Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân

Chương 47: Tranh cãi




Edit: Dĩm Dĩm

>❤<

Chung quanh sân thi đấu ngồi đầy người, giám khảo ở trên đài giám khảo cũng đã chuẩn bị ổn thoả.

Trận thi đấu đầu là thi viết, hai mươi phút, nội dung kiểm tra là tri thức hơi có chiều sâu về linh thực linh quả.

Cái này đối với Dung An mà nói, trên đó đều là cái quỷ gì nha, cậu còn chưa có học mấy thứ thâm ảo như vậy đâu, chỉ biết chút chút thôi à. Thời điểm công bố điểm số thi viết tất nhiên không nỡ nhìn, năm mươi điểm, người ta kiểm tra được bốn mươi, cậu kiểm tra được hai mươi, một giây liền lạc hậu hơn người khác rất nhiều.

Nhìn điểm trên màn ảnh, Dung An không muốn nghĩ nhiều nữa, hai ba tháng học tập tri thức, quả nhiên so ra vẫn kém nhân sĩ chuyên nghiệp người ta, từ nhỏ học đến lớn bọn họ có thể kém chỗ nào a.

Ngồi ở trên đài giám khảo Mặc Sĩ Phong nhìn điểm trên màn ảnh, lại nhìn mặt hệ thống kia một cái. Hắn tuyệt đối không phải vì nhìn đến điểm này mới cho rằng người này là tiểu vương hậu của mình, mà là chiều cao, thân hình cùng với thần sắc khi thi viết của đối phương đều tương tự với tiểu vương hậu.

“Chút điểm này.” Dung An nỉ non, may mắn mang mặt hệ thống.

Thi viết vẫn chưa đào thải người dự thi, bằng không Dung An đã không vào được trận thi đấu sau. Nhưng số điểm này của cậu cũng đủ làm người khác kinh ngạc, trừ phi hai cuộc thi sau cậu đều biểu hiện cực kỳ tốt, nếu không cơ bản sẽ không có khả năng đạt được xếp hạng ở phía trước. Bởi vậy, mọi người cũng trực tiếp xem nhẹ Dung An, cái người mang mặt hệ thống này nhất định không uy hiếp đến bọn họ.

Mặc Sĩ Phong nhìn về phía Dung An, khẽ gật đầu, ít nhất tiểu vương hậu không có khảo ra trứng ngỗng, việc này đã không tệ. Bản thân Kỳ Lân không cần hiểu rõ nhiều đồ vật như vậy, không gian đều có linh thực linh quả, hà tất để ý loại danh khí vô dụng này.

Dung An ngẩng đầu liền đối diện với tầm mắt Mặc Sĩ Phong, có lẽ những người khác không có cảm thấy đại đế đang nhìn mình, ánh mắt đối phương cũng chit ngừng lại hai giây kia. Nhưng Dung An biết đối phương nhất định đã biết mình là ai, thật mất mặt, cứ dễ dàng như vậy mà để đối phương biết tri thức lý luận của mình có bao nhiêu kém cỏi, cậu tỏ vẻ mình cũng không phải một người thích hợp khảo thí, cũng không phải học bá.

Trận thi đấu thứ hai là vào sân thi đấu chọn lựa ra linh quả khác nhau về cấp bậc cùng giai thứ, tỷ như bậc 1 sơ giai, cấp 2 sơ giai, cấp 3 sơ giai…… Số lượng linh quả mỗi một cấp bậc mỗi một giai thứ đều có hạn, một người lấy sai, có khả năng sẽ làm những người khác cũng sai theo, hoặc là tìm không thấy linh quả tương ứng. Cái này không chỉ khảo nghiệm độ công nhận của người dự thi đối với linh quả, đồng thời còn khảo nghiệm tốc độ của bọn họ.

Trận thi đấu này có điểm tương tự với buổi Dung An cùng Kỳ Lan thi đấu, chỉ là không phải tìm mỗi trái cây cấp bậc 1, cũng không phải thi đấu ai tìm ra nhiều quả hơn. Tất cả mọi người đều tiến vào cùng một khu vực, linh quả trốn trong chỗ này, điều này cũng khảo nghiệm độ mẫn cảm, khứu giác của người dự thi. Nói là một mảnh khu vực, thật ra là rừng cây giả thuyết, linh quả có khả năng lớn lên ở trên cây, cũng có thể được đặt trong hộp giấu trong bụi cỏ.

