Trùm Tài Nguyên

Quyển 3 - Chương 217: Người mua quá nhiều




- Vâng, vâng!

Sato đầy vẻ ưu tư, tay cầm điện thoại, cung kính cúi người gật đầu xác nhận.

- Tôi lập tức đi làm ngay. Vâng!

Lúc ông ta gát điện thoại thì lưng áo đã đẫm mồ hôi lạnh, ướt sũng cả áo sơ mi. Sato lòng còn đầy sợ hãi mà vuốt trán đầy mồ hôi, uể oải ngồi trên ghế sô pha, nhìn lên trần nhà thở phào một cái. Cuối cùng cũng đã vượt qua cửa ải của ngài tổng giám đốc.

Mấy ngày nay Sato cảm thấy mình đang sống trong địa ngục. Chỉ một tuần ngắn ngủi mà ông ta cảm thấy như đã sống qua mười năm. Tuy ông ta đã vắt hết sức lực để thu mua dầu mỏ nhưng trên thị trường không ai nỡ bán. Mấy ngày nay thành tích ở công ty xăng dầu Si Kemo không như mong muốn, nếu sắp tới vẫn không thu mua đủ lượng dầu mỏ, đến cuối tháng tám đầu tháng chín công ty Si Kemo sẽ không thể không sử dụng đến lượng dự trữ của công ty, nếu không, sản phẩm của công ty xăng dầu Si Kemo sẽ đứt đoạn trên thị trường. Vậy chẳng phải là hai tay dâng thị trường cho đối thủ cạnh tranh sao?

Yamamoto mấy ngày qua đều hỏi tình hình mới nhất của bộ phận thu mua, Sato nhận thấy ngài tổng giám đốc đã vô cùng giận dữ, nếu không phải mình tìm được một chút manh mối, chỉ e là hôm nay đã bị Yamamoto đá đến bộ phận khác dưỡng lão. Xét tuổi tác của Sato, nếu gặp phải kết cục như vậy, nếu muốn làm lại từ đầu còn khó hơn lên trời.

Nhân viên bộ phận thu mua của công ty xăng dầu Si Kemo mấy hôm nay bị Sato điên cuồng thúc giục, mỗi ngày đầu làm việc đến tối mịt, điên cuồng liên hệ với tất cả những đầu mối mà họ có thể nghĩ đến, cho dù là manh mối nhỏ nhất cũng không bỏ qua. Ngay cả các công ty đầu mỏ của Liên Xô cũng đều hỏi từng chỗ một. Nhưng đám người này quá tham lam khiến người ta giận sôi lên, đòi hối lộ rất nhiều mà khả năng cung cấp cho công ty xăng dầu Si Kemo cũng chỉ giới hạn, vốn không thỏa mãn được nhu cầu của công ty xăng dầu Si Kemo

Hơn nữa, theo công ty xăng dầu Nhật Bản, công ty cổ phần dầu mỏ Shikoku và các công ty xăng dầu khác ở Nhật Bản đều nhìn về Liên Xô. Nếu công ty xăng dầu Si Kemo muốn có phần thì phí tổn ngày càng cao mà số lượng lại ngày càng ít. Áp lực trên vai Sato ngày càng lớn làm ông ta thật sự không chịu nổi.

Nhưng cũng may ông ta có bạn tốt, rốt cuộc biết được chủ nhân của các hợp đồng kỳ hạn giao hàng dầu mỏ, hơn nữa còn tình nguyện giới thiệu cho ông ta khiến lúc này Sato lại nhen nhóm một tia hy vọng. Hy vọng các tài khoản nằm trong tay người này có thể có đủ dầu mỏ. Chỉ cần chống đỡ qua hết tháng tám và tháng chín thì nguy cơ cũng đã qua đi.

Sato nhìn đồng hồ, lập tức nhảy dựng lên, chạy như gió khỏi văn phòng, lớn tiếng quát:

- Yoshiko, Wanatabe, Khố Đại Tử, Subaro, bốn người lập tức sắp xếp đồ đạc đi cùng tôi tới Hong Kong.

Giờ có cơ hội, Sato nhất định phải đích thân xuất mã để liên hệ, giao cho bất cứ ai ông ta cũng cảm thấy lo lắng, nếu lại thất bại, chỉ sợ là tiền đồ của ông ta sẽ u ám không ánh sáng.

Ăn cơm trưa xong, Hoàng tử Abdullah bán tin bán nghi dẫn bọn thuộc hạ của anh ta rời khỏi biệt thự bên bờ biển, trước khi đi tất nhiên cảm ơn Phương Minh Viễn suốt và còn mời hắn tham gia dạ tiệc ở dinh thự anh ta vào ngày mai.

