Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 502: C502: Hắc diệu thạch đến tay




"Cái gì?" Cảm nhận được ánh sáng này, sắc mặt Trát Hợp khẽ biến, muốn ngăn cản, nhưng căn bản không ngăn được.

Ông ta chỉ cảm thấy cổ họng mình một trận lạnh lẽo, từng đạo dao động vô cùng sắc bén theo miệng vết thương điên cuồng đánh vào trong cơ thể ông ta, điên cuồng phá hư sinh cơ trong cơ thể ông ta.

"Ta..." Trát Hợp ôm yết hầu, ánh mắt nhìn về phía một chỗ.

Ở đó, một thanh niên nhìn qua vô cùng trẻ tuổi yên lặng đứng thẳng, ánh mắt lạnh như băng đang nhìn ông ta.

Ánh sáng kia chính là do thanh niên vô cùng trẻ tuổi này phát ra.

"Làm sao... Làm sao có thể?" Trát Hợp nhìn Diệp Tinh đang hờ hững, trong mắt tràn đầy vẻ khó có thể tin nổi.

Trước ông ta cũng chú ý tới Diệp Tinh, chẳng qua thực lực của Diệp Tinh chỉ là ở đạo tắc cảnh sơ kỳ, ông ta tự nhiên là không thèm để ý chút nào, toàn bộ đám người này để ông ta chú ý chỉ có một mình Katucci.

Thế nhưng tiểu tử vẫn luôn ẩn nấp trong đám người, thực lực chỉ có đạo tắc cảnh sơ kỳ lại đột nhiên bộc phát ra thực lực mạnh như vậy!

Ông ta thực lực hư không cảnh trung kỳ mà ngay cả một chiêu cũng không có ngăn cản được.

Nhưng ông ta đã không còn thời gian để hối hận nữa.


- Phanh!

Thân thể của ông ta trực tiếp rơi xuống đất, lực sinh mệnh bị phá hủy hoàn toàn.

Cường giả hư không cảnh trung kỳ Trát Hợp chết!

Phanh!

Không chỉ có Trát Hợp, hai cường giả hư không cảnh trung kỳ bên cạnh ông ta cũng không kịp phản ứng, nhanh chóng bị đánh chết!

Trong hư không, từng thanh trường kiếm chợt xuất hiện bay múa, chừng hơn trăm thanh, mỗi một thanh đều tràn ngập dao động vô cùng sắc bén, xuyên qua toàn bộ khu vực.

Dưới những trường kiếm này, những hộ vệ đạo tắc cảnh này hoàn toàn chính là bị Diệp Tinh thu phục hết, không có bất kỳ lực phản kháng nào.

Vài giây sau, ba cường giả hư không cảnh trung kỳ cùng toàn bộ hơn trăm đạo tắc cảnh bị đánh chết.

Mùi máu tanh lan tỏa, thậm chí nhuộm đỏ mặt đất.

Ầm ầm!

Toàn bộ tràng diện hoàn toàn an tĩnh lại, mọi người nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt đều tràn đầy vẻ khiếp sợ.

"Các vị đại nhân cùng hộ vệ của Hắc Diệu Tông đều bị đánh chết."

"Là do thanh niên kia làm."

"Thực lực của thanh niên kia thật mạnh! Chỉ vài giây thôi sao? Miểu sát, đều là miểu sát!"

“Tuy rằng thực lực mạnh, nhưng thanh niên này lá gan quá lớn không phải sao? Dám đánh chết người của Hắc Diệu tông?"

......

Mọi người nhìn Diệp Tinh, trong mắt cũng tràn đầy vẻ hoảng sợ.

Phiến thế giới này là do Hắc Diệu Tông thống trị, coi như là cường giả bất tử cảnh cũng không dám đắc tội Hắc Diệu Tông, kết quả Diệp Tinh xuất thủ dứt khoát như vậy.


