng: Thiên Thủ Tu La, vũ hồn: Lam ngân thảo, khống chế hệ chiến hồn sư ba mươi hai cấp.

Hồn hoàn: hai vàng một tím.
Đội viên: Nhu Cốt Mị Thỏ, vũ hồn: Ngọc thỏ, cường công hệ chiến hồn sư gần ba mươi mốt cấp.


Hồn hoàn: hai vàng một tím.
Đội viên: Mặc Ngọc Linh Xà, vũ hồn: Xà Trượng, cường công hệ chiến hồn sư gần 32 cấp.

Hồn hoàn: hai vàng một tím.
Đội viên: Tà Hỏa Phượng Hoàng, vũ hồn: biến dị Phượng hoàng, cường công hệ chiến hồn sư hai mươi tám cấp.

Hồn hoàn: hai vàng.
Đội viên: U Minh Linh Miêu, vũ hồn: U minh linh miêu, mẫn công hệ chiến hồn sư hai mươi tám cấp.

Hồn hoàn: hai vàng.
Đội viên: Hương Tràng Chuyên Mại, vũ hồn: hương tràng, phụ trợ hệ khí hồn sư ba mươi mốt cấp.

Hồn hoàn: hai vàng một tím.
Đội viên: Thất Bảo Lưu Ly, vũ hồn: Thất bảo lưu ly tháp, phụ trợ hệ khí hồn sư hai mươi bảy cấp.

Hồn hoàn: hai vàng.
Thấy chút tư liệu ở phía dưới, còn có phần chú giải: Sử Lai Khắc thất quái suốt cả tháng nay, đoàn chiến thu được toàn thắng, thực lực chính thức không phải biểu hiện ở cấp bậc một cách đơn giản như vậy.

Trong đó có khống chế hệ hồn sư Thiên Thủ Tu La cần đặc biệt phải chú ý, người này lực khống chế rất mạnh, thường thường có thể ngăn cản những đợt tấn công mạnh.
Nhìn tư liệu, Độc Cô Nhạn không nhịn được phì một tiếng, nở nụ cười nói:" Tần sư phụ, tư liệu này là ai cấp cho ngài đây, tên tiểu tử là Lam Ngân Thảo hồn sư lại còn muốn phải đặc biệt chú ý sao, lại cả cái gì mà ngăn cản những đợt tấn công mạnh mẽ nữa chứ.

Ta xem ngay cả đệ nhất hồn kĩ của ta hắn cũng không tiếp được."
Tần sư phụ hừ lạnh một tiếng, tất cả đội viên của Hoàng đấu chiến đội đều cảm thấy trái tim trong nháy mắt co rút lại một chút, mặt đất có chút rung động khiến cho trên mặt bọn hắn cũng toát ra vài phần sợ hãi.
" Nhạn tử, Ngự Phong một chút điểm coi thường cũng không có, ngươi làm đội phó mà xem thường đối thủ của mình như thế, vậy khi lên tràng đấu, ta cơ hồ có thể cam đoan ngươi lập tức bị cấm cố một cách mạnh mẽ."
Độc Cô Nhạn lè lè lưỡi, cũng không dám nói gì nữa.

Mặc dù Hoàng đấu chiến đội này đều là các đội viên kiêu ngạo không dễ phục người khác nhưng chỉ có kính phục duy nhất vị Tần sư phụ trước mắt này.

Không chỉ vì người này là....!vị sư phụ chuyên môn chỉ đạo của bọn hắn, đồng thời cũng là vì thực lực của vị sư phụ này.

Tần sư phụ tên đầy đủ là Tần Minh, năm nay ba mươi tư tuổi, nhưng tại đầu năm nay mới đột phá cánh cửa cấp sáu mươi, trở thành một gã hồn đế.

Nghe nói theo ghi chép lại của Vũ Hồn điện, thì chính là người trẻ tuổi thứ hai đạt đến hồn đế trong lịch sử, người ở trên là một vị thiên tài khác của thời trước.
Ba mươi tư tuổi đạt đến hồn đế, đây là mục tiêu của mỗi người trong Hoàng đấu chiến đội.
Ngọc Thiên Hằng ở sau lưng hướng Độc Cô Nhạn khoát tay, chính mình hướng đến Tần sư phụ nói:" Tần sư phụ, Sử Lai Khắc thất quái chiến đội này đến tột cùng có chỗ nào khiến cho chúng ta phải chú ý đây? Từ vũ hồn của bọn họ mà xem, Thất bảo lưu ly tháp không thể nghi ngờ chính là cái chúng ta cần chú ý nhất, bọn họ thân thể cùng cấp bậc không tương đương với chúng ta, sai biệt không ít.

Cho dù có Thất bảo lưu ly tháp phụ trợ đi chăng nữa, nhiều nhất cũng chỉ là gần bằng được sự chênh lệch hồn lực đối với chúng ta mà thôi.

Sợ rằng cũng không thể hiểu được rõ nguyên nhân chính thức tại sao họ có thể đạt được chiến thắng trong những lần đoàn chiến đấu hồn kia.

Trong sáu người bọn họ còn lại, chính là Đội trưởng Bạch Hổ với vũ hồn Tà Mâu Bạch Hổ là đáng chú ý nhất, còn có cả biến dị Phượng Hoàng, ta chưa bao giờ nghe qua sự tồn tại của loại vũ hồn này, sợ rằng đây hẳn là do có biến dị nào đó có được.

