Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 1012: Giết Đế Quân!




Ngay vào lúc lời này của Diệp Trần rơi xuống, đồng thời, gần đỉnh núi Everest cỗ lối vào đi về Tu Chân giới, nhiều hơn ba đạo thân ảnh có khí tức hào hùng.

Bỗng nhiên chính là Công Tôn Vô Ngã tông chủ Kình Thương tông, Thái Sơ Văn Nhất tông chủ Thái Huyền tông và Đồ Diệt Sinh điện chủ Trường Sinh điện!

"Nơi này chính là thế giới mà Hạo Thiên đại đế mở ra sao? Cùng với Tu Chân giới quả nhiên khác biệt hoàn toàn!"

Công Tôn Vô Ngã trước tiên mở miệng nói một câu.

Sau đó Đồ Diệt Sinh ở một bên thì cũng một mặt khinh bỉ nói:

"Linh khí cằn cỗi như thế, hơn nữa trên cả quả tinh cầu này chẳng qua cũng chỉ có chục tỷ người, thậm chí người có tu vi cao nhất chẳng qua cũng chỉ mới cảnh giới Hóa Thần mà thôi, thật sự là không đáng giá nhắc tới! Thật không biết lão hồ ly Vân Thương Sinh kia đến tột cùng là đang lo lắng chuyện gì!"

Đồ Diệt Sinh nói xong, Thái Sơ Văn Nhất tiếp lời nói:

"Không sai! Vân tông chủ người này chính là nghĩ quá nhiều, ngày đó chúng ta thế nhưng là tận mắt nhìn thấy tiểu tử kia bị Thiên Ý Tu Chân giới tiêu diệt, bây giờ một phương thế giới này cũng đã trở thành giới vô chủ, bằng không mấy tháng trước đến nay, những tiểu lâu la mà chúng ta phái ra kia cũng không có khả năng thống trí cả quả tinh cầu này dễ dàng như thế!"

"Có đạo lý! Một phương thế giới này nhỏ yếu như vậy, cho dù chúng ta không thể tìm được truyền thừa của Hạo Thiên đại đế, như nếu có thể độ kiếp ở thế giới này thì xác suất thành cũng chắc là có thể tăng lên rất nhiều!!"

Ba người nói xong, thi nhau cười một tiếng, trên mặt tất cả đều hiện ra vẻ mừng như điên.

Tuy nhiên, giọng nói của ba người vừa mới rơi xuống, một giọng nói đột ngột đột nhiên từ trên trời cao vang lên:

"Ba vị thật đúng là để cho ta đợi khá lâu a!"

Hô!

Cùng lúc giọng nói này vang lên, hư không phía trên bỗng nhiên vỡ ra, Diệp Trần từ bên trong vết nứt của không gian chậm rãi đi ra.

"Cái gì!!"

"Ngươi! Ngươi rõ ràng...làm sao lại như vậy?"

"Đây không có khả năng!!"

Sau khi tam đại Đế Quân nhìn thấy Diệp Trần xuất hiện thì lập tức hai mắt của tất cả đều trợn lên thật lớn, gần như cũng lúc kinh hô lên.

Bọn họ trước đó từng chứng kiến tận mắt, Diệp Trần bị một chưởng của Thiên Ý Tu Chân giới rõ ràng đánh cho nổ tung lên, tuyệt đối không ngờ rằng, hắn thế mà còn sống, hơn nữa thần không biết quỷ không hay xuất hiện ở ngay trước mắt bọn họ mà bọn họ còn không có bất kỳ một chút phát giác nào!!!

"Đáng tiếc! Thiếu một tên!"

Diệp Trần cũng không có vội vàng động thủ, ánh mắt sau khi nhìn lướt qua trên người tam đại Đến Quân thì không thể không lắc đầu, trên mặt hiện ra vẻ thất vọng.

Thật ra thì ở bên trong tứ đại Đế Quân, người mà hắn muốn bắt nhất chính là Vân Thương Sinh kia, đáng tiếc lão hồ ly này thực sự quá giảo hoạt. chính mình thả câu mấy tháng vậy mà cũng không có câu đi ra con cá lớn này.

