Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 508: Tự có người thay thế




Buổi chiều, Bạch Dương thông tri mở cuộc họp thường ủy huyện, chủ yếu là nghiên cứu việc an bài người phụ trách cho công ty than Hưng Thịnh. Là phó trưởng phòng tổ chức, Truân Chí Quang cũng tham gia cuộc họp này, thông báo kết quả khảo sát nhóm người Dịch Hàn, Phong Pháp Bằng và Chung Trường Sinh.

Long Pháp Bằng và Chung Trường Sinh được khảo sát rất thuận lợi, không có sơ xuất gì, cục than đá và cục vật tư đều nhận xét không tệ, có thể thấy hai người này bình thường ở đơn vị đối nhân xử thế cũng được, không ai cố ý làm khó bọn họ.

Tuy nói loại chuyện tổ chức khảo sát thế này có vẻ làm cho có rất rõ ràng, nhưng có thể làm mọi chuyện toàn mỹ dù sao cũng tốt hơn một chút, ít nhất đại biểu cho người được khảo sát năng lực quan hệ với các đồng nghiệp không tệ lắm.

Có thể đoàn kết tốt các đồng chí hay không, cũng là một nhân tố tham khảo quan trọng để tuyển chọn cán bộ, đặc biệt là cán bộ lãnh đạo.

Thông báo xong tình huống hai người đó, liền tới Dịch Hàn rồi, cơ cấu công ty than Hưng Thịnh, tạm thời đặt một chính hai phụ.

Truân Chí Quang cũng không che dấu, đèm chuyện tổ cáo nặc danh nói ra, đây cũng là điều Liễu Tuấn yêu cầu hắn làm.

Truân Trí Quang tới giờ vẫn có chút khó hiểu, không biết ý của Liễu bí thư là gì, không phải muốn nâng đỡ bạn học sao? Thế nào lại vạch trần ra trên cuộc họp thường ủy? Cho dù nắm quyền lớn trong tay, có thể nhất ngôn cửu đỉnh, nhưng cũng không cần tự chuốc bực vào thân chứ? Rõ ràng là vẻ mặt Lý bí thư chẳng vui vẻ gì.

Vấn đề tác phong cán bộ, vốn chính là một nội dung kỳ ủy thị điều tra.

- Các đồng trí nói cách nhìn của mình đi, mấy nhân tuyển này như thế nào?

Truân Chí Quang giới thiệu xong tình hình khảo sát cán bộ, Bạch Dương theo thông lệ mời các thường ủy ý kiến.

- Chung Trường Sinh và Long Pháp Bằng không có vấn đề gì, hai đồng chí này đều là cán bộ cốt cản biểu hiện trong tệ, tin rằng công ty than Hưng Thịnh sẽ làm ăn phát đạt, còn về đồng chí Dịch Hàn, tôi thấy nên thận trọng, dù sao có một số tình huống cần xác minh, hơn nữa đồng chí ấy cũng không có kinh nghiệm công tác tài vụ, tuổi cũng trẻ một chút , đây là chuyện liên quan tới khoản tài chính cả trăm triệu mà.
Bạch Dương vừa dứt lại, Lý Giang đã tiếp lời, ánh mắt như vô tình liếc qua Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn nâng cốc trà lên nhấp một ngụm, mặt không chút gợn sóng, chẳng hề có ý phát ngôn, để ra ba người này trên cuộc họp thường ủy, đã đủ nói rõ thái độ của y rồi.

- Tôi thấy không có vấn đề gì, công tác cũng không hạn chế chỉ có thể làm một việc, đồng chí Dịch Hàn là sinh viên giỏi của đại học Hoa Nam, dù không học chuyên môn tài chính, có cơ sở này, tri thức tài vụ có thể học tập, hơn nữa ban tài vụ cũng đâu chỉ có một mình đồng chí Dịch Hàn.
Ngoài dự liệu là người nói câu này lại là Bành Thiếu Hùng.

Lý Giang có chút ngạc nhiên.

Phản đối Dịch Hàn làm người phụ trách công ty than Hưng Thịnh, cũng chẳng phải là muốn đối nghịch với Liễu Tuấn, đứng ở lập trưởng kỳ ủy, trước khi vấn đề được làm rõ vội vàng bổ nhiệm một cán bộ về lý là không thích hợp.

Nhưng Lý Giang không ngờ Bành Thiếu Hùng là người đều tiên lên tiếng bác bỏ ý kiến của hắn.

