Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1738: Điều chỉnh nhân sự bất thường




Sau khi đại hội nhân dân toàn quốc kết thúc, lệnh bộ nhiệm nhân sự mau chóng tới vị trí, đầu tháng 4, Khâu Tình Xuyên chính thức làm chủ tịch ủy ban Ngân Giám, bắt đầu gánh vác trọng trách giám sát nghành ngân hàng.

Điều chỉnh nhân sự ở tỉnh N và các tỉnh khác ho thành, Ngô Chính Mẫn điều tới TW làm bộ trưởng, Điền Văn Minh làm bí thư tỉnh ủy tỉnh N, Chương Văn Thần làm tỉnh trưởng.

Cũng vào đầu tháng 4, Lý Huệ chính thức đảm nhận thị trưởng Giang Khẩu, nhưng Lý Huệ có khác biệt nho nhỏ với người tiền nhiệm của mình, hắn không đảm nhận chức vụ thường ủy tỉnh ủy.

Trước đó, thị trưởng Giang Khẩu là thường ủy tỉnh ủy kiêm nhiệm, thậm chí còn là từ phó tỉnh trưởng điều tới nhậm chức.

Nhìn bề ngoài, Lý Huệ lần này không được thành thưởng ủy tỉnh ủy tỉnh D, chủ yếu là vì kinh nghiệm của hắn không đủ, làm thị trưởng Giang Khẩu, đã là đề bạt phá cách rồi, cái danh thường ủy tỉnh ủy thì miễn đi.

Điều này cũng có lý, người ta không thể nói gì, dù sao Lý Huệ làm thị trưởng Giang Khẩu đã là chiếm lợi lớn rồi.

Cùng với Lý Huệ điều đi, bố cục nhân sự Tiềm Châu cũng tiến hành điều chỉnh, nghe nói Hồng Thiên Kính của An Phong xảy ra chuyện, bí thư tỉnh ủy muốn gây chuyện với Tiềm Châu để vãn hồi thể diện. Đương nhiên đó chỉ là lời đồn, không coi là thật. Bí thư tỉnh ủy không tới mức nhỏ nhen như thế.

Thị trưởng Triệu Sư Phạm, được toại nguyện lên làm bí thư thành ủy, Triệu Sư Phạm tuổi quá ngũ tuần, tư cách lão thành, khi Liễu Tuấn còn làm bí thư khu Trường Hà, Triệu Sư Phạm đã là phó thị trưởng thường vụ Tiềm Châu, là người chính trực, thậm chí có chút cổ hủ, trước kia uy vọng ở Tiềm Châu không cao lắm, vì tính cách Triệu Sư Phạm ôn hòa, khiến cho sau khi lên làm thị trưởng người ta còn dám ngồi vắt chân trong văn phòng thị trưởng, Tương Hoành Mục là người không biết lớn biết nhỏ trước mặt Triệu Sư Phạm.

Liễu Tuấn trước kia lên làm bí thư thành ủy Tiềm Châu, mọi người vốn cho rằng Triệu Sư Phạm chắc chắn tiếp nhận chức thị trưởng, kết quả bất ngờ là Lý Huệ tới tiếp nhận. Khi ấy rất nhiều người còn lén nghị luận Liễu bí thư "thiếu tình nghĩa", người trung thành như Triệu Sư Phạm không cho người ta hưởng trái ngọt.

Liễu Tuấn làm như thế, kỳ thực là lo lắng Triệu Sư Phạm không khống chế được thế cực, khi đó Tiềm Châu mới thành lập được cơ sở, còn kém rất xa cảnh giới viễn mãn. Một khi Liễu Tuấn rời Tiềm Châu, Triệu Sư Phạm làm bí thư, tốc độ phát triển của Tiềm Châu khả năng chậm lại, một số vấn đề tác phong sẽ quay trở về. Năng lực của Lý Huệ đúng là trên Triệu Sư Phạm.

