Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 211: Độc Bộ Thiên Hạ




Rốt cuộc đã lấy được huân chương Sát nhân cuồng ma rồi. Nhiếp Ngôn không kiềm được mà có chút hưng phấn, huân chương Sát nhân cuồng ma của Đạo Tặc có thêm hai kỹ năng đều rất khá.

Huân chương Sát nhân cuồng ma ( vật phẩm đặc thù, Đạo Tặc): sơ cấp, đánh chết một ngàn gamer cấp bậc cao hơn mình 2 cấp mới có thể tăng lên trung cấp.

Miêu tả vật phẩm: kẻ có được huân chương Sát nhân cuồng ma có thể thông qua giết người tăng lên cấp bậc của Sát nhân cuồng ma huân chương, đồng thời cũng sẽ bị nguyền rủa, phòng ngự giảm xuống.

Thuộc tính vật phẩm: công kích +20, phòng ngự -20, nhanh nhẹn +20, bỏ qua cấp bậc +3, damage phá giáp. Mang vào kỹ năng, sơ cấp cuồng hóa, khi HP thấp hơn 50% tiến vào trạng thái cuồng hóa thì công kích, tốc độ di chuyển gia tăng 30%, mỗi lần đánh chết một gamer có được thêm 10 điểm công kích, thời gian phục hồi kỹ năng 30 giây. Sơ cấp tinh thần miễn dịch, sau khi thi triển kỹ năng trong vòng 3 giây phòng hộ công kích ma pháp tinh thần, thời gian phục hồi kỹ năng 30 giây.

Giới hạn: giới hạn bản thân sử dụng, sau khi nhặt buộc định, không thể giao dịch, không thể rơi xuống, có thể huỷ bỏ.

Huân chương Sát nhân cuồng ma của Đạo Tặc và pháp hệ hơi khác nhau, thuộc tính phần đầu miêu tả cũng khá tốt. Hai kỹ năng cuối cùng cũng rất đã. Sơ cấp cuồng hóa lúc HP thấp hơn 50% có thêm vào gia tăng. Quan trọng nhất là được miễn dịch tinh thần, đối với một Đạo Tặc thường xuyên PK mà nói, bọn họ hiểu được cái kỹ năng nào là chết người nhất, đó chính là pháp thuật khống chế. Kiếp trước trên mạng đã từng làm nghiên cứu, rốt cuộc số lần khi Đạo Tặc PK chết ở ai trong tay ai nhiều nhất, Đoạn cân của Chiến Sĩ là 52%, pháp thuật khống chế của Pháp Sư là 35%, Cao bạo thương tổn của Pháp Sư là 9%...

Đoạn cân của Chiến Sĩ không nghi ngờ gì là xếp thứ nhất, Chiến Sĩ khắc chế Đạo Tặc đây là điều chắc chắn. PK thảm bại với Pháp Sư thì đa số Đạo Tặc chết trên khống chế pháp thuật, kỹ năng này của Pháp Sư uy hiếp đến Đạo Tặc vượt xa pháp thương khủng bố của bọn họ.

Khí đoàn chiến hoặc là PK nhiều người, Đạo Tặc thích đối phó nhất đó là chức nghiệp Mục Sư, Chiếu sáng thuật, ký hiệu của Mục Sư rất khó chơi. Mục Sư lại là bố y dễ đối phó nhất, cho nên đa số Đạo Tặc sẽ tìm Mục Sư xuống tay xử lý Mục Sư trước. Mà Mục Sư tinh thông ma pháp khống chế nhất chính là pháp thuật tinh thần hệ. Có một kỹ năng như các loại miễn dịch tinh thần thì lúc đối phó các chức nghiệp Mục Sư, Ám Mục tất nhiên là có lợi thế rất lớn.

Mặt khác, sở dĩ Nhiếp Ngôn muốn tới nơi này kiếm huân chương Sát nhân cuồng ma cũng là bởi vì Thiên Đường Màu Đen, Địa Ngục Màu Đen. Trong hai người kia có một người là Thần Mục, một người khác rất có thể là Ám Mục, nói không chừng còn có ma pháp khống chế tinh thần, có miễn dịch tinh thần của huân chương Sát nhân cuồng ma và miễn dịch pháp thuật của huân chương mười vị quang minh Thánh Kỵ Sĩ, Nhiếp Ngôn không tin hai người kia còn có thể làm gì hắn.

