Trùm Tài Nguyên

Quyển 3 - Chương 343: Một ngày ác mộng




Cuối cùng Lâm Dật Hải lạnh lùng nói

-Tôi ở đây khuyên các vị một câu, không nên động chân tay khiêu chiến nhóm lãnh đạo Thành ủy vẫn coi trọng triều Tống hơn đại phu, từ khi nước cộng hòa thành lập tới nay, xử bắn các cán bộ chức quan lớn hơn so với các vị, có khối người.

Trước cửa cục giám sát chất lượng tụ tập không ít người dân thành phố đến kháng nghị, mọi người đối với cục giám sát chất lượng là vì chuyện thịt nước ở trên, buông thả thịt nước tràn lan ở thị trường thành phố Phụng Nguyên, cảm thấy cực kỳ bất mãn. Chỉ có điều bị nhóm bảo vệ cửa ngăn cản, cho nên không thể đi vào. Mặt trời đã bay cao lên giữa trời, kim đồng hồ cũng chỉ mười hai giờ, trong cục giám sát chất lượng cũng truyền đến mùi các loại đồ ăn, mọi người có chút nhụt khí nên cũng bắt đầu tản mạn đi.

Vào lúc này, chỉ thấy cuối phố dài, một đoàn xe đến đây, đằng trước có ba chiếc xe cảnh sát mở đường, phía sau là ba xe công vụ, phía sau nữa lại là xe cảnh sát, bên trong đoàn xe thậm chí còn có xe của đài truyền hình, từ từ thẳng tiến đến cục giám sát chất lượng, nhóm bảo vệ cửa bối rối mở cửa ra, các xe này tiến vào trong viện.

Cục giám sát chất lượng ăn xong cơm trưa rồi, mọi người còn lại trong sân nhìn kinh ngạc, từ xe cảnh sát mười mấy tên cảnh sát cao thấp, Mã Đông Giang và Phó trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Lý Quốc Khánh, sắc mặt sắc từ trong xe đi ra. Tiến vào tòa nhà của cục giám sát chất lượng, ánh mắt bối rối của mọi người cục giám sát chất lượng nhìn chăm chú xuống, Mã Đông Giang chỉ huy cán bộ trong cục, bắt đầu tập trung mọi người, đồng thời nhóm người phụ trách tiêu thụ sinh sản lơn hơi và Lô Quốc Kiệt người quay chụp băng ghi hình xuất hiện cùng hai gã nhân viên cũng đến đây, ba người này run run đi tới phụ giúp, cũng không nói chuyện, Lý Quốc Khánh khoát tay chặn lại, hai gã cảnh sát trực tiếp lại đây, liền làm cho ánh mắt mọi người sợ hãi vài phần, hướng về phía khác.

Mà gần như là cảnh tượng ở cục giám sát chất lượng, ở sở công thương, cục chăn nuôi, cục vệ sinh cũng phát sinh hàng loạt sự kiện, một lượng xe cảnh sát từ các cục đi ra, thẳng đến cục cảnh sát thị trấn mà đi.

Mã Đông Giang đứng trước toàn bộ người trong cục quy định rõ ràng, bất cứ ai cũng không được tiết lộ ra ngoài nửa điều, nếu không khi phát hiện, chắc chắn sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc. Tiếp theo nhanh chóng chia người trong cục thành bảy tổ, từng tổ có một người đo lường kiểm tra quy trình công nghệ của lợn hơi đi theo, ngoại trừ một tổ lưu ở ngoài, mặt khác hợp thành tổ khác với vài cục khác, gia nhập đội ngũ khác. Đưa sáu tổ rời khỏi đây, Mã Đông Giang lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. Nhưng trong lòng anh ta hiểu rất rõ, đây mới chỉ là bắt đầu, nếu không phải suy nghĩ đến bảy tổ kiểm tra này có đủ người không, chỉ sợ trong cục giám sát chất lượng, thành viên phòng phụ trách heo hơi là ít nhất, toàn bộ đã bị cảnh sát mang đi.