Ta triệt thảo tập võng, Dung An tỏ vẻ chính mình thật là mở rộng tầm mắt, còn không phải là tỷ thí tìm kiếm linh quả sao, còn có nhiều chú ý như vậy. Cho bọn cậu thời gian một giờ, muốn cho bọn cậu tìm ra trái cây, may mắn chỉ là bậc 1 đến cấp 6, không có cấp bậc cao hơn, bằng không sẽ càng thêm gian nan.

Dung An ngây người một lát liền phát hiện mọi người cần tổ đội thì tổ đội, tiến cánh rừng đã tiến vào cánh rừng, tốc độ thật nhanh.

“Mặt Hệ Thống.” Một người vỗ nhẹ bả vai Dung An.

Dung An quay đầu lại mới phát hiện người này còn không phải là Kỳ Lan trước đó cùng mình thi đấu sao, bởi vì mình mang mặt hệ thống nên mới không biết mình đi.

“Cùng nhau tổ đội đi.” Kỳ Lan mở miệng.

Thời điểm thấy những người khác tổ đội, Kỳ Lan liền nghĩ cần tìm một đồng đội, hơn nữa tên đồng đội này còn không thể quá mạnh, sẽ không thể tranh đoạt tài nguyên với mình. Mặt Hệ Thống trước mắt không thể nghi ngờ là một lựa chọn rất tốt, thành tích thi viết của đối phương kém như vậy, cơ bản không có khả năng tranh đoạt bảo tọa quán quân với mình.

“Ân?” Dung An nghi hoặc, “Vì sao?”

“Bởi vì thành tích thi viết của cậu phi thường xuất sắc,” Kỳ Lan hơi châm chọc nói, “Có thể khảo ra thành tích như vậy, cũng cần dũng khí.”

Việc này cùng với dũng khí có sợi len quan hệ, Dung An câm nín, không phải mình không muốn khảo được điểm cao, mà là thật sự không có cách nào nha, “Cám ơn.”

“Chúng ta tổ đội, cậu có thể phụ trách tìm kiếm linh quả, tôi có thể giúp cậu phân rõ cấp bậc giai thứ,” Kỳ Lan ngạo khí, “Điều kiện chính là nếu cậu tìm được loại tôi cần, vậy giao cho tôi, tôi tìm được loại cậu cần cũng có thể giao cho cậu, rốt cuộc thì chúng ta tìm chính là giai thứ không giống, tôi là trung giai, mà cậu là sơ giai.”

Đối phương nói rất đúng rất có đạo lý, nhưng mình cũng biết phân rõ giai thứ chứ bộ, Dung An vẫn gật đầu, “Có thể.”

Tương đương với trao đổi công bằng, Dung An không ngại nhiều thêm một người đồng đội, Kỳ Lan trình độ xác thật không tồi, ít nhất thành tích thi viết của đối phương cao hơn so với mình hai mươi điểm.

Hai người cùng tiến vào rừng cây, xuống tay tìm kiếm linh quả. Khi Dung An nhìn thấy một quả linh quả, vừa duỗi tay, một người liền chạy tới đoạt đi. Dung An trầm mặc, những người này thật đúng là liều mạng, cướp linh quả từ người khác, sẽ không sợ nổi lên mâu thuẫn sao, một cái không tốt, một giây sẽ nhào tới đánh nhau a.

Đang lúc Dung An nghĩ có nên muốn một giây nhào lên đánh nhau hay không, liền nghe thấy tiếng mắng chửi, đến, đã có người tranh cãi kìa. Ngẩng đầu nhìn hướng không trung giả thuyết, những người này chẳng lẽ không biết có người nhìn sao, bất quá thi đấu cũng không quy định không thể đánh nhau, cũng không có người ra ngăn cản, thuyết minh hành động của bọn họ là hợp quy củ, không tính trái với quy tắc, thế giới thú nhân quả nhiên bất đồng.

“Cẩn thận một chút,” Kỳ Lan quay đầu liền thấy Mặt Hệ Thống bị cướp linh quả, rất không vui, người này thành tích thi viết kém còn chưa tính, hiện giờ còn vô dụng như vậy, “Nếu có người đoạt cậu, cậu liền đi đoạt lấy của người khác.”

