Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 362: Nhiệm vụ chuyển chức Đại đạo tặc




Tinh Không Dược Điếm tăng cấp hàng loạt khiến ai cũng chú ý, tất cả chi nhánh đều được nâng lên cấp 7, tiệm chính tăng đến cấp 10. Biết bao nhiêu kim tệ chứ! Tinh Không Dược Điếm phô bày thực lực kinh tế khủng bố ra ngoài, làm cho vô số Luyện dược sư điên cuồn tới xin gia nhập. Chưa kể đãi ngộ còn được gia tăng, chi nhánh tiếp tục mở rộng… những điều đó làm cho Tinh Không Dược Điếm trở thành bá chủ trong lĩnh vực dược tề của toàn Cách Lâm Lan. Ngoài Tinh Không Dược Điếm, những sản nghiệp liên kết khác cũng nhanh chóng phát triển: Luyện kim, May mặc, Phụ ma, Phân giải… cơ hồ không nghề nào mà Tinh Không Dược Điếm không hoạt động. Những sản nghiệp này tuy quy mô còn nhỏ, không chiêu mộ rộng rãi nhưng Nhiếp Ngôn vẫn điểm mặt chỉ tên một số người, cũng đủ để phát triển 2, 3 chi nhánh mỗi loại.

Tinh Không Dược Điếm đạt đến trình độ này đã rất tốt rồi, về phần những sản nghiệp khác đều đang phải cạnh tranh kịch liệt, buôn bán rất khó. Nếu chưa nắm chắc thì hắn cũng không muốn liều mạng khuếch trương, xây nền thật vững trước mới là vương đạo, rất nhiều người phá sản là do điên cuồng phát triển mà không chịu xây gốc.

Sau khi toàn bộ chi nhánh của Tinh Không Dược Điếm thăng cấp, ngày hôm đó liền kiếm lại hơn 3 vạn kim tệ. Sau này số lượng Luyện dược sư tăng lên sẽ càng đáp ứng được nhu cầu ngày càng tăng của người chơi đối với dược tề, lúc đó lợi nhuận sẽ không ngừng tăng cao.

Ngưu Nhân Bộ Lạc cùng Tinh Không Dược Điếm cùng có hành động lớn làm cho nhiều người chú ý. Rất nhiều người bỗng giật mình nhận ra, không ngờ Tinh Không Dược Điếm và Ngưu Nhân Bộ Lạc là người một nhà, khó trách lại liên kết với nhau chặt chẽ như vậy. Ngưu Nhân Bộ Lạc có Tinh Không Dược Điếm mạnh mẽ chống lưng, trách không được có thể cạch tiền với Chiến Đao Thị Huyết lâu như vậy mà không chết.

Cái tên Niết Viêm sở dĩ làm cho người ta kính sợ cũng không phải đều vì kỹ xảo cá nhân của hắn kinh khủng, mà phần lớn là và lực lượng hùng hậu sau lưng hắn.

Sau khi an bài xong mọi chuyện của công hội, Nhiếp Ngôn liền đi về phía Đạo tặc công hội, hắn muốn đi nhận nhiệm vụ chuyển chức. Nhiệm vụ chuyển chức của Đạo tặc chia làm 5 loại: đơn giản, bình thường, khó, cao thủ, chuyên gia. Phần thưởng tăng thuộc tính thì đều giống nhau, nhưng hoàn thành độ khó càng cao thì phần thưởng vật phẩm tăng thêm càng kinh khủng. Nghe nói hoàn thành nhiệm vụ cấp chuyên gia có thể nhận được một vật phẩm Truyền kỳ. Bất quá Nhiếp Ngôn cũng không dám đi nhận nhiệm vụ cấp chuyên gia. Nghe nói kiếp trước rất nhiều cao thủ, kể cả bọn người Aun đều thử qua cấp chuyên gia nhưng không một ai có thể hoàn thành.