Hiện giờ Tiềm Châu đã không còn như trước nữa, Liễu Tuấn lại là tỉnh trưởng, không sợ Tiềm Châu xuất hiện vấn đề, lúc này Triệu Sư Phạm mới làm bí thư là rất thích hợp. Thực ra Triệu Sư Phạm làm bí thư thành ủy cũng là tính chất quá độ, hai ba năm sau đổi khóa, tuổi của Triệu Sư Phạm cũng đã đủ, hưởng đãi ngộ cấp phó bộ dưỡng lão là chắc chắn. Với cán bộ như Triệu Sư Phạm, đó là kết cục tốt nhất rồi. Nếu không từ thị trưởng mà được đãi ngộ cấp phó bộ hơi có chút đột ngột. Việc an bài với mỗi một cán bộ cấp dưới, Liễu Tuấn châm chước tỉ mỉ, là nhân vật lãnh tụ, ai bài tốt cho những người đi theo mình, là công tác quan trọng.

Triệu Sư Phạm làm bí thư thành ủy là trong dự liệu của mọi người, nhưng nhân tuyển thị trưởng lại khiến người ta phài tròn mắt.

Quan trường Tiềm Châu sớm đã "đề cử" mấy nhân tuyển thị trưởng.

Trong đó người có sức cạnh tranh nhất là Phượng Trí Dũng, bí thư khu Cát Khánh.

Phượng Trí Dũng đi theo Liễu Tuấn nửa đường, nhưng năng lực cao, phẩm hạnh cá nhân rất tốt, được Liễu Tuấn coi trọng, mấy năm gần đây cũng chen vào được vòng hạch tâm của Liễu hệ. Đương nhiên nếu như Cừu Dụng Chi hoặc Phan Tri Nhân ở Tiềm Châu, thì vị trí thị trưởng cơ bản không liên quan tới Phượng Trí Dũng nữa.

Có điều hiện giờ Cừu Dụng Chi đã làm thị trưởng Tống Đô, Phan Tri Nhân làm sở trưởng sở kiểm toán, tất nhiên sẽ không cạnh tranh Phượng Trí Dũng.

Nhưng cuối cùng văn kiện hạ xuống lại là do Tô Duyên Quang làm thị trưởng Tiềm Châu, Tô Duyên Quang không phải là thân tín của Liễu tỉnh trưởng, mà là thân tín của Cù Hạo Cẩm, Cù Hạo Cẩm rời đi, Tô Duyên Quang tất nhiên là ngả theo Lưu Phi Bằng. Thân phận như Tô Duyên Quang tồn tại ở Tiềm Châu là vô cùng hiếm thấy, Lý Huệ sau khi lên làm bí thư thành ủy Tiềm Châu không hề khách khí tiến hành thanh lọc đội ngũ cán bộ. Lý Huệ ở phương diện dùng người rõ ràng bị ảnh hưởng của Cận Tú Thật rất sâu. Cận Tú Thật là vị bí thư tỉnh ủy cực kỳ uy thế chẳng hề kém Cận Tú Thật, năm xua Hà Duyên An bối cảnh như thế mà làm tỉnh trưởng còn vướng chân vướng tay, từ đó có thể thấy thủ đoạn Cận Tú Thật lợi hại ra sao, sở trưởng của Cận Tú Thật, là nắm giữ đội ngũ cán bộ.

Lý Huệ học y chang, không bao lâu đã thực hiện "đại nhất thống" đội ngũ cán bộ Tiềm Châu, gần như tất cả cán bộ ngoài Liễu hệ cho ra rìa hết, Tô Duyên Quang là ngoại lệ duy nhất.

Nếu như Tô Duyên Quang không phải là cán bộ cấp phó sở, tất nhiên cũng không thể đứng chân ở Tiềm Châu. Thực tế thì "cấp phó sở" cũng không phải là "bùa bào hiểm" đích thực. Lý Huệ từng có hành động muốn đẩy Tô Duyên Quang đi, nhưng bất ngờ là Liễu Tuấn chứ không phải Lưu Phi Bằng ngăn cản hành động này. Lý do của Liễu Tuấn rất đơn giản, Tiềm Châu không thể thuần một phái.

Có điều dưới tình hình bình thường mà nói, cho dù Lý Huệ không gây chuyện, Tô Duyên Quang cũng sẽ tự xin điều đi, làm "dị loại" chẳng phải sung sướng gi, trong hoàn cảnh ở Tiềm Châu, hắn không có cách nào làm việc được.

Thế nhưng lại có một điều bất ngờ nữa, Tô Duyên Quang lại không xin điều đi, mà cắn răn làm tiếp, hơn nữa còn phối hợp ăn ý với Tương Hoành Mục, khiến Giang Thành trử thành khu hành chính cấp huyện giàu có nhất Tiềm Châu.