Nhiếp Ngôn đã chuẩn bị xong mọi thứ để tiếp xúc với Thiên Đường Màu Đen, Địa Ngục Màu Đen. Thiên Đường Màu Đen kiếp trước là một trong bảy vị Thần Mục, tạm thời ở Hắc Ám Du Hiệp nghiệp đoàn, theo Hắc Ám Du Hiệp nghiệp đoàn xuống dốc thì hắn nhất định sẽ chuyển hội. Nhiếp Ngôn sẽ không bỏ qua mời chào hai người này, nếu phái người vây bọn họ, mạnh mẽ cướp lấy Công Chính chi chương, cũng xem như đã đẩy hai người bọn họ qua những nghiệp đoàn khác. Nhiếp Ngôn từng phái huynh đệ trong nghiệp đoàn tìm kiếm tung tích bọn họ, nhưng bọn hắn cực kỳ cảnh giác, cách một đoạn thời gian liền đổi một địa điểm luyện cấp, huynh đệ bên dưới không thể tìm thấy bọn họ.

Nếu tìm không thấy bọn họ, vậy Nhiếp Ngôn cũng chỉ có thể chờ bọn hắn tìm tới cửa. Nhiếp Ngôn đã chuẩn bị sẵn sàng ứng phó với Thiên Đường Màu Đen và Địa Ngục Màu Đen. Sự xuất hiện của huân chương Sát nhân cuồng ma hiển nhiên là cực kỳ đúng lúc.

Hai viên bảo thạch đều là bảo thạch may mắn, nhìn qua bản kỹ năng thư kia là một quyển kỹ năng thư Sương độc chi vân, kỹ năng phạm vi của Áo Pháp. Ở trong phạm vi sương độc tất cả đơn vị đều phải liên tục mất máu, mỗi giây 10 điểm, phạm vi 30*30 thước, hiệu quả rất mạnh.

Bản kỹ năng thư này nhất định phải cho huynh đệ đã ký thoả thuận trong nghiệp đoàn sử dụng.

- Ngoài huân chương Sát nhân cuồng ma của Đạo Tặc còn có một quyển kỹ năng thư.

Nhiếp Ngôn nói, chia sẻ thuộc tính trang bị.

Sun nhìn thoáng qua huân chương Sát nhân cuồng ma, ánh mắt sáng lên:

- Nếu số người giết của đệ hơn trăm, có phải cũng có thể ra huân chương Sát nhân cuồng ma không?

Nhiếp Ngôn nhanh chóng ngăn cản nói:

- Đệ tốn nhiều thời gian như vậy, kiếm đủ số người giết một trăm, rồi lại đến nơi đây kiếm huân chương Sát nhân cuồng ma nhưng lại không nhất định rớt ra, hãy xóa sạch tên đỏ đi, ở đây lãng phí biết bao nhiêu thời gian còn không bằng luyện nhiều thêm mấy cấp, đi thu thập trang bị tốt hơn.

- À, vậy quên đi.

Sun vừa nghe được lời của Nhiếp Ngôn liền thất vọng nói.

- Trong nghiệp đoàn đã không hề thiếu bộ sáo trang Hoàng Kim cấp 30 của Đạo Tặc, chờ luyện đến cấp 30 là có thể mặc vào, cho nên hãy nhanh chóng luyện cấp đi.

Nhiếp Ngôn nói, Sun còn có chút trẻ con, nhưng thiên phú tuyệt đối là không ai có thể sánh bằng, còn cần hắn phải dốc lòng chỉ đạo mới được.

Sun nhìn quá trình Nhiếp Ngôn đánh chết Lân oa lĩnh chủ, có cảm ngộ rất sâu sắc, trong lòng lại âm thầm coi Nhiếp Ngôn trở thành mục tiêu của mình, cố gắng vươn tới phương hướng đó, thề phải trở thành vthần cấp Đạo Tặc giống như Nhiếp Ngôn vậy!

- Được rồi, mọi người tiếp tục luyện cấp đi, game sắp đóng rồi.

Nhiếp Ngôn nói. Còn có thể luyện khoảng nửa giờ.

Đám người Nhiếp Ngôn tiếp tục luyện cấp đánh chết Lân oa.