- Còn về phần là thư tố cáo nặc danh, tôi thấy không cần để ý, một số đồng chí cơ sở của chúng ta không công tác cho tốt, cả ngày từ sáng tới tối cứ chú ý tới các chuyện nam nữ, ăn nói lung tung, thói quen này không tốt, cần phải chỉnh đốn. Nếu như chúng ta vì thư nặc danh mà ảnh hướng tới việc sử dụng cán bộ, chỉ cổ vũ cho loại thói quen xấu này. Sử dụng cán bộ chủ yếu nhìn về đại thể, không cần câu nệ tiểu tiết, đồng chí Dịch Hàn là nhân vật đoàn tỉnh ủy lập làm điển hình, yêu thích cống hiến, phẩm hạnh cá nhân là rất tốt, không cần phải hoài nghi. Chính vì công ty than liên quan tới vấn đề giao dịch tài chính cực lớn, nên mới cần đồng chí ấy giữ nguyên tắc như Dịch Hàn để nắm giữ. Tôi tin đồng chí Dịch Hàn có thể làm tốt công việc này.
Bành Thiếu Hùng không để ý tới Lý Giang, thái độ rất rõ ràng.

Bạch Dương và Liễu Tuấn trao đổi ánh mắt với nhau.

Cái thái độ này sớm đã nằm trong dự liệu của bọn họ rồi, Chung Trường Sinh và Long Pháp Bằng do Bành Thiếu Hùng tiến cử, Liễu Tuấn chấp nhận rồi, vậy Liễu Tuấn đề xuất Dịch Hàn, Bành Thiếu Hùng sao có thể phản đối.

Không những không thể phả đối, còn phải ra sức ủng hộ, nếu không còn bị người ta hiểu lầm là kẻ tố cáo Dịch Hàn là do Bành Thiếu Hùng hắn sai phái.

Bành Thiếu Hùng chẳng dại phạm kỵ húy, làm chuyện "nhất ngôn đường" trong nơi mẫn cảm như công ty than Hưng Thịnh.

Ba người đứng đầu huyện thái độ tương đồng, các thường ủy khác, kể cả Lý Giang, tất nhiên sẽ không tùy tiện đưa ý kiến phản đối nữa, vì thế ba người kia đều được bổ nhiệm, công ty than lập tức bắt đầu vận hành. Giám đốc mới bổ nhiệm Chung Trường Sinh tức khắc tới từng hương trấn, bắt đầu tiến hành tra xét kỹ càng tất cả mỏ than quốc hữu, mỏ than tập thể và một số ít mỏ than tư nhân an toàn tốt chưa bị đóng cửa.

Khi chỉnh đốn các hầm than nhỏ, Chung Trường Sinh là một trong số thành viên tổ lãnh đạo, có hiểu biết khá toàn diện về phân bố các mỏ than trên toàn hiện, hiện giờ chỉ làm làm tỉ mỉ thêm.

Chung Trường Sinh biết Liễu bí thư ấn tượng với mình rất bình thường, đây là do Bành Thiếu Hùng đích thân nói với hắn.

Bành Thiếu Hùng sau khi thảo luận với Liễu Tuấn, biết Liễu Tuấn nhất định sẽ triệu kiến hai người kia, ở vấn đề trình tự, Liễu Tuấn trước nay không hề hàm hồ, không muốn vì nhất thời lời biếng mà bị người ta nắm thóp.

Trước khi Liễu Tuân triệu kiến Chung Trường Sinh, Bành Thiếu Hùng chuyển cáo nguyên xi cảm quan của Liễu Tuấn với hắn ra, nhắc hắn phải nỗ lực biểu hiện trước mặt Liễu bí thư , nếu không chức giám đốc này chỉ có thể ủy nhiệm cho người khác.

Người thèm muốn vị trí này nhiều lắm.

Tuy nói Bạch Dương và Liễu Tuấn đều ngầm đồng ý nhân tuyển công ty than do Bành Thiếu Hùng tiến cử, nhưng không phải nhất định sẽ đồng ý bất kỳ ai.

Hẳn Bành Thiếu Hùng trên tay cũng không chỉ có một lá bài.

Nếu như Liễu Tuấn phủ quyết Chung Trường Sinh thì ảnh hướng với Bành Thiếu Hùng không lớn, nhiều lắm là đổi người, còn đối với Chung Trường Sinh thì rất quan trọng, từ phó cục cục than đá tới giám đốc công ty than, không phải đơn giản chỉ là tiến một bước, mà là biến hóa về chất, đại biểu cho Chung Trường Sinh phát huy tác dụng quan trong trong cách cục kinh tế toàn huyện, sao có thể so với một phó cục trưởng có hay không đều được.

Bởi thế trước khi tấn kiến Liễu Tuấn, Chung Trường Sinh đã chuẩn bị chu đáo, râu cạo sạch, đồ tây thẳng tắp, giày da bóng loáng, nổ lực làm bản thân trong thật có tinh thần. Nhưng con mắt của Chung cục trưởng chẳng ra làm sao, nố lực chớp thế nào, vẫn cái vể mơ mơ hồ hồ.

Quá trình đàm thoại không dài, hơn nữa cơ bản là Chung Trường Sinh nói, Liễu Tuấn nghe, khi hắn xong Liễu Tuấn chỉ bình đạm nói một câu "vất vả rồi" liền đuổi hắn đi.