Bọn họ còn tốt, lúc này khiếp sợ nhất không thể nghi ngờ là đám người Hình Vân, Katucci.

- Thực lực của Mộc Khôn mạnh như vậy? Hình Vân ngơ ngác nhìn Diệp Tinh.

Diệp Tinh mà lúc trước bị cô lạnh lùng trào phúng bỗng nhiên bộc phát ra thực lực cường đại như vậy!

Đây chính là cường giả hư không cảnh trung kỳ, bộ lạc bọn họ mạnh nhất cũng chỉ là ở hư không cảnh sơ kỳ mà thôi, thế nhưng hư không cảnh trung kỳ ở trong tay Diệp Tinh lại không có chút lực phản kháng nào, hoàn toàn bị miểu sát, về phần những đạo tắc cảnh khác càng là bị Diệp Tinh chém như thái rau giải quyết sạch.

Nhớ tới lúc trước mình khoe khoang thực lực Lâm Tinh ở đạo tắc cảnh đỉnh phong, Hình Vân cười khổ trong lòng, chỉ cảm thấy trên mặt nóng ran.

Có thể dễ dàng đánh chết hư không cảnh trung kỳ, thực lực Diệp Tinh ít nhất ở hư không cảnh hậu kỳ.

Có thể trong mắt Diệp Tinh, lúc ấy mình giống như một tên hề đang biểu diễn đúng chứ?

Ngoại trừ cười khổ, Hình Vân trong lòng cũng có một tia sợ hãi.

Diệp Tinh thực lực khủng bố như vậy, nếu như đối phó bọn họ, vậy hoàn toàn chính là miểu sát.

Lúc trước lời nói trào phúng của cô nói không chừng đã khiến Diệp Tinh sinh ra sát tâm với cô.

- Không nghĩ tới thực lực của Mộc huynh đệ mạnh như vậy?

Bên cạnh, Lâm Tinh cũng là kinh ngạc nhìn Diệp Tinh bỗng nhiên bộc phát thực lực, lắc đầu cười khổ nói.


"Quá lợi hại, hơn trăm thanh trường kiếm kia..." Về phần cậu bé Tiểu Thạch thì vẻ mặt sùng bái nhìn Diệp Tinh, nhất là tình cảnh hơn trăm thanh trường kiếm bay múa, đối với cậu mà nói quá mức rung động.

So sánh ra, ba thanh trường kiếm Diệp Tinh sử dụng lúc trước hoàn toàn không đáng nhắc tới.

Không để ý tới mọi người, sau khi đánh chết trung nhân Hắc Diệu tông, Diệp Tinh liền tiến lên một bước, trực tiếp đem Hắc Diệu Thạch trong tay cầm vào trong tay mình.

- Đến tay rồi! Nắm Hắc Diệu Thạch, trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia vui sướng.

Nhiệm vụ của thế giới Hắc Diệu lần này đã hoàn thành.

Diệp Tinh không biết tìm Hắc Diệu Thạch cần chú ý cái gì, cho nên vẫn không có động thủ, đợi đến khi Trát Hợp đem Hắc Diệu Thạch triệt để nắm trong tay, hắn mới tìm được cơ hội, trong nháy mắt đem ba cường giả hư không cảnh trung kỳ mạnh nhất đánh chết!

Nếu như một kích không thành công, tất sẽ lãng phí đại lượng thời gian của Diệp Tinh, hiển nhiên thời cơ hắn tìm không tồi.

Chỉ là, lấy được Hắc Diệu Thạch không tính là cái gì, lĩnh vực Hắc Diệu mà đạo chủ Nguyên Giác nói cho Diệp Tinh còn chưa có nhìn thấy đâu.

Hắn hiện tại tự nhiên không có khả năng trực tiếp rời đi thế giới Hắc Diệu này.

Tay phải vung lên, Diệp Tinh nhanh chóng đem bảo vật lưu trữ thu hồi mấy người Trát Hợp.