Ha hả, cho dù là á thú nhân, giống cái, những người này vẫn rất bưu hãn. Dung An nghĩ mình không hạ thủ được, hơn nữa lúc này mới vừa mới bắt đầu, nếu hiện tại đã bắt đầu đoạt, đến phút cuối cùng còn có thể lấy được gì sao, không bằng trước tìm một ít linh quả, chờ đến cuối cùng thì phân biệt ra.

“Tiếp tục tìm,” Dung An bình tĩnh, “Tốt nhất không nên tách ra, nếu không sẽ để bọn họ dễ dàng cướp đi.”

“Tôi lại không phải tên ngốc,” Kỳ Lan xem thường, “Theo sát một chút, đừng có chậm chạp.”

Dung An nhún vai, Kỳ Lan này tính tình có điểm táo bạo, không thích hợp nói quá nhiều.

Ước chừng cách thi đấu kết thúc còn mười phút, Dung An cùng Kỳ Lan đã tìm được không ít linh quả, chỉ là Kỳ Lan vẫn chưa gom đủ bảy quả linh quả, còn thiếu một quả.

“Cứ như vậy đi,” Kỳ Lan nhìn về phía năm quả linh quả để trong cái túi nhỏ của Mặt Hệ Thống, lại nhìn nhìn một quả trong tay đối phương, duỗi tay cầm lấy quả linh quả kia, “Cái này không phải sơ giai.”

“Phải không?” Dung An nhìn về phía Kỳ Lan, tuy rằng mình không có ở trước mặt đối phương giám định linh quả nhiều, nhưng mình dùng tinh thần lực là có thể tra xét rõ ràng, đó chính sơ giai, là linh quả mà mình đang thiếu.

“Không tin tôi?” Kỳ Lan không kiên nhẫn, ngược lại duỗi tay xoa xoa linh quả, cắn một ngụm, “Hương vị cũng không tệ lắm.”

Dung An khóe miệng co rút, đây là hủy thi diệt tích sao, còn cho rằng mình cái gì cũng không biết, bất quá là không hy vọng mình cũng tìm được số lượng linh quả ngang với đối phương. Quả nhiên giữa đồng đội cũng có cạnh tranh, may mắn mình không có ngốc, buộc chặt miệng túi, nhẹ nhàng bỏ vào tay áo, linh quả nhỏ rất thích hợp giấu ở trong tay áo.

Giám khảo cũng không ngăn cản người dự thi ăn luôn linh quả, hoặc là hủy diệt linh quả. Không tìm được linh quả đúng tầm, đó là vấn đề thực lực cá nhân.

Đang lúc Dung An chuẩn bị dọn dẹp một chút chờ đợi đến giờ, ngẩng đầu lại phát hiện Lâm Hoa Nam đứng ở bên kia.

“Giao linh quả của cậu ra.” Lâm Hoa Nam liếc mắt nhìn Dung An một cái, đều là sơ giai.

Lâm Hoa Nam không nghĩ tới việc Mặt Hệ Thống trước mắt có phải người quen của mình không, dù sao có không ít người mang mặt hệ thống tới dự thi, mình cũng không nhất định gặp được Dung An.

Giờ phút này Lâm Hoa Nam vẻ mặt lạnh băng, Dung An tinh tường ý thức được nếu mình không giao ra linh quả, như vậy đối phương thật sự có khả năng tranh cãi với mình, cũng có thể đánh nhau.

“Không có khả năng!” Cho dù là người quen, Dung An cũng không chuẩn bị giao ra linh quả.

Thấy Mặt Hệ Thống không giao ra linh quả, Lâm Hoa Nam dứt khoát ra tay với Mặt Hệ Thống.

Đừng nói Dung An có đầu não thêm vào cấp bậc kỹ năng, chỉ nói bản thân Dung An bị xem như thú nhân dưỡng hơn hai mươi năm, tuy cậu đánh không lại thú nhân cùng tuổi, nhưng vẫn có thể đánh lại giống cái cùng á thú nhân.

Qua mấy chiêu, Lâm Hoa Nam phát hiện mình rơi xuống hạ phong, ngữ khí trầm thấp nói, “Một thú nhân đánh giống cái, không biết xấu hổ sao?”

Dung An trầm mặc, Lâm Hoa Nam này thật đúng là không thể mềm, “Thi đấu chẳng phân biệt thú nhân, giống cái.”

