Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ

Chương 123: Tập 3




Sau khi về đến nhà, Lý Quân trước đi xem Hạt Cát đang  nằm trong ổ, ngủ đến là ngọt ngào.

Mỗi ngày đều đúng giờ rửa sạch ổ tạm thời của nó, mùi sẽ không quá nặng, chờ anh mang nhà nhỏ có điều hòa về liền có thể trực tiếp đặt trong sân vườn.

Khương Hành về phòng tháo trang sức tắm rửa trước, sau đó mới chờ Lý Quân tắm xong, đang chuẩn bị dùng máy tính bảng xem chương trình chung, thì Khương Hành nghe được bụng mình vang lên âm thành ục ục.

Lý Quân tắm rửa xong đi ra liền phát hiện Khương Hành đang đứng tựa vào cửa, vẻ mặt đáng thương vô cùng: "Làm sao thế?"

Khương Hành: "Đói bụng, buổi tối chúng ta cũng chưa ăn tối."

Bọn họ trước khi ra cửa đã ăn một chút lót bụng, nhưng hiện tại đã sớm tiêu hóa hết, vốn dĩ lúc trước hắn muốn đề nghị đi ăn khuya, nhưng Vệ Diên giống như rất dưỡng sinh không thích ăn đồ ăn dầu mỡ gì đó, hơn nữa bạn trai hắn cũng ở, không dám tùy tiện nêu ý kiến.

Lý Quân nhìn qua bụng hắn: "Anh từ bỏ cơ bụng?"

Khương Hành từ chối tiếp thu chuyện cơ bụng biến mất này, kiên trì nói: "Chỉ là hiện tại thật sự rất đói, quá đói sẽ bị đau dạ dày."

Lý Quân: "Được rồi, chờ em sấy tóc xong, em xem tủ lạnh có gì, em cũng hơi đói."

Khương Hành nhỏ giọng đề nghị: "Kỳ thực chúng ta có thể gọi đồ nướng BBQ gì đó..."

Lý Quân liếc ngang hắn một cái: "Hai ngày trước anh mới ăn rồi, nghĩ cũng đừng nghĩ, ngoan nhé."

Khương Hành muốn giãy giụa một chút, có lẽ có thể thuyết phục được Lý Quân thì sao?

"Em không phải vừa tắm xong sao, lại dính khói dầu thì không tốt lắm."

Lý Quân sao có thể không nhìn thấu hắn chứ?

"À, không sao, em chỉ nấu hai bát mì." Kiên quyết không nghe theo đề nghị của hắn, nếu béo tiếp, có lẽ về sau cũngchỉ có thể tiếp nhận loại nhân vật người qua đường Giáp ông chú trung niên bụng bia thôi.

Khương Hành biết Lý Quân kiên trì, cũng không dám tiếp tục đề nghị nữa, ngay cả bát mì cũng không nấu được thì không có tư cách kén cá chọn canh.

Nấu hai bát mì không tới 10 phút là xong, chỉ có canh suông, nhưng Khương Hành vẫn ăn đến thơm ngon, dù sao cũng đói bụng.

Không ở hiện trường quay chụp, cũng không có người ngoài, Lý Quân đôi khi cũng sẽ không quá chú ý hình tượng của mình, vừa cùng Khương Hành ăn mì vừa xem tập 3 chương trình của bọn họ.

Dạo đầu chương trình vẫn như cũ là cảnh sáng sớm trong lành ở khách sạn, màn ảnh trực tiếp cắt đi phần các khách mời rời giường ăn sáng, mà một màn này vì sao lại bị tổ tiết mục giữ lại? Bởi vì đây là lần đầu tiên Khương Hành và Lý Quân vô ý thức bại lộ quan hệ của bọn họ!

Khương Hành còn chưa tỉnh ngủ hắn lại thêm sữa thêm đường vào cà phê cho Lý Quân, nếu không xem kỹ thật không phát hiện được, còn sẽ cho rằng Khương Hành và Lý Quân ở chung hai ngày liền quen thuộc đến mức này, lúc này mới là sáng ngày thứ tứ từ lúc đến!

Khương Hành thiếu chút nữa dùng miệng cắn chăn, khẩn trương mà nhìn bình luận, hỏi Lý Quân: "Lúc này mới tập 3, sẽ không bị võng hữu phát hiện chứ?"

