Trung Niên Xuyên Không Ký

Chương 45: Đi học nội trú






  Yue bĩu môi bảo:- Ít nhất cô không cho là vậy, nếu cô nhìn nhận cháu là kẻ loser như con cáo và chùm nho, hẳn cô đã không xem trọng cháu.- Uh, suy đoán của cháu la chính xác. Ta xác thực không cho rằng lập luận và hoài nghi của cháu là sai lầm. Thực ra các phù thủy đều hiểu rằng bản chất ma lực không đơn giản chỉ là năng lực trí não như năng lực vật lý của cơ bắp, nhưng họ không buồn sửa chữa định nghĩa lại cho chính xác ma lực là gì. Bởi vì định nghĩa đó còn dùng được. Chỉ khi nào lên cấp độ đủ cao, bọn họ mới có cách hieru sâu hơn về nó, và cũng khó có thể diễn đạt cách hiểu của họ về ma lực cho người khác hiểu... bởi vì mỗi phù thủy có lẽ đều có một định nghĩa không giống nhau về ma lực. Còn nếu bọn họ rao giảng rằng thực ra ma lực có nhiefu kiểu hieru cách hiểu và không rõ ràng, thì những kẻ tập sự mới bước chân vào lĩnh vực ma pháp sẽ bị lạc đường và không thành công. Ví dụ như cháu. Cho dù cháu có thiên phú tốt như mẹ mình, mà nếu cháu vẫn còn những hoài nghi và cho rằng ma lực là cái gì đó chưa hiểu rõ, vậy thì cháu sẽ không có khả năng trở thành ma pháp sư. Bởi cháu không có cột mốc định vị để xác định hướng đi.- Hm, nếu vậy cháu cũng không khác loser là mấy, đằng nào cũng không có khả năng thành công, thậm chí là nếu có thien phú ma pháp, với những suy nghĩ lập luận của mình.Marie nhìn Yue, cười cười , ánh mắt bí hiểm:- Không Yue, ta nghĩ, chính vì cháu không có thiên phú ma pháp cao, nên khả năng thành công của cháu không phải là bằng không.. mà là rất, rất nhỏ. Nhưng dù nhỏ, vẫn khác với „bằng không".Yue trợn mắt ngạc nhiên, sau đó rất là hưng phấn:- Thật ạ cô? Ý cô là cháu có cơ may đạt được thành tựu trong lĩnh vực ma pháp? Nếu cháu có thể tìm ra một hướng đi mới đúng hướng?- Hướng đi mới thì ta không rõ cháu có thể tìm được không. Thực tế thì trong lịch sử, từng có rất nhiều hướng tiếp cận ma pháp. Nhưng đó đã là chuyện của nhiều thế kỷ trước. Sau này hướng đi hiện tại được xác định là ổn định nhất, xác suất thành công cao nhất, an toàn nhất, điều kiện khởi điểm thấp nhất, cho nên các phương hướng khác dần mai một, cho tới ngày nay thì có lẽ chẳng còn mấy ai theo đuổi phương hướng khác nữa.- Cháu đoán hẳn cô cũng biết ít nhất một hướng đi mới ạ?Marie nhìn Yue, yên lặng vài giây rồi mới nhẹ nhàng nói:- Ta đúng là có phương hướng khác, nhưng ta không cho rằng nó thích hợp vói cháu. Cháu cũng sẽ không muôn theo đuổi con đường này.- Tại sao à? Nó quá khó?- Cháu biết chuyện quá khứ của ta đúng không?- ...vâng ạ.- Ta nghĩ để đi theo con đường ta đã đi, ít nhất cần phải tan cửa nát nhà, nhìn người thương yêu nhất chết trước mặt mình, bị truy sát sống như con giun con dế trong vài năm, vượt qua vô số lần bước qua lại giữa sống và chết, thì mới ngộ ra được. Và tất cả đều là yêu càu bắt buộc. Cháu có chấp nhận trả cái giá như vậy?