Đều là thi đấu hỗn hợp, còn nghĩ đến ý tứ cái gì, Dung An còn tưởng là Lâm Hoa Nam chỉ đùa giỡn với mình. Trong quá trình đánh nhau, Dung An phát hiện Lâm Hoa Nam nhất chiêu nhất thức đều có chứa lệ khí, chiêu chiêu đều phi thường tàn nhẫn. Cái này bất quá chỉ là một hồi thi đấu mà thôi, cho dù trong internet giả thuyết bị thương cũng không ảnh hưởng đến hiện thực, nhưng cũng không cần thiết liều mạng như vậy đi.

Này cũng không phải cảm thụ của Dung An nhất thời mãnh liệt một chút, mà là một khắc Lâm Hoa Nam nghiêng người kia, cậu nhìn thấy một tia lạnh băng cùng tàn nhẫn dưới đáy mắt đối phương. Về điểm này không giống như Lâm Hoa Nam mà cậu biết, đối phương phảng phất như thay đổi thành người khác.

Ném Lâm Hoa Nam ra, Dung An sửa sang lại quần áo, “Lăn!”

Mà Kỳ Lan chỉ đứng ở một bên nhìn, không có nhúng tay. Đầu tiên, y cho rằng mình là một á thú nhân không cần thiết đi trợ giúp một thú nhân; tiếp theo, bọn họ là đối thủ cạnh tranh, mình sao có thể đi trợ giúp đối phương được. Đối với tên Lâm Hoa Nam kia, Kỳ Lan nhìn thấy chiêu thức hung ác của đối phương, y lại càng không nghĩ đến việc tiến lên, cũng không muốn cùng đối phương kết oán. Ai biết sau khi thi đấu kết thúc, đối phương có thể tìm mình phiền toái hay không, tên Lâm Hoa Nam này không dễ đối phó như vậy. Mặt hệ thống là thú nhân, một người thú nhân không thể so đo quá nhiều chuyện với mình.

Lâm Hoa Nam híp lại đôi mắt, xem ra phải tìm một người khác đoạt linh quả, nhưng một chốc cũng tìm không thấy người nào khác, “Không bằng chúng ta làm một bút giao dịch, lấy thành tích thi viết của cậu, cậu cơ bản không có khả năng đạt được vài tên phía trước. Ở trong hiện thực, cậu nhất định cũng rất thiếu thốn linh quả đi, đặc biệt là trung đẳng cap cấp, tôi có thể cho cậu linh quả cấp 5.”

Hiện tại Lâm Hoa Nam cũng không thể đào tạo ra linh quả cấp 5, nhưng Lâm gia có tiền, có thể dùng tiền mua.

“Thú nhân nghiên cứu linh quả không nhất định đều thiếu thốn linh quả,” Dung An không thích nghe Lâm Hoa Nam châm chọc, “Cho nên tôi cự tuyệt!”

“Hoặc là cấp 7?” Lâm Hoa Nam cắn răng.

“Không có khả năng!” Bỗng nhiên cảm thấy khuôn mặt này phi thường thiếu đánh, ngày thường cũng không cảm thấy Lâm Hoa Nam là cái dạng người này a, Dung An không biết nên nói mình còn chưa đủ hiểu biết Lâm Hoa Nam, hay là đối phương nguyên bản chính là bộ dáng như vậy, “Cấp 10 cũng không có một chút khả năng, không phải của cậu sẽ không thuộc về cậu.”

Nếu mình đem linh quả giao cho đối phương, vậy mình phải làm sao bây giờ, Dung An không cho rằng mình có thiện tâm lớn như vậy.

“Cậu……” Cứng không được, mềm cũng không được, Lâm Hoa Nam quay đầu nhìn về Kỳ Lan đứng một bên, uy hiếp, “Dị năng thể năng của cậu đều không được tốt lắm đi, có thể bảo vệ được một vị á thú nhân này?”

“Tùy tiện,” Kỳ Lan lại không phải ai của mình, huống chi đối phương vừa mới nãy còn thiết kế bẫy mình, hơn nữa linh quả trong tay Kỳ Lan không phải loại Lâm Hoa Nam cần, Dung An càng không lo lắng, “Còn dư lại không đến ba phút, tôi đi trước, các cậu chậm rãi luận bàn.”