Lý Quân: "Võng hữu không nhận ra trạng thái của chúng ta ngay lúc đó, thêm sữa và đường không có gì đặc biệt."

Khương Hành: "Em nhìn biểu tình của Lâm Lập Thư bọn họ liền rất kinh ngạc, chắc chắn có thể nhìn ra."

Lý Quân: "Vì sao anh lại cảm thấy võng hữu sẽ nghĩ tới chúng ta là quan hệ yêu đương? Người bình thường sẽ không nghĩ nhiều."

Khương Hành lập tức thay đổi, không khỏi nói: "Sao bọn họ lại ngốc như vậy? Rõ ràng như vậy, cư nhiên không nhìn ra."

Lý Quân: "....." Võng hữu đáng thương bởi vì không nhìn ra quan hệ của bọn họ liền bị Khương lão sư mắng chửi.

Đương nhiên, không khó nhìn ra, Khương Hành hiện tại là có bao nhiêu muốn công khai quan hệ của hai người bọn họ.

Trước khi mất trí nhớ, vẫn luôn nhắc mãi bên tai anh, không nghĩ tới mất trí nhớ hồi phục được 80% lại lần nữa nhắc tới mãi.

Nói thật, Lý Quân cảm thấy hai người bọn họ còn phải cảm ơn chương trình, ở trong chương trình chậm rãi vạch trần quan hệ yêu đương của hai người bọn họ, cho các fan một quá trình giảm xóc, chờ tới khi bọn họ trực tiếp công khai, trên cơ bản cũng sẽ không có quá nhiều chuyện phiền toái, tuy nói hai người bọn họ cũng không thèm để ý, nhưng ít ra sẽ không gây thêm phiền toái cho người đại diện và bộ môn tuyên truyền, thật đúng là thu hoạch ngoài ý muốn.

Nhưng mà, Khương Hành bên này mắng võng hữu, trên bình luận cũng đang mắng Lý Quân.

——

"Lý Quân này là sao vậy, cư nhiên muốn chồng tôi thêm sữa thêm đường cho anh ta, thật quá CMN đáng!"

"Lý Quân, nói cho ngươi, về sau lão tử chính là anti fan của ngươi!"

"Thật ghê tởm, suốt ngày chỉ biết cọ nhiệt độ Khương lão sư."

"Có thể khiến Lý Quân này rời khỏi tầm mắt của tôi được không, tổ tiết mục có thể cắt ít suất diễn của cậu ta được không?"

"Tôi sắp không xem nổi nữa rồi, đường đường đại ảnh đế của tôi cư nhiên bị tiểu thịt tươi bám lấy!"

......

Kế tiếp là thời gian nấu cơm trưa, Lý Quân chỉ đạo Khương Hành làm thế nào thêm nước nấu cơm, kết quả lại bị võng hữu mắng xối xả——

"Cậu ta là thứ gì chứ, chỉ là biết nấu cơm mà thôi, cư nhiên chỉ huy Khương lão sư làm việc!"

"Tôi xem cũng thực tức giận, Khương lão sư quả thật quá tốt, như vậy cũng không nổi giận, thương chồng tôi quá."

"Thương bạn trai tôi quá."

"Các vị cũng quá nghiêng về một bên rồi đấy, Lý Quân người ta hai ngày nay đều nấu cơm cho mọi người, còn Khương Hành trên cơ bản chưa từng nấu gì, không phải anh ta chỉ cắm cái nồi cơm thôi sao, các vị đã không chịu được à."

"Tôi cư nhiên đồng ý với chị em oán trách Khương Hành lầu trên."

"Tôi chỉ xem không nói lời nào, hì hì hì."

......

Ngày thứ tư chương trình hoạt động không ít, lại giúp bà lão hàng xóm rang hạt bí, lại phải chuẩn bị cơm chiều nghênh đón khách nhân sắp tới.

Đoạn rang hạt bí kia, Lý Quân không bị mắng nữa, bình luận một mảnh là tiếng kêu ngao ngao, sôi nổi kêu lập tức đi đặt hàng mua hạt bí đỏ.

Đoạn Lý Quân nói đùa với Khương Hành muốn cưới hắn vào cửa kia không khí giữa các khách mời khá thoải mái, không có fan nhảy ra chửi bới, chỉ có một bộ phận ít võng hữu cảm thấy Lý Quân còn rất dám nói đùa, Khương Hành cư nhiên cũng không tức giận.