-Mã cục trưởng, chúng ta kiểm tra địa điểm nào đầu tiên?

Lý Quốc Khánh thản nhiên hỏi

Mã Đông Giang nhìn bản đồ, Lâm Dật Hải đem toàn bộ thành phố Phụng Nguyên chia thành bảy khối, mỗi khối phụ trách một tổ, mà từng tổ lại sẽ chia thành vài đội, chính là muốn kiểm tra các thương gia thu mua thịt nước và các lò giết mổ thịt nước. Lâm Dật Hải yêu cầu thành viên các tổ phải làm việc nhanh, tiến công phải độc, mặc kệ mọi người có chỗ dựa sau lưng vững chắc thế nào, có lai lịch thế nào, cứ làm trái pháp luật là tạm giam, vi phạm kỷ luật tạm thời cách chức chờ xử phạt, cần tịch thu thì tịch thu, cần phạt tiền thì phạt tiền, sau đó sẽ chỉnh đốn sau. Trong mỗi một tổ đều bao gồm thành viên của nhiều bộ môn liên kết hành động, có vấn đề gì, cũng không thiếu một chủ quản bộ môn, ngay tại chỗ có thể giải quyết vấn đề để nhân viên đài truyền hình và phóng viên làm việc, toàn bộ quá trình hành động phải được ghi chép tường tận xuống dưới.

-Lò mổ quốc doanh thứ nhất, kiểm tra đầu tiên chính là nó.

Mã Đông Giang vỗ bản đồ nói. Nhưng anh ta nghe nói, lúc này đây đang chen nhau lăng mạ hành động của siêu thị Carrefour, Tề Mập Mạp tương đương diện tích đất đai lớn, rất nhiều chủ lò giết mổ đều bị ông ta lôi kéo vào một khối, coi như là chủ mưu. Hơn nữa lò giết mổ thứ nhất Phụng Nguyên cũng là cửa hiệu lâu đời trong ngành giết mổ, tiêu diệt cái đầu tiên, cũng là cho Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, thậm chí là lãnh đạo Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh thấy thái độ của chính mình.

Lại phải nói tiếp, Tề Mập Tề Viễn Hoa và Mã Đông Giang còn có quen biết nhau, quanh co mà cũng có quan hệ. Nhưng Mã Đông Giang lúc này, không thể nói gì về tình cảm, nếu đến tình trạng này, còn muốn không đắc tội với người ta, giảng hòa vô nguyên tắc dường như đã là quá khứ, thì phải tự tìm đường chết, thấy rõ Lâm Dật Hải nóng nảy như vậy, ai lúc này dám đeo trang sức, dám khẳng định bão tố như vậy giống như là trừng phạt, mà trước mắt anh ta xem như là lấy công chuộc tội, còn có thể hi vọng vào hành động lúc này sẽ cứu vãn hình tượng của chính mình trong mắt lãnh đạo, đương nhiên là không dám chậm trễ nửa phút.

Lý Quốc Khánh không có gì đáng kể mà gật gật đầu, hành động lúc này đây, quyết định kiểm tra địa điểm người ta, đương nhiên chủ quản khối này đều là nhóm lãnh đạo các cục, dù sao bọn họ cũng là những người hiểu rõ nhất khối. Về phần vì sao ban tổ chức cán bộ cũng phái người đi theo, cùng lúc là để xử lý lò giết mổ quốc doanh, về phương diện lãnh đạo thị trường, một mặt cũng là ở giữa các lãnh đạo các cục giám sát và đốc xúc, nếu vẫn nghe nói có người dám dùng thủ đoạn trong quá trình này sẽ lập tức xử lý.

Rất nhanh, nhân viên các cục khác ào ào tới cục giám sát chất lượng, đoàn người lập tức chia thành vài tổ, tổ chủ lực thì thẳng đến lò giết mổ quốc doanh thứ nhất.