Đợi đến lúc đoàn xe của Hoàng tử Abdullah ra đi, Phương Minh Viễn lập tức gọi điện thoại cho ông Quách, kể lại đầu đuôi sự việc cho ông biết.

- Minh Viễn, tin của cháu đến rất đúng lúc.

Ông Quách trịnh trọng lạ thường trong điện thoại. Sau khi chuyển nhượng các hợp đồng kỳ hạn giao hàng để thu lợi, Vu Đông Phong đề nghị các hợp đồng ấy đều phải sử dụng tiền mặt, tính toán để thu được nhiều lợi nhuận hơn. Hơn nữa, trong tay Vu Đông Phong, các hợp đồng kỳ hạn giao hàng vẫn phải kéo dài đến giữa tháng chín. Hiện tại, xem ra để có được lợi ích lớn nhất, tốt nhất là nên buông tay. Mỹ sử dụng đến lượng dầu mỏ dự trữ và OPEC quyết định tăng sản lượng là hai điều quan trọng đả kích thị trường dầu mỏ thế giới, tuy không phải là đòn chí mạng nhưng nhất định phải ảnh hưởng lớn. Giá dầu rất có khả năng sẽ giảm nhanh. Món tiền năm mươi triệu đô la Mỹ này quả là xứng đáng. Nhờ tin tức này mà mấy người Phương Minh Viễn sẽ không thu vào ít hơn năm mươi triệu đô la Mỹ.

- Ông Quách, cháu cũng hiểu, chúng ta phải thu lại, mang toàn bộ hợp đồng kỳ hạn giao hàng dầu mỏ chuyển nhượng hết, thu lại tiền mặt mới là thu lợi thật sự.

Phương Minh Viễn cũng nói cho ông Quách nghe lời đề nghị của Robert.

- Công ty British Petrolium Fotermedia cũng xem như là khách hàng thân thiết của Tập đoàn vận tải đường thủy Quách thị, mấy tàu chở dầu của công ty cũng xem như là để phục vụ họ. Lúc này xem như bọn họ cũng giúp được chúng ta một việc lớn, nếu họ có ý muốn mua, tất nhiên ông sẽ không từ chối.

Ông Quách cười to. Bên này định buông tay, bên kia đã có người đón lấy, quả là muốn ngủ còn có người đưa gối cho.

- À, Minh Viễn, cháu chờ một tí, dường như Vu Đông Phong có việc muốn gặp ông.

Khoảng năm phút sau, trong điện thoại lại vang lên tiếng của ông Quách:

- Ha ha… Minh Viễn, cháu có đoán được Vu Đông Phong mang tin tức gì đến cho chúng ta không?

Ý nghĩ của Phương Minh Viễn xoay chuyển thật nhanh. Nghe giọng nói của ông thì dường như không phải chuyện xấu. Vu Đông Phong tìm ông, lại có liên quan đến mình thì chỉ cũng là chuyện kỳ hạn giao hàng thôi. Chẳng lẽ lại có người mua mới xuất hiện?

- Ông nói cho cháu biết, Vu Đông Phong vừa mang đến hai tin. Công ty xăng dầu Si Kemo và công ty cổ phần xăng dầu Shikoku của Nhật Bản không biết làm thế nào lại biết trong tay Vu Đông Phong còn kỳ hạn giao hàng dầu mỏ trong tay, hiện giờ phái người từ Nhật Bản đến để thương lượng thu mua kỳ hạn giao hàng dầu mỏ trong tay anh ấy. Cháu nói chuyện này có tuyệt không?

Ông Quách cười to trong điện thoại nói:

- Cơm ăn cướp mới thơm, bán hàng mà có nhiều người mua thì không phải là sẽ bán được giá tốt sao?

Phương Minh Viễn cũng không khỏi mỉm cười. Vận khí của hắn quả không tồi, vừa định bán kỳ hạn giao hàng thì cả đám người nhảy ra giành mua, xem ra có thể bán với giá tốt rồi.

Nhưng công ty xăng dầu Si Kemo sao? Cái tên này khiến Phương Minh Viễn hơi ngẩn ra. Kiếp trước cái tên này cũng không xa lạ gì với hắn, không ngờ kiếp này lại có thể gặp gỡ.

Phương Minh Viễn nhớ rất rõ, ở kiếp trước, năm 2009, từng có một tin, tuy phần lờn người Hoa Hạ không chú ý đến, nhưng vì Phương Minh Viễn là nhân viên thăm dò địa chất nên hắn không thể không chú ý.

