Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1510: Mặt nạ đặc sắc




Trương Y Y gọi toàn món ăn Liễu Tuấn thích, tất nhiên có mấy món ăn thích hợp cho các cô gái, số lượng không nhiều, nhưng hết sức tinh xảo. Có điều xem ra bọn họ biết Liễu bí thư thích uống Mao Đài, nhưng lại không biết tửu lượng Liễu bí thư rất kém.

Gọi liền một lúc hai bình Mao Đài hai mươi năm.

Trương Y Y chú ý thấy, khi nhìn thấy hai bình Mao Đài này , mắt Liễu Tuấn hơi nheo lại.

Hi hi, xem ra tình báo chính xác vô cùng, Liễu Tuấn tựa hồ như quái vật bất bại, cũng có nhược điểm. Nhược điểm này chính là tửu lượng của y, hôm nay chỉ cần chuốc cho y hai bình này là đại sự thành rồi.

Hai cô gái không kìm được nhìn nhau một cái.

- Liễu bí thư , biết anh tửu lượng cao, thế này nhé, chúng ta không uống nhiều, chỉ hai bình thôi. Anh một bình, tôi và Y Y bao bình còn lại, thế này là công bằng rồi chứ? Chúng tôi là đồng chí, không bắt nạt đồng chí nam.. Hi hi...

Đinh Linh cười mở bình Mao Đài ra rót cho Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn hơi cau mày:
- Ăn cơm là để thêm hiểu biết về nhau, nhất định phải uống nhiều rượu như vậy sao?

Đinh Linh làm ra vẻ ngạc nhiên:
- Hai bình rượu mà nhiều sao? Cán bộ các anh gần như toàn là hũ chìm, như cái lão Thích kia, hắn có thể uống hai bình Mao Đài, tự xưng là tửu tiên….

Liễu Tuấn không vui:
- Đinh Linh, cố cứ nhắm vào lão Thích làm gì? Cho dù trước có chuyện gì cũng nên rộng lượng một chút, bỏ qua được thì bỏ qua. Làm ăn mà tư so đo từng li từng tí một, sẽ đắc tội với không ít người.

- Hi hi, tôi nghe anh, lão Thích thật ra là người không tệ, tôi chỉ đùa thôi.

Thấy Liễu Tuấn chừng như phật ý thật, Đinh Linh vội đổi lời, cười hì hì nói. Thật ra trong lòng cô ta cũng đang cười, lão Thích có là cái gì? Liễu Tuấn dù có chút tức giận, nhưng chẳng phải đại biểu Liễu Tuấn quan tâm tới cô ta sao?

Rất tốt, điều Đinh Linh muốn chính là hiệu quả này.

Đinh Ngọc Chu sở dĩ nổi giận một nửa là vì Đinh Linh "giàu mà bất nhân", một nửa là vì Đinh Linh không biết tiến lui, ở Ngọc Lan, ai cũng có thể đối đầu với Liễu Tuân hay sao?

Đinh Linh rất hiểu tân tư của cha.

Liễu Tuấn hơi gật đầu, nói:
- Ừm, thế thì tốt, dù thế nào tôi cũng phải cám ơn các cô ủng hộ công tác của chính phủ. Nào Đinh Linh, giám đốc Trương, mời hai cô một chén.

Đinh Linh và Y Y vội cầm chén đứng dậy.

Trương Y Y nói:
- Liễu bí thư, ngài cứ gọi tên tôi đi, gọi giám đốc Trương, tôi không dám nhận.

Liễu Tuấn cười.

Vốn gọi tên cũng không sao, nhưng mà cái tên Y Y này quá ám muội, giả sử là Xuân Hoa, Thu Cúc gì đó thì gọi cũng chẳng sao.

Phải nói bữa cơm này rất vui vẻ, Đinh Linh không hề nhắc tới chuyện làm ăn, chỉ tán gẫu nhưng đề tài thú vị, Liễu Tuấn tựa hồ rất hứng thú với những đề tài này.

Thế là Đinh Linh lại hiểu Liễu Tuấn hơn một bậc nữa.