Nhiệm vụ cấp chuyên gia quá khó, nếu thất bại thì phải nhận trừng phạt rất nặng, hơn nữa trong 10 ngày không thể nhận tiếp nhiệm vụ chuyển chức. Nhiếp Ngôn cũng không dám mạo hiểm như vậy, có lẽ nhiệm vụ cấp cao thủ còn có thể liều mạng một chút.

Nhiếp Ngôn rất nhanh đã tới Đạo tặc công hội. Đạo tặc công hội là một ngôi nhà cổ xưa bằng gỗ, thoạt nhìn khá cũ kĩ, giống một cái tháp nhọn, từ xa nhìn vào cũng có phong cách.

Nhiếp Ngôn đi vào trong, trong này hơi tối, ngay cả ánh đèn cũng không có. Trong phòng lờ mờ thấy từng dãy bàn cũ, trước đại sảnh có mấy NPC đang đứng, bọn họ đều mặc áo choàng phủ kín người, chỉ để lộ ra một đôi mắt sắc bén.

NPC Đạo tặc đều thích mặc áo choàng, trong Đạo tặc công hội có truyền lưu một câu chuyện truyền kỳ.

Ngày xưa, một người mặc áo choàng trong này đi ngang qua một thôn xóm đang bị ba Tử Thần Thị Giả đồ sát. Người này tay không giết chết một tên, đoạt được một cây chủy thủ vô cùng sắc bén tên là Tử Thần Cáp Địch Tư chủy thủ (Hades). Hắn đâm thanh chủy thủ này vào ngực một Tử Thần Thị Giả khác, đạt được kỹ năng ẩn hình, sau đó dùng kỹ năng này đến sau lưng Tử Thần Thị Giả còn lại, đâm thân chủy thủ vào tim nó, đạt được lực lượng của bóng tối.

Hành vi của hắn chọc giận Tử Thần, vì tránh né sự truy đuổi của Tử Thần nên từ đó về sau hắn không dám để lộ ra khuôn mặt thật nữa.

Đây chính là khởi nguyên của Đạo tặc.

Câu chuyện này cũng chỉ là truyền thuyết kể lại mà thôi. Nhiếp Ngôn đi tới trước, thấy có một người chơi đang ngồi trên ghế nghe NPC hướng dẫn, chắc là cũng đang nhận nhiệm vụ chuyển chức.

Hiện tại người có thực lực đi nhận nhiệm vụ chuyển chức cũng không nhiều, bóng lưng của người này có chút quen mắt.

Nhiếp Ngôn chợt nhớ ra, đây không phải là Sấu Cẩu của Khải Hoàn Đế Quốc sao? Quả nhiên là oan gia ngõ hẹp, ở nơi này cũng gặp nhau.

Nhiếp Ngôn nhìn thoáng qua năm NPC Đạo tặc phía trước, năm NPC Đạo tặc này đều cho nhận nhiệm vụ chuyển chức.

Nhiếp Ngôn không suy nghĩ nhiều, đi tới.

Sấu Cẩu nghe tiếng bước chân từ sau lưng truyền tới liền quay đầu lại, nhìn thấy Nhiếp Ngôn liền trừng mắt đứng lên, bộ dạng vô cùng khẩn trương, lắp ba lắp bắp:

“Niết… Niết Viêm lão đại.”

Hắn đột nhiên phát hiện mình lỡ miệng, lúng ta lúng túng.

Kể từ khi bị Nhiếp Ngôn đánh chết hai lần, Sấu Cẩu trở về không ngừng theo dõi video của Đạo tặc, luyện tập kỹ năng, gần như điên cuồng luyện tập. Nhưng mỗi lần nhìn thấy video của Nhiếp Ngôn, trong lòng hắn lại càng hằn sâu cảm giác bất lực. Bất kể hắn luyện đến cỡ nào cũng không thể đạt đến trình độ của Nhiếp Ngôn. Nhiếp Ngôn trong lòng hắn đã trở thành thần.

Nhiếp Ngôn sử dụng những kỹ xảo mang độ khó cực cao, càng đi sâu tìm hiểu mới càng thấy đáng sợ.