Mà đổi thành một bên, sau khi ba người phản ứng lại thì gần như cùng lúc hướng về phía thông đạo chạy như điên.

Diệp Trần thấy thế thì cười lạnh, trực tiếp thuận tay vung lên.

Rầm rầm!

Thời không xung quanh lập tức bắt đầu vặn vẹo, mặc cho tam đại Đến Quân sử dụng bao nhiêu khí lực lại chỉ có thể chạy quanh tại chỗ, thông đạo đi về Tu Chân giới rõ ràng ở gần ngay trước mắt, đáng tiếc bọn họ bất kể như thế nào cũng không thể tới gần.

"Không được! Xem ra Vân tông chủ đoán không sai! Tiểu tử này vậy mà đã trở thành chúa tể của Hạo Thiên giới!"

"Xong! Không nghĩ tới ngay cả Thiên Ý Tu Chân giới cũng không thể giết chết hắn!"

"Tiểu tử này hóa ra là cố ý thiết lập cục diện này để dẫn chúng ta tiến đến, thực sự quá gian trá!"

Tam đại Đế Quân lập tức hối hận không thôi.

Trước đó bọn họ tận mắt nhìn thấy, Diệp Trần bị Thiên Ý của Tu Chân giới tiêu diệt, căn bản không có nghĩ tới hắn thế mà còn sống, mà mấy tháng trước cho tới nay lại phái không ít pháo hôi đến đây tìm hiểu tình huống, vốn cho rằng có lẽ không có tồn tại nào có thể uy hiếp được bọn hắn cho nên mới an tâm tiến vào.

Lại tuyệt đối không ngờ rằng, mọi thứ diễn ra ở đây hóa ra đều là một cái bẫy mà Diệp Trần cố ý bày ra, mục đích chính là muốn dẫn bọn họ vào Hạo Thiên giới!

Mà Diệp Trần làm chưởng khống giả của Hạo Thiên giới đừng nói chỉ là ba tên Độ Kiếp Đến Quân, cho dù là cường giả cấp đại đế có tới cũng chỉ có thể mặc cho hắn nhào nặn!

"Diệp tiểu hữu! Không! Diệp tiền bối! Có chuyện thì nói chuyện thật tốt! Chỉ cần ngươi không giết ta, ta có thể cam đoan Thái Huyền tông chúng ta, ngày sau đi theo Diệp tiền bối, Diệp tiến bôi sai đâu chúng ta như thiên lôi đánh tới đó!"

Thái Văn Sơ Nhất tông chủ của Thái Huyền tông vội vàng lớn tiếng hô to lên, đã hoàn toàn không còn hình tượng cao ngạo của Độ Kiếp Đế Quân như thường ngày.

Đáng tiếc, Diệp Trần nhìn cũng không thèm nhìn một cái, trực tiếp thuận tay một chủ:

Bành!

Đáng thương Thái Sơ Văn Nhất kia đường đường là nhân vật cấp Độ Kiếp Đế Quân, tồn tại hàng đầu của Tu Chân giới vậy mà bị một chỉ của Diệp Trần mà nổ tung lên!

Hơn nữa, Thái Văn Sơ Nhất sau khi bị Diệp Trần chỉ một cái nổ tung thì lập tức hóa thành một cỗ năng lượng tinh thuần vô cùng mênh mông dung nhập vào bên trong Hạo Thiên giới.

Mà Công Tôn Vô Ngã và Đồ Diệt Sinh ở một bên thấy cảnh này thì lập tức vẻ mặt của cả hai đều trở nên vô cùng trắng bệch.

Chết!

Thái Sơ Văn Nhất thế mà cứ chết đi như vậy!

Đây chính là lực lượng của chúa tể một phương thế giới sao?