Điểm truyền tống Tạp La Nhĩ thành, hai thân ảnh xuất hiện ở trong truyền tống trận rồi đi ra khỏi truyền tống trận.

Hai người bọn họ mặc áo choàng màu đen, ẩn đi dung mạo, chính là người nắm giữ Công Chính chi chương, Thiên Đường Màu Đen và Địa Ngục Màu Đen.

Địa Ngục Màu Đen nhìn một qua bảng hệ thống nhắc nhở, nói:

- Một lần định vị trước vừa mới chấm dứt, bọn họ ở phía nam Tạp La Nhĩ thành, rất có thể là ở bên kia xóa tên đỏ, cho nên chắc là tạm thời bọn họ sẽ không đi xa.

Trong lòng Thiên Đường Màu Đen có chút bất an nói:

- Đại ca, chúng ta có thể đánh thắng được tên kia sao?

Hắn nhớ tới đoạn video Nhiếp Ngôn săn giết Hắc Trác, để lại cho hắn ấn tượng thật sự quá sâu khắc. Ban đầu hắn cực kỳ tin tưởng vào kỹ thuật của Địa Ngục Màu Đen, trong những người hắn gặp qua thì không ai có thể mạnh hơn đại ca hắn, nhưng đoạn video trên forum, trong lòng hắn xuất hiện một chút dao động, cuồng tặc Niết Viêm, dường như rất mạnh mẽ. Lúc này nếu có gamer nghe nói có người chuẩn bị tìm phiền toái cho Niết Viêm, nhất định sẽ bị nói là không biết lượng sức.

Rốt cuộc Địa Ngục Màu Đen là ai, có lẽ không có bao nhiêu gamer nghe nói qua, nhưng nếu là nói tới Độc Bộ Thiên Hạ, nhất định sẽ có rất nhiều người biết. Trong các game hư nghĩ lớn trước kia, đều là đại danh nhân lừng lẫy, thời kỳ Hắc Ám Du Hiệp nghiệp đoàn cường thịnh chính là do hắn lãnh đạo, từng xếp thứ nhất trên bảng xếp hạng gamer chuyên nghiệp đến 3 năm liền. Sau đó Hắc Ám Du Hiệp phòng làm việc giải tán, Độc Bộ Thiên Hạ biến mất, Hắc Ám Du Hiệp nghiệp đoàn từ nay về sau xuống dốc. Những cao thủ có một không hai của Hắc Ám Du Hiệp có kẻ đi người tán, chỉ còn nhà trống. Chỉ có mấy thành viên lão thành vẫn miễn cưỡng chống đỡ Hắc Ám Du Hiệp nghiệp đoàn. Bọn họ ai cũng không biết, Địa Ngục Màu Đen chính là Độc Bộ Thiên Hạ. Nhưng mà lúc này tâm tình của Địa Ngục Màu Đen đã hoàn toàn khác biệt với Bộ Thiên Hạ, hơn nữa bỏ qua chức nghiệp Chiến Sĩ vẫn dùng, lựa chọn Âm Ảnh Mục Sư.

Nhưng mà sự cường thịnh và phồn vinh của Hắc Ám Du Hiệp nghiệp đoàn năm đó vẫn khiến người ta nhớ kỹ trong lòng. Trong các nghiệp đoàn lớn đều có không ít cao thủ là xuất thân từ Hắc Ám Du Hiệp nghiệp đoàn, trong bọn họ rất nhiều người vẫn sẽ thường xuyên nhắc tới Hắc Ám Du Hiệp nghiệp đoàn trước kia, vì thế đều thổn thức không thôi, lúc nói chuyện phiếm với người ta, ngẫu nhiên vẫn là sẽ nói ra một hai câu, ta đi ra từ Hắc Ám Du Hiệp nghiệp đoàn. Còn lão đại Độc Bộ Thiên Hạ rốt cuộc đi đâu, tất cả mọi người không biết, trong lòng không khỏi tiếc nuối vô cùng.

Ánh mắt Địa Ngục Màu Đen phóng ra tia sáng, nói:

- Huynh thật sự muốn thử xem, xem tên kia mạnh như thế nào.

Hắn hiện tại, không có theo đuổi quyền lực và tiền tài, chỉ muốn dùng một tâm tình đặc biệt, để hưởng thụ lạc thú của game. Theo hắn thấy, cuồng tặc Niết Viêm chỉ là đối thủ thú vị, không hơn kém.