- ... dạ thôi ạ. Nhưng chỉ cần về mặt lý thuyết có con đường khác, là đối với cháu đã là tin tốt. Ít nhất cháu có xác suất thành công!Marie lại cười:- Đúng vậy, đó cũng là lý do ta nhận chỉ bảo cháu. Thực lòng mà nói, ta không hy vọng xa vời cháu sẽ thành công, bởi vì nó đòi hỏi may mắn, và nỗ lực của cá nhân cháu. Nhưng ta có hứng thú với cách nghĩ của cháu. Bởi vì cháu dám đứng ở vị trí khách quan, đứng ngoài toàn bộ toàn cục của lĩnh vực ma pháp để đánh giá tìm tòi huyền bí của nó, tìm đường thâm nhập. Cháu có một trí tuệ phi thường, và tư tưởng cũng phi thường. Ta nghĩ rất, rất ít người có thể đồng thời có hai yếu tố này. Cho nên ta cũng muốn thử xem, có thể giúp một người như cháu tìm ra con đường riêng cho mình trong lĩnh vực ma pháp hay không. Ta cũng đã già, sắp đến giới hạn sinh mệnh của mình. Ta không biết ta có thể chờ được đến khi cháu thành công hay không, nhưng nếu được, ta sẽ cảm thấy thực hạnh phúc!- Cô còn trẻ chán, cô còn sẽ sống khỏe đến tận khi cháu râu dài đến rốn ý chứ, sao mà không chờ được cháu ạ, nếu cháu có thể thành công.- Ý ta là, có thể cháu sẽ tốn vài chục năm thời gian để tìm tòi, thậm chí cho tới khi cháu râu dài đến rốn, chưa chắc cháu đã chạm đến ngưỡng cửa thành công!- ...ặc!Yue gãi đầu xấu hổ, còn Marie cười vui vẻ.- Được rồi. Chúng ta tiếp tục chủ đề. Ở trên ta đã nói, cháu có thể tự đi tìm kiếm một lối vào thích hợp cho riêng mình để thâm nhập vào ma pháp. Tuy nhiên với những suy nghĩ lung tung không có đầu mối, chỉ dựa vào giả thiết với dữ kiện là những kiến thức sẵn có được công nhận phổ biến về ma pháp, ta tin rằng cháu sẽ không bao giờ tìm ra con đường đúng đắn cho riêng mình. Cháu cần những kinh nghiệm và chỉ dẫn chính xác hơn, mang tính khái quát hơn, để là dữ liệu để tự lập luận suy nghĩ. Điều này đòi hỏi cháu có một hệ tư tưởng, lập luận và phân tích triết lý sâu sắc ở cấp độ cao. Thật kỳ lạ là ở lứa tuổi của cháu mà cháu đã cụ bị những tiêu chuẩn này, nó ít nhất yêu cầu cả chục năm ngâm cứu về mảng triết học. Đây cũng là điều đặc biệt ở cháu mà người khác không có. Chúng ta sẽ đi từng bước, ta nêu ra các khái niệm, cháu nói ra ý hiểu và giả thiết của mình về những định nghĩa đó, ta sẽ chỉnh lại các phán đoán sai lầm của cháu dưới ý hiểu của riêng ta. Chúng ta trước mắt sẽ làm vậy với những điều cháu đã biết về các khái niệm ma pháp, rồi sau đó ta sẽ mở rộng thêm cho cháu một số khái niệm mới theo một lộ trình ta cho là có thể giúp ích cho cháu.Yue im lặng, nhìn thằng vào mắt Marie một lúc lâu, sau đó nghiêm trang đứng dậy, cúi gập người cảm ơn Marie một cách trịnh trọng. Marie ngồi yên tiếp nhận nghi lễ cảm ơn của Yue, sau đó vỗ vỗ vai hắn, tỏ vẻ chấp nhận.