Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ

Chương 137: Khương Hành selfie




Trong chương trình, ba người bọn họ sau khi đi ra từ phòng bếp, nội tâm các võng hữu muốn đem bọn họ ấn ở trên mặt đất phòng bếp đánh một trận

"Ta giết, phòng bếp này còn có thể dùng sao?"

"Là một người yêu thích nấu ăn, nếu ai biến phòng bếp của tôi thành như vậy, sợ đã sớm trở thành vong hồn dưới đao của tôi!"

"Cuồng phong quá cảnh cũng không hơn, sao tôi cảm thấy gân xanh trên trán Vệ lão sư sắp nổ tung rồi."

"A? Anh Quân còn biết tán đả? Tôi cư nhiên ủng hộ anh ấy đánh Khương lão sư một trận!"

"Tôi cũng....."

"Không được, tôi thật sự muốn đánh chết bọn họ, tay ngứa quá."

"Quả nhiên, cơm lợn này cực kỳ có ăn!"

"CMN trà chan canh, ha ha ha ha ha!"

"Hỏi một vấn đề, dưa muối là Khương lão sư mang từ nhà tới, cuối cùng khi anh ấy gọi điện thoại cho anh Quân khen anh Quân làm dưa muối ăn rất ngon, theo cái logic này, cuối cùng đưa ra kết luận là gì?"

"A a a a a a đậu xanh a a a a a cp sứt mẻ của ta là thật!"

Sau khi Khương Hành xem xong chương trình, đầy mặt đều là ý cười: "Đột nhiên không muốn công khai nữa."

Lý Quân bất đắc dĩ mà nhìn hắn: "......" Như bây giờ và công khai có gì khác nhau sao?

Tắt đi ipad, Khương Hành quyết đoán bế lên Lý Quân cùng lướt di động, hai người thường xuyên như vậy, cũng không có vấn đề gì.

Nếu tắt màn hình đi, ảnh ngược qua màn hình di động chắc chắn sẽ hiện lên vẻ mặt cười rất là quỷ dị của hắn.

Lý Quân đành phải rời giường đi đánh răng, chờ tới khi anh đánh răng xong quay lại, Khương Hành đã xông tới mãnh liệt hôn lên mặt anh, hương vị bạc hà, thật dễ ngửi.

Lý Quân: "Sao thế?" Đột nhiên nhiệt tình như vậy.

Khương Hành: "Cảm ơn ông trời, đám võng hữu này cuối cùng cũng có chút thông minh, biết hai ta đang ở chung."

Lý Quân đoán võng hữu chắc chắn không trả lời như vậy, nhưng anh cũng không quan tâm điều này, cuối tuần sẽ công khai trong chương trình, hình như cũng không có gì có thể nói.

Lý Quân ngáp một cái: "Ngủ đi, sáng ngày mai chúng ta còn phải lựa chọn ảnh để dùng trong lễ cưới."

Khương Hành lúc này mới nhớ tới: "Được, ngủ."

Trước khi ngủ, Lý Quân luôn có loại dự cảm bất thường, nhưng Khương Hành hôn lên vành tai anh, làm anh bị ngứa, dự cảm này lập tức biến mất, tận đến buổi sáng ngày hôm sau, anh nhận được điện thoại của Cao Tín.

Lý Quân mới vừa tỉnh dậy, đầu óc còn không quá tỉnh táo: "Anh nói cái gì? Tối qua tôi đăng weibo gì?"

Cao Tín: "Không phải cậu đăng sao?"

Lý Quân cầm lấy di động của mình, mở weibo ra, nhìn thời gian đăng bài weibo mấy chục nghìn lượt share kia, dùng sức ấn ấn huyệtThái Dương.

Thời gian này đúng là lúc bọn họ xem xong chương trình vào tối qua, Lý Quân nói: "Tối hôm qua Khương Hành dùng di động của tôi lướt weibo."

Cao Tín: "......"

Cùng lúc đó,Khương Hành đang trong lúc mơ mơ màng màng cũng nhận được điện thoại của Ngũ Sâm, Lý Quân đứng trước bàn trang điểm cũng có thể nghe thấy được tiếng gầm gừ của Ngũ Sâm!

"Khương đại ngốc, cậu tối qua có phải trộm dùng tài khoản của Lý Quân đăng weibo hay không!"

Khương Hành hoàn toàn chưa phản ứng lại được, lẩm bẩm: "A? Không có, tôi dùng của mình."

Lý Quân lại nhìn nhìn bài post bên trong weibo của mình kia.