Về chỗ tư liệu có phần cường đại hóa của Khống chế hệ hồn sư Thiên Thủ Tu La, tại điểm này ý kiến của ta cũng giống với Độc Cô Nhạn, cho dù hắn có đến ba hồn hoàn mạnh mẽ, nhưng dù sao vũ hồn của hắn cũng chỉ là Lam Ngân Thảo mà thôi, sao có thể quá mạnh được."
Tần Minh vuốt nhẹ cằm, nói:" Ngươi phân tích coi như cũng tỉnh táo, tư liệu về Sử Lai Khắc thất quái chúng ta cũng chỉ có thể biết được chừng này, hết thảy cũng phải đợi chính thức giao thủ mới có thể biết được.

Nhớ kĩ lời của ta, vĩnh viễn không thể xem thường đối thủ được.

Tác Thác đại đấu hồn tràng đã dám phái bọn họ ra, tất nhiên phải có phần nắm chắc.

Còn một điều nữa, là yêu cầu của ta đối với các ngươi, bất luận kết cục của tràng đấu hồn này thế nào đi nữa, cũng không cho phép ai hạ sát thủ thậm chí là gây tổn thương quá nặng đến đối phương.

Các người đã nghe rõ chưa? Nhạn tử, nhất là ngươi, nếu đối phương trúng độc của ngươi, khi chấm dứt hồn đấu phải đưa ngay giải dược cho bọn chúng, không được phép trì hoãn."
Độc Cô Nhạn kì quái hỏi:" Tại sao? Không phải sư phụ hàng ngày luôn nói với chúng ta, trên chiến trường không phân cha con, phải toàn lực ứng phó hay sao? Nếu không đả thương đối thủ của mình thì sợ rằng sẽ bị đối thủ đả thương lại, tuyệt không thể thủ hạ lưu tình được."
Trên mặt Tần Minh toát ra một tia cười khổ," Lần này có chút không giống, các ngươi bây giờ chưa cần biết, đợi sau khi tràng đấu hồn này chấm dứt ta sẽ nói đáp án cho các ngươi.

Tốt lắm, đến giờ rồi, các ngươi đi theo ta."
Nói xong, hắn đứng lên trước, xoay người hướng đến bên ngoài của phòng khách quý đi ra, đi tới một bên, Tần Minh trong lòng thở dài một tiếng:" Bọn nhỏ, không phải ta không muốn nói nguyên nhân cho các ngươi, ta hi vọng lần này các người có thể bị một chút giáo huấn tốt.

Nếu thuận lợi phát triển một cách bình thường quá sẽ dễ dàng bị gãy đổ mất."
Trung tâm của Tác Thác đại đấu hồn tràng: Chủ đấu hồn tràng.
Nơi này cũng không hề giống với các khu tràng rối loạn mà những người bình dân đang xem cuộc chiến có thể tưởng tượng ra, ngược lại nếu bọn họ tới đây, nhất định sẽ tưởng rằng đây mới là khu chiến đấu thực sự.
Chủ đấu hồn tràng ở giữa trung tâm, diện tích so với phân đấu hồn tràng có vẻ lớn hơn một chút...!kì lạ nhất là tại giữa trung tâm chủ đấu hồn tràng lại cực kì im lặng.
Bởi vì chung quanh cũng không hề có khán đài mà tất cả hoàn toàn là do sương khói bao phủ tạo thành, chỉ có thể chứng kiến các cảnh tượng thông qua vách ngăn thủy tinh trước mặt, để có thể cất dấu bối cảnh thâm hậu của các vị khách quý ngồi xem.
Những người ở đây ai cũng không muốn dễ dàng bộc lộ thân phận của mình, cảnh tượng cũng không như người dân bình thường hoan hô một cách ầm ĩ.

Bọn họ chính là muốn tìm kiếm cái cảm giác kiêu ngạo cùng cao cao tại thượng của bản thân mình.
Càng huống chi nơi này chính là một nơi đổ chú ( cá cược) lớn, nên tất cả những người xem tràng đấu phụ cận đều muốn cách nhau xa xa, bởi vì tránh cho những quý tộc trong lúc thua bạc tức giận mà sinh ra mâu thuẫn, việc ẩn đi thân phận càng thêm trọng yếu, ít nhất mọi người sẽ không biết mình thắng cược là ai, cho dù muốn trả thù cũng không có biện pháp.
Vách ngăn thủy tinh mặc dù từ bên ngoài không thể thấy được cảnh tượng bên trong nhưng tại trung tâm của chủ đấu hồn tràng có một ngọn lửa màu vàng huyễn lệ lập lòe chiếu sáng, mà đấu hồn thai nơi này cũng vô cùng lớn, bởi vì nguyên nhân có đến hàng ngàn người xem, phạm vi đường kính của đấu hồn thai ước chừng hơn bảy mươi thước.
Đừng nói là mười người tham gia đoàn chiến đấu hồn, cho dù hai bên có đến trăm người ở nơi này chém gϊếŧ thì cũng có thừa chỗ.
Tại trung tâm của chủ đấu hồn tràng, tổng cộng có hơn mười hai gian phòng khách quý, bình thường phòng khách quý có hơn ba trăm hai mươi gian, những phòng này tựa hồ không có khi nào trống cả.

Mỗi phòng khách quý cao cấp hầu như đều có chủ nhân sẵn, mà bình thường những phòng khách quý này hàng năm đều không còn dư cái nào.