- Được rồi, chúng ta có thể nên bàn về lịch trình chỉ dạy ma pháp sau này. Dịp này ta cũng có vẻ rảnh rỗi, nhưng ta cũng không chắc sau bao lâu thì ta sẽ có việc bận. Nếu ta bận, chúng ta sẽ phải tạm hoãn việc học lại. Cháu có vướng bận gì không? Theo cháu thì chúng ta gặp nhau bao nhiêu lâu với tần suất như thế nào trong tuần thì hợp lý?Yue nghiêm túc suy nghĩ tính toán một lát rồi trả lời:- Thưa cô, hiện tại cháu cũng đã bàn giao xong công việc ở nhà, không có nhiều vướng bận. Nếu có thể tranh thủ dịp cô rảnh có nhiefu thời gian dạy dỗ cháu, cháu xin nguyện dành mọi thời gian có được để tiếp nhận dạy dỗ ạ. Nếu có thể được cháu sẽ dời vào sinh hoạt nội trú trong học viện, để bất khi nào cô có rảnh thời gian và có hứng chỉ bảo cháu thì cháu sẽ có mặt nhanh nhất có thể ạ!- ... vậy cũng tốt. Ta sẽ thông báo để Corona sắp xếp. Được rồi, ta cũng có nghe qua tình hình về gia đình cháu. Tuy Tia thuộc gia tộc Friede cũng có của ăn của để nhưng cháu lại không được nhập gia tộc. Cháu có khó khăn gì về tài chính không, nếu cần ta có thể suy nghĩ hỗ trợ.- Hì hì cảm ơn cô ạ, nhưng cháu nghĩ là cháu lo liệu được. Thực ra bản thân cháu có rất nhiều cách để kiếm tiền nếu muốn. Và thực tế cháu đã có một phát minh nhỏ về máy móc cơ khí và đạt thỏa thuận với gia tộc Friede ăn chia tiền lời khi nó ra thị trường, cháu nghĩ là trong tương lai gần cháu sẽ không có gì lo ngại về tài chính ạ.- Oh cháu có phát minh mới? Ta không được biết về điều này.- Dạ nó còn đang trong vòng bí mật ạ. Kể cả gia tộc Friede cũng đại bộ phận không được biết. Cháu không thích nổi tiếng và gặp phiefn hà trong quan hệ xã hội, nên mọi thỏa thuận đều giữ kín ạ.- Ta có tò mò đấy. Cháu phát minh ra cái gì?- Một máy móc hỗ trợ việc soạn thảo văn bản ạ, cháu gọi là máy đánh chữ. Nguyên lý là dùng cơ cấu khớp và đòn bẩy để truyền lực từ ngón tay gõ lên một nút bấm thành lực gõ một thanh búa nhỏ lên một đĩa tròn có các ký tự tẩm mực, gõ búa lên đúng vị trí đã được định sẵn tùy nút bấm để gõ ra ký tự lên mặt giấy được đặt trên một trục có cơ cấu tự động dịch chuyển sau mỗi búa gõ vàcơ chế tự động xuống hàng khi đến lề căn sẵn. Văn bản tạo ra sẽ có kiểu chữ thống nhất với cách trình bày như một bản sách in ạ.- ... quả thật cháu có cách nghĩ mới lạ và rất đột phá. Ta có thể tưởng tượng được sự tiện dụng sau này của nó và ảnh hưởng nó mang đến cho đời sống xã hội phổ thông. Ta chợt nghĩ có lẽ vị chủ nhiệm khoa kỹ thuật-cơ khí sẽ thất vọng lắm khi ta hốt tay trên của hắn nhỉ. ^^- Dạ, đó là thầy Bailey. Cô yên tâm, ít nhất hiện tại thày ấy không biết gì về máy đánh chữ. Cùng lắm thầy ấy hiện sẽ tỏ ra tiếc nuối một cách xã giao thôi ạ!