"Diệp Trần! ở bên trong Hạo Thiên giới, chúng ta có lẽ không phải là đối thủ của ngươi! Thế nhưung ngươi phải suy nghĩ cho thật kỹ, ngươi chẳng lẽ sẽ mãi mãi không đặt chân vào Tu Chân giới sao? Ngươi giết tất cả chúng ta chính là hoàn toàn đắc tội với bát đại tiên môn, chỉ cần ngươi lại bước chân vào Tu Chân giới thì sẽ rơi vào sự vây quét của bát đại tiên môn, ngươi cũng đừng hòng còn mạng sống!"

Đồ Diệt Sinh thấy Thái Sơ Văn Nhất cầu xin tha thứ không được thì lập tức thay đổi sách lược, bắt đầu uy hiếp.

Diệp Trần cười lạnh:"

"Bát đại tiên môn sao? Chẳng mấy chốc ta sẽ nhổ tận gốc bọn chúng!"

Nói xong lời này, Diệp Trần lại cong ngón búng tay ra, một đạo kiếm mang tràn đầu khí tức hủy diệt, thẳng đến Đồ Diệt Sinh mà bắn tới!

"Không!!"

Đồ Diệt Sinh thấy thế thì lập tức không cam lòng hét lớn một tiếng, vội vàng gọi ra Trường Sinh Chung pháp bảo Thần khí của chính mình, cố gắng ngăn cản.

"Ừm?"

Diệp Trần thấy Đồ Diệt Sinh gọi Thần khí ra thì lông mày lập tức hơi nhíu lại, lập tức bàn tay bỗng nhiên một trảo:

"Đến!"

Sưu!

Trường Sinh Chung kia vừa mới được Đồ Diệt Sinh gọi ra vậy mà hoàn toàn thoát ly khống chế của hắn, trực tiếp biến mất không thấy gì nữa, sau một khắc đã xuất hiện ở trong lòng bàn tay Diệp Trần.

Trường Sinh Chung chính là Thần khí, nếu hủy đi như vậy thì thực sự rất đáng tiếc.

Thần niệm Diệp Trần hơi quét qua, tinh thần lạc ấn mà Đồ Diệt Sinh lưu ở trên Trường Sinh Chung đã được xóa đi một cách dễ dàng, sau đó thuận tay néo vào bên trong hư không.

Mà cùng lúc đó:

"Không!!"

Sau khi Thần khí bị cưỡng ép đoạt đi, Đồ Diệt Sinh lập tức phát ra một tiếng gầm thét không cam lòng, cả ngươi trong nháy mắt hóa thành một đám sương máu, ngay sau đó thì chuyển hóa thành một cỗ năng lượng tinh thuần, dung nhập vào bên trong Hạo Thiên giới.

Sau khi thuận tay giét chết hai tên Đế Quân, ánh mắt Diệp Trần lúc này rơi vào trên thân Công Tôn Vô Ngã người duy nhất còn sống, khóe miệng hơi nhếch lên hiện ra vẻ đùa giỡn:

"Công Tôn tông chủ, ngươi muốn chết như thế nào?"

Không nghĩ tới, Công Tôn Vô Ngã đầu tiên là thân thể khẽ run lên, sau đó lại bỗng nhiên cười lên ha hả:

"Ngươi cười cái gì?"

Dù sao mọi thứ đều nắm ở trong tay, Diệp Trần cũng không có nóng lòng, thế là nhàn nhạt mở miệng hỏi.

Sau khi Công Tôn Vô Ngã cưới lớn một lúc thì bỗng nhiên nụ cười trên mặt đã thu lại, lạnh lùng nói:

"Diệp Trần! Ta thừa nhận, ta đích xác là coi thường ngươi! Tuy nhiên may mà trước khi ta đến, cũng đã lưu lại một tay!"

Công Tôn Vô Ngã nói đến đây thì dừng lại một chút, lời nói xoay chuyển, nói:

"Ta nghe nói, ngươi và Lạc Hà tông có quan hệ cũng không đơn giản, đúng không?"

Diệp Trần nghe được điều này thì sắc mặt lập tức hơi đổi một chút:

"Ngươi đây là có ý gì?"

P/S: Ta thích nào...chương 4