Vì lúc đó quan hệ giữa chính phủ Mỹ và Iran cực kỳ căng thẳng, nên chính phủ Mỹ nghiêm khắc yêu cầu Nhật Bản giải trừ việc hợp tác với Iran trong lĩnh vực dầu mỏ. Vì thế, chính phủ Nhật Bản không thể không bỏ qua việc tiến hành khai thác dầu mỏ ở Iran, sửa đổi chiến lược ở khu Trung Đông, chuyển sang gia tăng hợp tác với Nga, Nhật Bản tập trung khai thác các mỏ dầu ở Siberia. Sau đó không lâu, dưới sự chỉ đạo của chính phủ Nhật Bản, khi công ty xăng dầu Si Kemo và công ty xăng dầu Il Markus Cike của Nga cùng thăm dò ở Siberia, phát hiện một mỏ dầu quy mô lớn, trữ lượng khí đốt trước mắt đã lên đến 480 triệu thùng.

Lúc đó ở Nga có quy định là những mỏ dầu có trữ lượng từ năm trăm thùng trở lên mặc định là khu vực khai thác của nhà nước, hạn chế công ty nước ngoài đầu tư vào. Nhưng lượng khai thác ở khu mỏ này lại không đạt được mức quy định nên mỏ dầu mới không thuộc loại bị hạn chế đối tượng.

Do công ty xăng dầu Si Kemo của Nhật Bản và công ty Il Markus Cike của Nga cùng hợp tác thăm dò nên phía Nhật Bản được 49% cổ phần, hơn nữa chính phủ Nhật Bản lại chấp nhận tài trợ phương tiện xây dựng và cung cấp vốn để khai thác mỏ này khiến Nhật Bản có quyền khống chế tuyệt đối khu mỏ này. Chính phủ Nhật Bản thông qua kế hoạch đặt ống dẫn dầu và thuyền vận chuyển loại lớn để dẫn khí đốt thiên nhiên của khu mỏ này về Nhật Bản, trở thành công ty của Nhật Bản đứng hàng đầu ở Nga. Danh tiếng của công ty xăng dầu Si Kemo tự nhiên vang dội, trở thành đề tài ưa thích của các hãng truyền thông lớn trên thế giới.

Hơn nữa, Phương Minh Viễn còn biết công ty xăng dầu Si Kemo và Hoa Hạ còn không chỉ như thế.

Trước đây, Nga và Hoa Hạ phải trải qua chín năm đàm phán mới có thể đạt thành hiệp ước Hoa – Nga về phương án xây dựng đường ống dẫn dầu lớn. Vì chính phủ Nhật Bản tích cực tham gia vào, không ngừng tung ra tiền tài và vũ khí nên cuối củng hiệp ước ấy đã bị chính phủ Nga phủ quyết. Hành động sau lưng của chính phủ Nhật Bản này có sự giúp sức chủ yếu của công ty xăng dầu Si Kemo. Kết quả chín năm tăm huyết của Hoa Hạ bị hủy hoại trong chốc lát. Tổn thất không thể đo được.

Về công ty cổ phần xăng dầu Shikoku kia cũng không phải đơn giản. Kiếp trước, khi Nhật Bản và Hoa Hạ tranh giành mỏ dầu ở Đông Hải, công ty này là người tích cực dẫn đầu yêu cầu chính phủ Nhật Bản không nhìn đến kháng nghị của Hoa Hạ, lập tức bắt tay vào khai thác mỏ dầu Đông Hải.

- Này, này, Minh Viễn, cháu còn đó không?

Trong điện thoại truyền đến âm thanh kinh ngạc của ông Quách. Phương Minh Viễn đột nhiên im lặng khiến ông hơi lo lắng.

Lúc này Phương Minh Viễn mới giật mình nói:

- Ông nói tiếp đi ạ, cháu nghe đây.

Ông Quách cảm thấy hơi lạ lùng một tí nói:

- Thế này vậy, ông sẽ quay lại bảo Vu Đông Phong tiếp đại diện của ba công ty kia, nhanh chóng bán ra các hợp đồng kỳ hạn giao hàng.

- Không đâu ông, trước tiên không cần để anh Vu tiếp xúc với người Nhật Bản, việc này cháu muốn tiến hành đàm phán chuyển nhượng ở Hong Kong, hay là đến Ả rập Saudi cũng rất tốt.

Phương Minh Viễn hơi chần chừ nói.

Ông Quách cười nói:

- Vậy cũng tốt, cháu có số điện thoại của Vu Đông Phong, trực tiếp báo cho anh ta biết đi, chuyện này ông giao toàn quyền cho cháu.

Phương Minh Viễn tình nguyện giải quyết việc này ông Quách càng vui hơn và cũng yên tâm hơn.