- Hahaha!Hai người tiếp tục vừa trò chuyện một lát lại thảo luận một lúc về các khái niệm ma pháp, Marie chỉnh lại những suy nghĩ sai lầm của Yue và bày ra ví dụ thực tế giúp Yue hình dung đúng hơi và chỉnh sủa những ngộ nhận của mình. Buổi dạy diễn ra trong không khí thoải mái đến trưa, có người đưa bữa trưa đến gõ cửa và Yue ra bưng chúng vào, cùng Marie ăn trưa rồi lại tiếp tục việc học đến chiều. Sau đó Marie gọi Corona và thông báo yêu cầu chuẩn bị cho việc học nội trú của Yue. Họ cũng đi đến thống nhất Yue sẽ không hoàn toàn sống nội trú lâu dài tại học viện tổng hợp, mà mỗi tuần sẽ có một ngày nghỉ, về nhà gặp lại gia đình. Corona cũng bày tỏ thiện chí, tuyên bố sẽ miễn phí toàn bộ sinh hoạt phí tiêu chuẩn cho Yue khi sống nội trú tại trường. Đối với Yue mà nói đây cũng là một khoản tiền không nhỏ, nên hắn cũng hồ hởi biết ơn viện trưởng. Còn Corona thì không coi phần chi phí này vào đâu, tiền lẻ cũng không tính, cái chính là làm hài lòng vị tổ tông Marie. Ông ta nhìn ra được, Marie có vẻ vui vẻ hài lòng với buổi học đầu tiên của Yue. Điều đó cho thấy mọi khoản dầu tư vào Yue đều có dấu hiệu sinh lợi tốt – chỉ cần Yue chấp nhận chúng.Hodo đúng giờ đến đón Yue về nhà, và cũng được thông báo về việc học nội trú. Đây là điều tốt, vì như vậy Hodo bớt tốn thời gian đưa đón Yue hàng ngày, ông ta rất được tin tưởng bởi gia tộc Friede, cho nên ông cũng rất bạn bịu nhiều việc còn chờ. Việc ông lãnh trách nhiệm đưa đón Yue đi học là một thái độ bày tỏ sự coi trọng của Tyra, khi mà bình thường ông chỉ phụ trách chở Tyra và Tiary đi công chuyện quan trọng.Yue về nhà ăn tối cùng gia đình, đồng thời thông báo quyết định đi học nội trú của mình.Tia chưa kịp cao hứng vì thông tin rằng Yue có khả năng (dù rất nhỏ) đạt thành tựu trong lĩnh vực ma pháp bằng cách tìm hướng đi mới, bà ta lại cảm thấy bịn rịn trước viễn cảnh sắp tới Yue sẽ vắng nhà, một tuần chỉ về thăm bà có một ngày.Từ lúc được Tia nhận nuôi, Tia chưa từng xa rời Yue quá một ngày. Thậm chí lúc còn ở Tuktuk, thời gian Tia ở cạnh Yue nhiều hơn rất nhiều so với Beer (vì Yue theo Tia đi làm, còn Beer thích cùng bố vào rừng chơi hơn). Đây sẽ là lần đầu Yue rời gia đình dài ngày. Tia có chút không nỡ, nhưng nàng cũng động viên Yue cố gắng tự chủ sinh hoạt, sô gắng phấn đấu. Làm mẹ, Tia hiểu tính cách của Yue. Hắn rất hứng thú với ma pháp, đặt ra mục tiêu kế hoạch dài hạn để theo đuổi nó. Đây là cơ hội rất lớn, thậm chí có lẽ là lớn nhất mà Yue có thể có để theo đuổi mục tiêu của mình. Beer cũng bịn rịn nắm tay anh trai. Yue xoa xoa đầu Beer, dặn dò hắn học hành rèn luyện nghiêm chỉnh và ngoan với với bố mẹ, hẹn nếu có khám phá gì hay sẽ chia sẻ cho Beer về lĩnh vực ma pháp. Tối hôm đó cả nhà Tia cùng nhau chuẩn bị cho cuộc sống nội trú sắp tới của Yue. Dù đã được bảo đảm về tài chính cho sinh hoạt ở học viện, Tia và Han cũng vét hết tiền mặt có trong nhà và yêu cầu Yue cầm để khi cần thì xài, không được tự làm khổ bản thân. Han thì hứa hẹn sau này có bằng lái xe ma năng, sẽ đưa đón Yue mỗi dịp Yue về thăm nhà.Sáng hôm sau, cả nhà Tia dậy sớm, đưa tiễn Yue, vác một ba lô to đùng sau lưng, lên xe theo Hodo đến học viện tổng hợp.