Thiên Đường Màu Đen biết, Địa Ngục Màu Đen lòng hiếu thắng của trỗi dậy, tính cách của đại ca xưa nay đã như vậy.

Độc Bộ Thiên Hạ sửa lại tên, ở một phương diện nào đó vẫn như cũ vẫn là Độc Bộ Thiên Hạ. Có thể tưởng tượng, lúc trước hắn khi hắn đặt cái tên Độc Bộ Thiên Hạ, đó là sự cuồng vọng và tự cao tự đại đến thế nào.

Địa Ngục Màu Đen đương nhiên hiểu mình sắp sửa đối mặt là một đối thủ cỡ nào, hắn cũng không phải là đi chịu chết, mục đích của hắn là đánh bại Niết Viêm, cướp lấy Trật Tự chi chương trong tay Niết Viêm.

- Chúng ta đi Tinh Không dược điếm mua một ít dược tề thôi.

Địa Ngục Màu Đen nói, trước khi tiếp xúc với Nhiếp Ngôn, hắn phải chuẩn bị đầy đủ trước đã. Một ít dược tề tốt là chuyện không thể thiếu, còn chỗ mua dược tề đích địa phương, có thể đếm được mấy nhà trên đầu ngón tay, mà tốt nhất, không thể bỏ qua Tinh Không dược điếm.

- Khi nào thì chúng ta đi tìm hắn?

Thiên Đường Màu Đen hỏi. Nếu Địa Ngục Màu Đen đã quyết định, hắn cũng không nói thêm gì nữa.

Địa Ngục Màu Đen suy nghĩ một chút nói:

- Buổi sáng ngày mai, chúng ta sẽ đi gặp tên kia.Thử xem Cuồng tặc Niết Viêm, có xứng với cái tên này không?

Hai người nói xong, cùng nhau đi vào Tinh Không dược điếm.

Đám người Nhiếp Ngôn luyện một hồi cấp, nhìn thời gian, cũng đã đến lúc out.

- Niết Viêm, ta out đây.

Yểu Yểu phất phất tay cáo biệt với Nhiếp Ngôn.

- Ngày mai gặp.

- Niết Viêm lão đại, chúng tôi cũng out.

- Niết Viêm đại ca, đệ cũng out.

...

Nghe những lời chào đơn giản bình thường này, trong lòng Nhiếp Ngôn sinh ra cảm khái. Kiếp trước đa số thời gian, hắn đều là một mình lặng lẽ độc hành, đánh quái cả ngày rồi trở về thành ném trang bị lên sàn đấu giá bán đi, ngẫu nhiên sẽ đi đổi một ít điểm tín dụng, sau đó yên lặng logout, rất ngẫu nhiên mới có vài người lên tiếng kêu gọi Nhiếp Ngôn như vậy, tỷ như Yểu Yểu, tỷ như Đường Nghiêu, rồi một vài đội hữu xa lạ cùng nhau luyện cấp.

Kiếp này thật khác biệt, hắn vẫn khá thích cảm giác như bây giờ.

Nhiếp Ngôn thoát khỏi game, vài người có quan hệ khá tốt thân thích với cha mẹ đang ở dưới lầu giúp họ chuyển đồ, nói là chuẩn bị vận chuyển đến tòa biệt thự ở tỉnh thành. Buổi tối đã hẹn một đám thân thuộc ra ăn một bữa cơm, ngày mai là đã ở trong tòa biệt thự kia rồi.

- Tiểu Ngôn, chúng ta phải chuyển đến tỉnh thành, con đi nói tạm biệt với đồng học đi.

Niếp mẫu xoa xoa đầu Nhiếp Ngôn, yêu thương nói.

Cao trung Nhiếp Ngôn cũng không có nhiều bạn bè lắm, rất nhiều người tuy rằng cư xử còn được, nhưng không phải rất thân thiết, nhân tiện nói:

- Con đoán là bọn họ đều bận, để con gọi điện cho chúng nó là được.

- Như vậy cũng được.

Niếp mẫu gật đầu nói.

Rốt cuộc sắp đi tỉnh thành rồi, trong lòng Nhiếp Ngôn rất mong chờ được gặp lại Tạ Dao.