Nhiếp Ngôn không khỏi buồn cười, không ngờ Sấu Cẩu lại gọi hắn là lão đại. Hắn suy nghĩ một chút, cũng không cần so đo tính toán với tên này, dù sao hai người cũng không cùng một tầng lớp.

“Ngươi đến sớm nhỉ.” Nhiếp Ngôn cười nhạt, đi về phía một NPC Đạo tặc, chuẩn bị nhận nhiệm vụ cấp cao thủ.

Thấy Nhiếp Ngôn cười chào mình, Sấu Cẩu không khỏi run lên, ngẩn người ra. Hắn không nghĩ Nhiếp Ngôn sẽ chào lại hắn, bởi vì hắn nghĩ loại nhân vật như Nhiếp Ngôn sẽ không thèm để ý loại nhân vật nhỏ bé như hắn. Hắn trầm mặc chốc lát, lại nghĩ đến quan hệ đối địch của hai người, liền yên lặng nhận nhiệm vụ sau đó rời đi.

Hắn cũng không còn mặt mũi xuất thủ với Nhiếp Ngôn, trước mặt Nhiếp Ngôn hắn chẳng khác gì một con kiến hèn mọn.

Nhiếp Ngôn quay đầu thấy Sấu Cẩu đã rời đi liền ngồi xuống trước mặt một NPC Đạo tặc.

Đại đạo tặc Phí Ý Vị Tư Đốn: level 60.

Phí Ý Vị Tư Đốn ngẩng đầu nhìn Nhiếp Ngôn, hỏi:

“Âm Ảnh Vũ Giả, Đạo tặc Niết Viêm, ngươi có nguyện ý thừa kế ý chí của Đại đạo tặc, trở thành Đại đạo tặc không?”

Hệ thống: Ngươi có đồng ý nhận nhiệm vụ chuyển chức Đại đạo tặc, độ khó cấp cao thủ không?

Có!

Hệ thống: Ngươi nhận được nhiệm vụ chuyển chức Đại đạo tặc.

“Tham lam sẽ đưa đến luân lạc. Ni Lan đấu thú tràng ở phía Bắc của Bối Nhĩ Sơn còn được gọi là Tiêu Kim Quật. Kim tiền che mắt con người, vô số phú thương ở các thành phố lớn đến nơi này tiêu tiền như rác. Khoảng hai tháng trước, nơi đó bị một đám Đạo tặc tà ác chú ý, bọn chúng giết hơn 10 thường dân, giam cầm hơn 100 người khác để đòi tiền chuộc từ người nhà họ. Loại tham tiền tài bất nghĩa như bọn chúng sẽ bị Thánh điện trừng phạt! Dũng sĩ tôn kính, ngươi có nguyện ý giúp chúng ta cứu con tin ra hay không?”

“Thưa Đại đạo tặc Phí Ý Vị Tư Đốn tôn kính, ta đồng ý.”

Hệ thống: Ngươi nhận nhiệm vụ thành công, tiến độ cứu con tin: 0/100.

Nhiệm vụ chuyển chức Đại đạo tặc là ngẫu nhiên, Nhiếp Ngôn không nghĩ tới hắn lại nhận được nhiệm vụ giải cứu con tin.

“Đây là một trăm tờ Thuấn phát truyền tống quyển trục, những tên Đạo tặc tà ác kia rất mạnh, nhớ đừng chính diện đánh nhau với bọn chúng. Đem những quyển trục này giao cho con tin, bọn họ có thể tự chạy trốn.” Đại đạo tặc Phí Ý Vị Tư Đốn nói.

Nhiếp Ngôn đồng ý giao dịch, đặt đống Thuấn phát truyền tống quyển trục trong ba lô. Hắn nhận ra vài tin tức quan trọng trong lời nói của Đại đạo tặc Phí Ý Vị Tư Đốn. Những tên Đạo tặc tà ác kia rất mạnh, rất có thể không thể bị đánh bại, xem ra chỉ có dùng kỹ năng tiềm hành để hoàn thành nhiệm vụ.