Thời điểm bọn họ đang trên đường tới, Tề Viễn Hoa ngồi trong phòng làm việc của lò giết mổ quốc doanh thứ nhất biết được tin tức nội bộ truyền đến, biết có vài cơ quan hoạt động khác thường. Nhưng Tề Xa Hoa lại không ngờ, Mã Đông Giang sẽ lựa chọn lò giết mổ của mình để kiểm tra đầu tiên. Lò giết mổ quốc doanh thứ nhất, là xí nghiệp quốc doanh theo nghiệp giết mổ lâu năm nhất ở thành phố Phụng Nguyên, có thể coi là tạo nên lịch sử, vẫn luôn tồn tại từ khi thành lập nước, như vậy là nhãn hiệu xí nghiệp quốc doanh lâu đời, giống như là cây đa cây đề ở thành phố Phụng Nguyên. Tuy rằng nói trong lịch sử trên cũng không có quá nhiều ít đi vào lãnh đạo chính thành ủy và ủy ban nhân dân thành phố hoặc tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, nhưng nhiều lần đảm nhiệm bí thư xưởng trưởng, trước mắt cũng có không ít giữ chức cán bộ cấp cục thành phố, thậm chí còn có mấy người ở tỉnh Tần Tây đảm bảo cho lãnh đạo khác.

Tề Viễn Hoa nghĩ, mặc dù Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố quyết định chỉnh đốn trật tự kinh doanh giết mổ ở Phụng Nguyên, cũng tuyệt đối không thi hành án đối với xí nghiệp quốc doanh, có nhiều xí nghiệp tập thể và tư nhân như vậy, dọn dẹp vài cái một chút, đã tạo được tiếng sấm to, hạt mưa, cũng phải rơi đúng chỗ. Đây coi như là giải thích với đông đảo quần chúng nhân dân, theo anh ta như vậy cũng là đủ rồi.

Cho nên Tề Viễn Hoa cũng không lo lắng, anh ta chỉ buồn rằng, sau khi những người giết mổ ở thành phố Phụng Nguyên này bị trừng phạt, chỉ sợ sẽ không bao giờ … có thể đoàn kết đứng lên chống lại siêu thị Carrefour nữa, mà đông đảo nhóm dân chúng thành phố Phụng Nguyên, từ nay về sau, đối với thịt chích nước sẽ rất căm hận, không cần nói cũng đã biết. Lò giết mổ quốc doanh thứ nhất chỉ sợ cũng không thể bán được thịt nước ở thị trường thành phố Phụng Nguyên. Nhưng nếu đã không có thịt nước, lò giết mổ hàng đầu quốc doanh trước mắt sẽ kinh doanh gì, còn muốn đảm bảo khoản doanh thu trên, là điều tuyệt đối không thể.

Tề Viễn Hoa đã vắt óc suy nghĩ những điều này, bỏ ra một ít vốn của chính mình chăng? Như vậy chẳng khác gì cắt thịt anh ta, còn nếu nói lò giết mổ luôn lâm vào thua lỗ, vị trí này của anh ta liệu có còn giữ được, điều này khó có thể mà nói.

“Carrefour đáng ghét”, Tề Xa Hoa căm giận mà mắng. Nếu lúc trước bọn họ không đem chính mình thảy ra ngoài cửa, không để mình cung cấp hàng hóa, thì mình làm sao đến nỗi tiến thoái lưỡng nan như ngày hôm nay.

Tề Viễn Hoa đứng dậy, đi vòng vo hai vòng quanh phòng làm việc, lúc này đây, lò giết mổ hàng đầu quốc doanh có thể nói đã bị lộ rõ chân tướng, tuy rằng nói hiện giờ trong tay còn có lượng lớn lợn hơi, nhưng thời điểm thu mua, để cùng bọn họ đạt định mức, đã mua với giá cả cao hơn giá bình thường một chút, hiện giờ lại không thể bán ra thịt nước, mà siêu thị Carrefour lại không đưa ra giá tiêu thụ cao, áp chế được ở các quầy hàng khác của thành phố cũng chỉ có thể duy trì thị trường vốn có, như vậy, lò giết mổ cố lắm cũng chỉ có thể cân bằng chi tiêu, nhưng gần đây bận bịu, cũng là thả trôi theo nước.