"Bà cụ nói Khương lão sư và Lý Quân có tướng phu thê đấy? Oa, đây là xem tướng?"

"Bà cụ thật thích nói đùa, hai người đều là nam mà."

"Hai người đều là nam thì sao, luật hôn nhân đồng tính đã sớm thông qua, làm ơn đi tìm hiểu một chút."

"Bà cụ người ta chính là tùy tiện nói đùa, các anh em không cần so đo."

"Sao tôi lại cảm thấy bà cụ nói chính là thật nhỉ?"

......

Lúc này, Khương Hành đã thu thập xong bát đũa nói: "Bà cụ này không đơn giản."

Lý Quân chống cằm nói: "Có vài người già nhìn người rất chuẩn, gặp nhiều người, liền hiểu rõ."

Khương Hành: "Hay là chúng ta mời bà cụ đến lễ kết hôn uống ly rượu mừng?"

Lý Quân: "Đừng, người ta có lẽ cũng không nhớ rõ chuyện này."

Khương Hành: "Cũng phải, cũng không thân."

Lý Quân: "Bà ấy lớn tuổi rồi, đường xá xa xôi, sợ xảy ra chuyện."

Khương Hành: "Không nghĩ tới điểm này, nhưng mà, nói đi cũng phải nói lại, đám võng hữu này sao lại ngốc như vậy, em đều đã nói muốn cưới anh, sao bọn họ còn nghe không hiểu."

Lý Quân: "......" Em ở trong chương trình giọng điệu thật sự là nói đùa, tuy là sự thật, nhưng võng hữu cũng sẽ không nghĩ như vậy!

Tiếp theo trong chương trình còn có xung đột giữa Lương Chỉ Duyên và khách nhân, lại có Lý Quân và Khương Hành đi giải vây, Lý Quân trong tập này vẫn kiếm được một chút cảm tình, nhưng có lẽ võng hữu ngay từ đầu đã không ưa anh, lại nói anh khôn vặt, thấy mỹ nữ khóc cũng không đi an ủi gì đó.

Lúc này có rất nhiều bình luận, có mắng khách nhân, cũng có mắng Lương Chỉ Duyên.

Tới ngày hôm sau khi Khương Hành té xỉu, tiếng mắng của mọi người liền không còn, tất cả đều hỏi Khương Hành vì sao lại té xỉu, may mà Lý Quân thức thời vớt hắn từ trong nước lên.

Chương trình kỳ này điểm tối rất nhiều, điểm sáng cũng rất nhiều.

Trong lúc Khương Hành đi bệnh viện, tổ tiết mục tuy không cắt cảnh Lâm Lập Thư đánh nhau với khách nhân, nhưng vẫn vị võng hữu tinh mắt nhận ra, mặt Lâm Lập Thư không ổn.

Bình luận lại trở nên bận rộn.

Ngày Khương Hành nằm viện, tổ tiết mục trên cơ bản là xử lý việc đánh nhau, không cắt nối biên tập vào, rất nhanh liền nhảy đến giai đoạn Khương Hành trở về, sau đó đi vào hoạt động leo núi ngày chủ nhật.

Tờ giấy vừa ra, Khương Hành và Lý Quân rút trúng một tổ, lại lần nữa chung màn ảnh.

Nhưng có một chuyện Lý Quân nhanh nhẹn cứu Khương Hành, độ hảo cảm của mọi người cũng tăng lên dần, đối với việc hai người rút chung một tổ cũng không có gì oán giận, vì trước khi xuất phát Lý Quân còn làm sushi cho mọi người, đã là đại biểu tâm cơ nam, tính cách thiết lập của anh bị võng hữu lập rất là vững vàng.

Hiện tại lực chú ý của mọi người là nội dung trong tờ giấy.

Rất nhanh, bọn họ liền nhìn thấy Lý Quân chảy nước mắt cùng Khương Hành nói lời chia tay, tất cả bình luận đều là: "....."

"Phía trước có khúc cua báo động trước!"

"Đậu xanh!"

"Đậu xanh! Báo động trước đã quá muộn!"

"Oa shit!"

"Khoan đã, Khương lão sư anh đừng trả lời!"

"Nơi này chắc chắn có một câu là lời kịch của Lý Quân!"

"Tôi, tôi cư nhiên lại khóc!"

"Tôi cũng khóc."