Thì ra cán bộ tới tầng cấp nhất định quả nhiên có rất nhiều chỗ giống nhau, cha cô ta khi nói chuyện với con cháu trong nhà, cũng rất thích nghe những chuyện vụn vặn hàng này, nói là có tác dụng điều tiết, nếu không suốt cả ngày đến tối đều công tác, chính trị, rất là phiền muộn.

Hai cô gái này đều là cao thủ xã giao, nắm bắt không khí trên bữa cơm rất chuẩn, mỗi lần Liễu Tuấn cao hứng mỉm cười là mời Liễu Tuấn một chén. Dưới tình huống đó, Liễu bí thư cũng không tiện cự tuyệt, chỉ đành miễn cưỡng bồi tiếp.

Về sau, một bình Mao Đài không chưa uống hết, nhưng cũng đã uống quá nửa.

Đó là sự không khéo của Đinh Linh, đoán chừng Liễu bí thư đủ "phê" rồi, trạng thái " nửa say nửa tỉnh" này mới là tốt nhất, nế như say bét nhè thì không phải là mong muốn của Đinh Linh. Nếu để Đinh Ngọc Chu biết con gái mình chuốc say Liễu Tuấn, làm phó bí thư tỉnh ủy mất mặt, sợ rằng Đinh Linh lại bị một trận mắng chửi nữa.

- Liễu bí thư, anh công việc bận rộn vất vả, khách sạn Thu Thủy có phục vụ mát xa không tệ, thả lỏng một chút ở đây đi.
Đinh Linh nói.

Liễu Tuấn bị hai cô gái tả hữu giáp kích, đúng là hôm nay có hơi quá chén, may là làm lãnh đạo nhiều năm, tửu lượng của Liễu bí thư cũng có tiến bộ, quá nửa bình Mao Đài chưa hạ gục nổi y. Nhưng chân tay mềm nhũn, đầu óc hưng phấn, cũng chẳng nghĩ nhiều, gật đầu đồng ý.

Khách sạn Thu Thủy phục vụ mát xa rất chính quy, Liễu Tuấn cũng thường tới đây thả lỏng.

Thấy Liễu Tuấn gật đầu, Đinh Linh mừng rỡ, lập tức cùng Trương Y Y một trái một phải đi tới muốn đỡ Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn cười:
- Tôi say tới mức không đi được nữa rồi sao?

Đinh Linh cười duyên dáng rụt tay lại, nam nhân luôn thích sĩ diện, bất kể là khi nào, chỉ cần mắt còn mở ra được là sẽ chống cự tới cùng.

Giường mát xa của khách sạn Thuy Thủy rất rộng, gần bằng giường đôi chính quy.

Đinh Linh và Trương Y Y cùng Liễu Tuấn tới phòng VIP, cười nói:
- Liễu bí thư, anh ở đây nghỉ ngơi nhé, chúng tôi ở phòng bên cạnh, có cần gì gọi điện sai bảo chúng tôi.

Liễu Tuấn nhìn Đinh Linh và Trương Y Y suốt từ trên xuống dưới, nói:
- Có gì cần mà phải gọi tới hai cô? Đây là khách sạn mà.

- Đúng đúng đúng, đây là khách sạn lớn mà, muốn gì có nấy, tôi quá lo rồi. Vậy Liễu bí thư thong thả nghỉ ngơi, chúng tôi đi trước.

Đinh Linh cười kéo Trương Y Y đi.

Thấy Đinh Linh và Trương Y Y xoay người rời đi, Liễu Tuấn thầm thở phào, hiện giờ y đúng là có chút phấn khích, khi mát xa nếu như có động tác gì bất nhã, bị hai cô gái tinh quái này nhìn thấy thì không hay.

Xem ra Đinh Linh thích nghịch phá, nhưng còn có giới hạn.

Mát xa cho Liễu Tuấn là thợ số 98, tính niệm tình cũ của Liễu Tuấn thể hiện ra ở phương diện này. Quen một thở mát xa là không tùy tiện đổi người.

Thợ mát xa số 98 là thiếu phụ trên 30, vóc dáng và dung mạo đều tầm trung, Liễu Tuấn nhìn trúng cô ta tất nhiên không phải vì cái đó, mà vì tài nghệ cả cô ta. Thực tế khách sạn Thu Thủy cũng không thể đưa thợ trình độ bình thường tới xoa bóp cho Liễu Tuấn.