Tề Viễn Hoa tính toán nếu sau này không thể bán thịt chích nước ở thành phố Phụng Nguyên, như vậy phải có một lối tắt khác, sẽ phải tìm ra được một con đường phát tài.

Lúc này, dưới lầu đột nhiên truyền đến một loạt tiếng còi cảnh sát chói tai, Tề Xa Hoa nhíu mày, đi tới hướng cửa sổ, chỉ thấy qua cửa sổ khoảng không trước lầu đỗ bảy tám chiếc xe lung tung, có xe cảnh sát, có xe tải, cũng có Santana, khiến Tề Viễn Hoa cảm thấy giật mình, nhất là khi anh ta nhìn thấy mấy người khiêng camera trong xe đi ra, Tề Xa Hoa mặt mày biến dạng, lập tức chỉ thấy toàn mồ hôi.

Cửa văn phòng của Tề Viễn Hoa bị đẩy mở ra, Tề Viễn Hoa nhìn lại, đúng là em dâu anh ta, kế toán viên La Tú Quyên. Thần sắc La Tú Quyên đầy kinh hoàng, giọng hốt hoảng nói:

-Anh à, có rất nhiều cảnh sát đến đây, còn có người của đài truyền hình, sẽ lên đây ngay bây giờ.

Tề Viễn Hoa còn chưa trả lời, La Tú Quyên đã bị một người mở cửa đẩy ra, tiếp theo hai gã cảnh sát tiến vào, dùng lực khống chế Tề Xa Hoa, tiếp theo Mã Đông Giang và đám người lúc này mới đi tới.

-Cục trưởng Mã, ngài hạ cố đến chơi, sao không thông báo trước với chúng tôi một tiếng, để chúng tôi tiếp đón các vị lãnh đạo đến công tác bữa liên hoan thật tốt.

Đầu óc Tề Xa Hoa lập tức suy nghĩ một chút, đã hiểu rõ vấn đề nhưng anh ta vẫn đang ôm một tia hi vọng nói.

-Tề Viễn Hoa, chúng tôi nhận được tố cáo của quần chúng, lò giết mổ hàng đầu quốc doanh, có bán ra nhiều thịt nước, kiếm được món lãi kếch xù, làm nhiễu loạn nghiêm trọng thị trường thịt tươi thành phố Phụng Nguyên, nguy hại đến sức khỏe của đông đảo quần chúng, tôi và Ban tổ chức cán bộ Thành Ủy, bộ trưởng Lý, còn có vài lãnh đạo các bộ môn liên quan, đến kiểm tra đột xuất nơi này của anh

Mã Đông Giang nghiêm khắc nói.

Sắc mặt Tề Viễn Hoa lập tức chuyển từ đỏ sang trắng, trắng như không còn chút máu. Hai chân cũng mềm nhũn ra, nếu không phải có hai cảnh sát đứng hai bên, chắc chắn đã đặt mông ngồi xuống đất. Anh ta chống chế chỉ sang hai cảnh sát hai bên hỏi:

-Cục trưởng Mã, bộ trưởng Lý, kiểm tra đột xuất thì kiểm tra đi, hai đồng chí này làm như vậy là có ý gì?

-Có ý gì, tôi nghĩ trong lòng ngươi biết rõ việc ngươi vi phạm

Mã Đông Giang nói đầy thâm ý

-Ngươi tốt hơn là nên nghĩ sẽ nói gì ở cục cảnh sát đi?

Và cùng sự tình ở thành phố Phụng Nguyên là các huyện, lò giết mổ thật to, thịt tươi bán ra trên quầy hàng và lại diễn ra trên mặt đất, vẫn liên tục tới đêm khuya.