Điều này cũng liên quan tới phẩm hạnh của Tô Duyên Quang, và tính cách của Tương Hoành Mục. Về nhân phẩm cá nhân Tô Duyên Quang không tệ, không có tật xấu nào lớn, vừa khéo Tương Hoành Mục tính cách sảng khoái, một lòng vì công, một lòng về dân. Bất kể Tô Duyên Quang là người phe nào, chỉ cần Tô Duyên Quan làm việc vì dân, Tương Hoành Mục sẽ phâm phục không phá đám.

Liễu Tuấn từng lấy Tô Duyên Quang làm ví dụ, trao đổi ý kiến của mình với Lý Huệ. Sự thực chứng minh không phải cứ người của mình mới làm được việt, người đứng đầu phải có lòng dạ bao dung.

Mọi người cho rằng Tô Duyên Quang làm thị trưởng Tiềm Châu là ý của Lưu Phi Bằng, do hắn muốn xen vào Tiềm Châu, thực ra lệnh bổ nhiệm Lưu Phi Bằng hoàn toàn tới từ kiến nghị của Liễu Tuấn. Nếu Liễu tỉnh trưởng có nhã hứng này, Lưu bí thư cũng không cần khách khí. Có lẽ Liễu Tuấn không bị muốn bị người ta chỉ trích y muốn "độc quyền" ở Tiềm Châu?

Người thực sự hiểu được Liễu Tuấn là Lưu Quang Hưng.

Trong phòng trà Hoàng Sơn Vân Vụ, Liễu tỉnh trưởng và Lưu bí thư ngồi đối diện thưởng thức trà thơm.

Lưu Quang Hưng mỉm cười nói:
- Tỉnh trưởng, lòng dạ này thật đáng nể.

Liễu Tuấn cười không đáp.

Lưu Quang Hưng là người tầm nhìn xa rộng, cách cục không thấp, hắn có thể hiểu Liễu Tuấn tiến cử Tô Duyên Quang đúng là một lòng vì công việc.

Bất kể Tô Duyên Quang là người phe nào, hắn có năng lực, có phẩm hạnh, là phù hợp với tiêu chuẩn dùng người của Liễu Tuấn.

Tới vị trí tỉnh trưởng, Liễu Tuấn cũng phải dần dần làm mờ dấu vết hệ phái, ít nhất là trong tỉnh A sẽ như thế. Như Liễu Tuấn đã nói, đấu tranh vì bất đắc dĩ mà thôi, mục đích của đấu tranh là để làm việc tốt hơn. Thân là tỉnh trưởng, Liễu Tuấn không thể để lại ấn tượng "cao thủ đấu tranh" với cán bộ cấp dưới. Mục đích của y là kiểm soát toàn tỉnh, để mọi người đồng tâm hợp lực kiến thiết.

Là một người nắm giữ toàn cục, không thể chỉ huy toàn thân tín, thực tế cũng khó làm được, dù Liễu Tuấn có "thống nhất " tỉnh A, hoàn toàn cho Lưu Phi Bằng đứng bên lề, hoặc đẩy hắn khỏi tỉnh A, cấp dưới toàn là cán bộ Liễu hệ, thì giữa những cán bộ này không thể không có mâu thuẫn. Trong tỉnh hình thành tác phong đấu tranh, thì giữa cán bộ sẽ đánh tranh không ngừng, điều này đi ngược lại nguyện vọng của Liễu Tuấn.

- Tiềm Châu không cần phải lo, Tô Duyên Quang sẽ phối hợp tốt với Triệu Sư Phạm. Nhưng tình hình An Phong hơi rắc rối.
Liễu Tuấn uống một ngụm trà, cau mày lại lo lắng nói.

Lưu Quang Hưng cung cau mày:
- Đúng thế, Hứa Vân Huy không đủ dũng khí, chuyện An Phong hắn làm không tốt, chỉ là nhân vật tới quá độ...

- Nhưng tình hình ở An Phong không thể để kéo dài.
Trước mắt Liễu Tuấn lại hiện lên cảnh khu ổ chuột.

Lưu Quang Hưng gật đầu, hắn biết An Phong giống nhưmột tảng đá lớn đè lên ngực Liễu Tuấn, ngày nào chưa giải quyết, thì không thư thái được.

- Xem ra phải nghĩ cách khác.
Liễu Tuấn lẩm bẩm.