Thấy Mặt Hệ Thống biểu hiện sắc mặt như này, Kỳ Lan hoài nghi đối phương có phải đã biết được mình vừa mới ăn linh quả mà đối phương cần hay không, đương nhiên cái này cũng có khả năng là bởi vì thời gian sắp tới rồi, đối phương cũng không cần mình, lúc này mới làm ra quyết định như thế.

“Muốn động thủ sao?” Kỳ Lan đối diện với đôi mắt Lâm Hoa Nam, “Giống cái các cậu luôn thích như thế, nhìn trúng liền muốn đoạt tới tay, chẳng sợ thương tổn người khác.”

“Đây là quy củ thi đấu, những người tài ba có thể chi,” Lâm Hoa Nam không cho rằng mình có gì sai, bản thân thi đấu chính là tàn khốc như thế, “Có lẽ cậu có thể trợ giúp tôi từ trong tay cậu ta……”

“Không có khả năng,” Kỳ Lan phủ quyết, mình có thể ăn linh quả đối phương cần, nhưng tuyệt không thể để bên ngoài đoạt, nếu không để những người khác biết, về sau còn như thế nào tìm đồng đội hợp tác, “Nếu tôi nói không sai, cậu đã tìm được sáu quả linh quả, trên cơ bản là tên đứng đầu của vòng này, hà tất để ý một quả cuối cùng.”

Lâm Hoa Nam nắm tay, cái danh đệ còn chưa đủ, y còn hy vọng có thể tìm được bảy viên, đây mới là danh đệ nhất hoàn mỹ.

“Cũng đúng, các cậu luôn thích tìm cái gọi là cảm giác hoàn mỹ,” Kỳ Lan phất tay, “Muốn cùng tôi động thủ liền nhanh lên, đáng tiếc cậu không có tìm người khác giúp đỡ.”

Lâm Hoa Nam cũng không phải không có đồng đội khác, mà là những người đó đều không muốn cùng y đi đoạt của người khác, đều cho rằng y đã tìm được cũng đủ linh quả, hoàn toàn không cần thiết mạo hiểm chấp nhận nguy hiểm rằng mình có khả năng bị người mình cố gắng cướp đoạt cướp lại của mình.

“A,” Lâm Hoa Nam phủi tay, thời gian sắp tới rồi, y sao có thể thật sự cùng đối phương động thủ, bất quá nghĩ thử cái địa vị của Kỳ Lan này ở trong lòng vị thú nhân mang mặt hệ thống kia. Nếu đối phương thật sự để ý Kỳ Lan, chắc sẽ ngoan ngoãn giao linh quả ra, xem ra hai người kia thật sự chỉ là quan hệ hợp tác bình thường, cũng không phải tình lữ.

Thời gian thi đấu kết thúc, Dung An ra khỏi rừng cây, đồng thời đem hai quả linh quả giấu trong tay áo đặt vào bên trong túi, yên lặng vì cơ trí của mình điểm LIKE, quả nhiên không thể không có tâm phòng người, một lần giấu giếm này, không phải đã gom đủ linh quả cần sao.

Đám người dự thi đi ra khỏi rừng cây, đem linh quả để vào túi viết tên mình nộp lên, lại nghỉ ngơi trong chốc lát, chờ thành tích trận thứ hai.

Một khắc đi ra khỏi rừng cây, Kỳ Lan thoáng nhìn mặt hệ thống thả đồ vật vào túi, nhíu mày, đó là linh quả? Phải biết rằng nếu để linh quả khác cấp bậc giai thứ, sẽ bị trừ bớt điểm, bởi vậy, bọn họ cũng không có khả năng lấy linh quả khác góp đủ số.

Ngu xuẩn, Kỳ Lan câu lên khóe môi, cái Mặt Hệ Thống này còn tính toán tiếp tục tìm ngược a.

Nộp lên linh quả trong sân nghỉ, Dung An liền chạy qua một bên nghỉ ngơi, không đợi cậu ngồi xuống, Bạch Lão Đầu liền nắm lỗ tai cậu, “Ta nói với cậu như thế nào, bảo cậu học tập cho tốt, học tập cho tốt, kết quả đâu, lăn lộn trả lại cho ta hai mươi điểm.”

“Cái này……” Dung An tỏ vẻ cậu đã nỗ lực học tập, nề hà trong lúc nhất thời vẫn không có cách đạt đến cái độ cao kia, “Trước……”

“Bạch Lão Đầu!” Đúng lúc này, một người hướng bọn họ đi tới.