Chung cục trường đi ra khỏi phòng làm việc của Liễu Tuấn mới phát hiện sống lưng đã ướt đẫm mồ hôi.

Vị nha nội hoàn khố trong truyền thuyết này không ngờ có uy thế như vậy, không nói năng gì cũng đủ dọa cho người ta khốn đốn.

Trong suy nghĩ của Chung Trường Sinh, chuyến tấn kiến này hỏng là cái chắc rồi, Liễu bí thư chỉ triệu kiến hắn theo lệ, cơ bản không có thiện cảm gì.

Lãnh đạo còn chẳng muốn nhiều lời với ngươi mà.

Chung Trường Sinh cho rằng hết rồi, kết quả lại được thường ủy toàn phiếu thông qua.

Chung Trường Sinh lại hồ đồ, không biết cái trò chơi này biến đổi thế nào, lập tức quên định làm thật tốt cho bí thư nhóc con kia xem, lão Chung này đại sự không mơ hồ.

Phân công nội bộ trong công ty than, Dịch Hàn chẳng những quản tài vụ, Chung Trường Sinh còn đem phòng làm việc, ban hậu càn đều quy hết cho Dịch Hàn quản lý, đồng thời trên hội nghị cán bộ trung tầng đầu tiên đưa ra quy định rõ ràng, vấn đề chi tiêu tài vụ, không có Dịch giám độc ký tên, bất kỳ ai cũng đừng mơ báo cáo rồi lấy tiền.

Dù người đứng đầu như hắn ký cũng không tính.

Đây cũng là thái độ Chung Trường Sinh biểu thị với Liễu bí thư , nếu anh không tin người khác chỉ tin bạn học bản hắn tới quản túi tiền, vậy được lão Chung này không nhúng tay vào.

Kỳ thực Chung Trường Sinh không hiểu Liễu Tuấn mấy.

Liễu Tuấn chẳng thèm đi quản những vấn đề nhỏ nhặt này, Liễu Tuấn là người sùng bái Nghiêm Ngọc Thành, tôn sùng "kẻ thành đại sự không câu nệ tiểu tiết", nếu như công ty than đã dựng lên ban bệ rồi, thì vận hành thế nào là việc của bọn họ, chẳng lẽ còn cần y dạy hay sao?

Công ty than nếu vận hành tốt, lập công thì người nên thăng chức thì thăng chức, nên thường thì thưởng, không hề hàm hồ. Còn vận hành không tốt, thì chỗ nào mát lạnh ra đó mà ngồi, không cần giải thích gì hết, tôi chỉ cần đổi người biết làm!

Liễu bí thư sau khi tới huyện Ninh Bắc, cách xử lý công vụ là như vậy đấy.

Nguyên bí thư và xã trưởng của xã Mã Đầu là Lữ Vượng Hưng cùng Trần Bảo Quý không phối hợp với đại kế chỉnh đốn của Liễu bí thư , đã vào thẳng đại lao, bí thư xã trưởng mới nhậm chứ ở phương diện chấp hành văn kiện của huyện ủy còn nhanh hơn thỏ, không dám trì hoãn chút nào.

Sau một tuần công ty than chính thức treo biển thành lập, tổng giám đốc công ty mậu dịch Chấn Trung của Hồng Kông đã tới huyện Ninh Bắc, bàn chuyện hợp tác.

Cái "công ty mậu dịch Chấn Trung" này là do Tiểu Thanh mới thành lập nên ở Hồng Kông, để có một danh nghĩa thích hợp bỏ tiền cho huyện Ninh Bắc, bất quá vị tiên sinh Mike Trần này không tệ, hơn ba mươi tuổi, mặt tinh minh mẫn cán.

Nhưng Liễu Tuấn nghe xong cái tên của hắn là lòng không vui rồi.

Là người Trung Quốc đàng hoàng, mắt đen da vàng, từ trong tới ngoài đều thuần chũng, chẳng có tí ti máu lai nào, lại gọi là Mike Trần cái quái gì!

Liễu Tuấn biết người trẻ tuổi ở Hồng Kông có thói quen lấy tên anh văn, nên Liễu bí thư ngán chỉ gặp Mike Trần có một lần, nói chuyện nửa tiếng là ném hắn cho đám Bành Thiều Hùng và Chung Trường Sinh.

Vốn chuyện đàm phán hợp tác về vấn đề kinh tế cũng là phần huyện trưởng quản, nên Liễu Tuấn chỉ phụ trách dẫn tiến thôi, chi tiết hợp tác cụ thể, các người tự đi mà làm.

Chỗ nào cũng nhúng tay vào, không phải là chuyện tốt.

Liễu bí thư vỗ mông một cái chạy xe trốn tới khu Giang Đông.

Trong căn phòng ấm áp ở nơi đó, Tiểu Thanh xinh đẹp đang chờ y kìa.