Tiềm hành không nghi ngờ gì chính là kỹ năng hữu dụng nhất của Đạo tặc. Cho nên nhiệm vụ chuyển chức Đại đạo tặc kiểm tra độ thuần thục của kỹ năng tiềm hành cũng rất bình thường.

Nhiếp Ngôn nói chuyện với NPC Đạo tặc một hồi nữa, muốn hỏi thêm vài tin tức liên quan tới nhiệm vụ.

Sau khi hiểu rõ mọi thứ, Nhiếp Ngôn liền ra khỏi Đạo tặc công hội, chuẩn bị đi mua một lượng lớn vật phẩm tiêu hao.

“Niết Viêm.” Chợt hắn thấy Yểu Yểu pm sang.

“Có chuyện gì không? Ngươi làm nhiệm vụ Chúc phúc của Tạp Nhĩ Tư tới đâu rồi?” Nhiếp Ngôn cười hỏi.

Giọng nói trong veo của Yểu Yểu làm cho người ta phải nhớ mãi. Hắn chợt nhớ đến Tạ Dao, giọng nói trong trò chơi đã bị chỉnh sửa, hắn không có cách nào so sánh giọng của hai người.

Mấy hôm nay, ngày nào hắn cũng đưa Tạ Dao đến lớp, tình cảm hai người so với trước càng thêm gần gũi, bọn họ cố ý tránh nhắc lại chuyện khó nói hôm trước. Càng ngày, Nhiếp Ngôn càng cảm thấy Tạ Dao với Yểu Yểu giống như là một. Nhưng hắn chỉ dám nghi ngờ trong lòng mà thôi, mỗi lần hắn thử dò xét đều không thành công. Còn hỏi thẳng thì… có vẻ hơi kỳ.

“Ta làm xong nhiệm vụ thứ hai rồi, đang làm nhiệm vụ thứ ba.” Yểu Yểu vui vẻ kể.

Mấy hôm nay nàng đều ở trong bản đồ đặc biệt, không thể liên lạc với bên ngoài. Hôm nay rốt cuộc cũng xong nhiệm vụ thứ hai, nàng liền pm cho Nhiếp Ngôn.

“Ngươi lên level mấy rồi?” Nhiếp Ngôn có hơi bất ngờ, không ngờ một mình Yểu Yểu có thể hoàn thành nhiệm vụ thứ hai trong chuỗi nhiệm vụ Chúc phúc của Tạp Nhĩ Tư. Chuỗi nhiệm vụ này rất khó, nhiều cao thủ kiếp trước cũng không hoàn thành được.

“Ta lên 52 rồi.”

“Đi làm nhiệm vụ chuyển chức đi.” Yểu Yểu nếu có thể hoàn thành nhiệm vụ thứ hai Chúc phúc của Tạp Nhĩ Tư thì có thể xếp vào hàng cao thủ của Ngưu Nhân Bộ Lạc rồi.

Nhiếp Ngôn nhớ lại, kiếp trước Yểu Yểu mặc dù kỹ thuật không tồi nhưng cũng không thuộc dạng đứng đầu. Không nghĩ tới kiếp này hắn lại tạo thành hiệu ứng hồ điệp quá lớn (kiểu 1 con bướm động là cả đàn bay), Yểu Yểu bị hắn ảnh hưởng cũng đi vào hàng ngũ cao thủ, xem ra thiên phú của nàng cũng rất tốt.

Yểu Yểu hơi tức giận, hình như mỗi lần nói chuyện với Nhiếp Ngôn, hắn cũng chỉ quan tâm mấy vấn đề này.

“Ngưu Nhân Bộ Lạc sao rồi?” Yểu Yểu hỏi. Nàng ra lệnh cho Long Dược tập đoàn đi thu gom kim tệ, rót vào Ngưu Nhân Bộ Lạc đến bây giờ đã hơn 20 vạn kim tệ.

“Vượt qua khó khăn rồi, kế tiếp xem ra kẻ phiền não không phải chúng ta mà là Chiến Đao Thị Huyết.” Nhiếp Ngôn cười thoải mái.