Giám đốc khách sạn Thu Thủy đều nhận được mệnh lệnh của tổng bộ: Cố gắng thỏa mãn tất cả yêu cầu của Liễu Tuấn.

Chẳng có gì là kỳ quái, y chính là đại ca ở Ngọc Lan mà.

Thợ mát xa số 98 đi vào thấy dáng vẻ ngả ngà say của Liễu Tuấn, liền chủ động giúp y thay áo, Liễu Tuấn nằm lên giường nhắm mắt kệ cho cô ta bài bố, chuyện này quen thuộc rồi, Liễu bí thư có thể hoàn toàn buông lỏng.

Mát xa toàn thân ở đây là 80 phút, có điều tùy theo yêu cầu của khách mà quyết định, khách có yêu cầu thêm thời gian tất nhiên không có vấn đề gì. Cùng với động tác nhẹ nhàng của thợ mát xa, Liễu bí thư có chút mơ màng, liền nhắm mắt lại ngủ một chút.

Chừng nửa tiếng sau, thợ mát xa ra ngoài.

Điều này cũng bình thường, thợ mát xa phải đi rửa tay, lấy ít dầu mát xa và khăn tay v..v..v. Liễu Tuấn không để ý, hơn nữa hôm nay đầu óc Liễu bí thư không phải tỉnh táo lắm.

Không lâu sau thợ mát xa đi vào, ngồi hẳn lên giường, đặt đầu y lên bầu vú êm ái, bóp vai cho Liễu bí thư, tựa hồ còn có một thợ mát xa nữa xoa bóp hai chân.

Liễu bí thư hơi ngạc nhiên, mở mắt ra nhìn:
- Hôm nay thay đổi à?

Khách sạn Thu Thủy cũng có hai người mát xa, có điều Liễu bí thư không yêu cầu, mà họ tự thêm vào.

Cô gái xoa bóp ở đùi kia dung mạo bị mái tóc dài che khuất, không trả lời Liễu bí thư mà chỉ "ừm" khẽ một tiếng, rồi tiếp tục xoa bóp.

Cô thợ mới tới này tựa hồ tay nghề không được thuần thục lắm, Liễu Tuấn cũng không để ý lắm, nhắm mắt lại tiếp tục thả lỏng.

Khi đó đầu óc Liễu bí thư mơ mơ mang màng, đầu lại dựa vào một nơi mềm mại, cảm giác được rõ ràng sức nóng râm ran sau đầu, cùng cảm giác buồn buồn ở chân, Liễu bí thư cũng không hỏi nhiều.

Cô thợ mát xa mới tới xoa bóp chân xong, vén áo mát xa của Liễu Tuấn lên bàn tay nhỏ nhắn mềm mại luôn vào, xoa đi xoa lại cơ bụng săn chắc của Liễu bí thư, mà cô gái đặt Liễu Tuấn trong lòng hai tay cũng chầm chậm luồn qua cổ áo , động tác ở tay có chút như khiêu khích.

Nếu là bình thường Liễu Tuấn có thể phát giác ra động tác của cô ta có chút khác lạ.

Thợ mát xa số 98 cũng thường xoa bóp vị trí đó, nhưng thủ pháp chính quy, làm người ta cảm thấy thoải mái khi xoa bóp mà không sinh ra suy nghĩ khác. Hôm nay đầu óc Liễu Tuấn hơi loạn, cùng với động tác ở bàn tay nhỏ nhắn kia nhanh hơn, một khoái cảm không phải vì xoa bóp tràn lên, mà đôi tay xoa bóp bụng y cũng ngày càng không thành thật, càng lúc càng lui xuống, đã sắp tiếp xúc tới vùng mẫn cảm.

- Không đúng!

Khi đôi tay nhỏ kia lại nhích xuống vài phân nữa Liễu bí thư choàng tỉnh, mắt mở to ra, thốt lên.

Cô thợ mát xa kia tựa hồ giật mình, thu bàn tay lại, còn cô gái đằng sa ôm chặt lấy y, cúi đầu xuống khẽ thổi vào tai, cười khúc khích.

Đó chẳng phải là tiếng của Đinh Linh sao?