"Tôi cũng muốn trả lời theo Khương lão sư đừng chia tay, đột nhiên đau lòng."

"Tôi nhớ lúc ban đầu, Lý Quân tóm tắt viết là: Diễn viên."

"Chẳng lẽ không có ai muốn biết vì sao Khương lão sư lại trả lời đừng chia tay sao?"

"Chồng tôi chỉ nhập diễn mà thôi."

"A, ngây thơ."

......

Bình luận rất náo nhiệt, Khương Hành lại đột nhiên trở nên an tĩnh, hắn không muốn nhìn Lý Quân khóc, cho dù là qua màn hình cũng không được, một màn này hắn không dám nhìn.

Khương Hành ôm Lý Quân cùng anh xin lỗi: "Thực xin lỗi...." Hắn biết Lý Quân cũng không phải chỉ là diễn kịch, anh đã rót vào tình cảm thật để hoàn thành trò chơi này.

Lý Quân vỗ vỗ vai hắn: "Anh cũng không làm gì có lỗi với em."

Khương Hành: "Nhưng anh lại quên mất em."

Lý Quân chỉ có thể tiếp tục an ủi hắn: "Nhưng anh còn sống là em đã rất vui rồi, lúc ấy em cũng sợ hãi, khi đó em vừa mới bắt được đoạn video kia, cũng không phải nhằm vào chuyện anh quên em."

Khương Hành nghiến răng nghiến lợi nói: "Nhất định phải đem Chung Chính Kỳ trừng trị theo pháp luật!"

Lý Quân gật đầu tán đồng, hôm nay cũng đang an ủi bạn trai đây.

......

Nội dung leo núi cũng không chỉ có mỗi hai người bọn họ, đoạn Khương Hành bị té xỉu kia cũng bị cắt đi, đổi thành suất diễn của các khách mời khác.

Ngay sau đó chính là phỏng vấn cá nhân các khách mời tuần đầu tiên.

Phỏng vấn tuần đầu tiên, Lý Quân không lộ ra nhiều tin tức mấy, biên đạo hỏi mấy vấn đề cũng rất bình thường, không đào được hố gì trên người anh.

Còn biên đạo hỏi Khương Hành: "Khương lão sư, bạn vài Lý lão sư là quan hệ gì?"

Khương Hành lúc ấy còn mất trí nhớ, nhưng cũng biết Lý Quân là bạn trai hắn, Khương Hành hỏi lại biên đạo: "Vậy cô cảm thấy chúng tôi là quan hệ gì?"

Biên đạo cười ha ha, đem cầu đá trở lại: "Đương nhiên muốn xem bạn thấy thế nào, suy nghĩ của chúng tôi không quan trọng."

Khương Hành trả lời một câu rất đúng quy đúng củ: "Tôi và Lý Quân đương nhiên là quan hệ ông chủ và nhânv iên, tôi khen cậu ấy là bởi vì cậu ấy biết tôi không, tôi thưởng thức cậu ấy."

Trong mắt biên đạo có tia sáng, chỉ là màn ảnh không có cô.

......

Khương Hành và Lý Quân xem xong chương trình liền về phòng ngủ, nhìn lại những việc đã xảy ra hôm nay, Khương Hành đột nhiên thấy ngọt ngào.

Đến tận lúc ngủ vẫn luôn lẩm bẩm: "Võng hữu thật ngốc, đến bây giờ còn không phát hiện quan hệ của chúng ta."

Lý Quân buồn ngủ đến không mở mắt ra nổi, che miệng hắn lại: "Câm miệng, ngủ."

Khương Hành nghĩ thầm: Có đôi khi Tiểu Quân cũng thực khó hiểu phong tình.

Cùng lúc đó, một màn Khương Hành ở lễ chiếu phim đầu giải vây cho Lý Quân cũng lên hot search.

Các võng hữu xem xong tập 3 cảm thấy hành động giải vây của Khương Hành rất bình thường, dù sao Khương lão sư nói hắn rất thưởng thức Lý Quân.

Phỏng vấn của chương trình đối với võng hữu bình thường mà nói, là trả lời hết sức bình thường, nhưng tron gmột diễn đàn phấn nộn non sắc các võng hữu lại không cho là như vậy, vì bọn họ có một đôi hỏa nhãn kim tinh có thể xuyên thấu qua hiện tượng xem được bản chất sự vật.

Thưởng thức? Làm tròn số chính là thích!