Trương Dương Đích Ái Tình

Chương 14: Ăn




Từ khi Trương Dương tiếp nhận Lâm Ninh, Lâm Ninh khi rảnh rỗi sẽ đến nhà Trương Dương ở. Buổi tối hai người cùng nhau về, tắm rửa rồi nằm trên sofa xem TV, Trương Dương ngại ngồi mệt liền nằm trên đùi Lâm Ninh, vừa ăn táo vừa xem TV.

Lâm Ninh cúi đầu thấy cái miệng cứ nhai chóp chép của Trương Dương, đôi môi mỏng dính nước táo, có vẻ tươi ngọt. Lâm Ninh cúi đầu hôn lên.

“Uhm…. Anh…”

Chờ Trương Dương lấy được phản ứng thì môi mình đã nằm ngay miệng đối phương rồi. Lâm Ninh cẩn thận dịu dàng hôn khắp ngõ ngách trong vòm miệng anh, sau đó lại hôn lên vành tai của anh. Vành tai anh dưới nụ hôn khéo léo êm dịu và cắn mút nhẹ khiến toàn thân Trương Dương nhất thời như bị điện giật, cả người cứ tê dại.

Chính mình chẳng biết đã bị đặt dưới sofa từ bao giờ, còn Lâm Ninh thì đã đè ở trên, vừa dịu dàng hôn dần xuống cổ anh vừa đưa tay vói vào trong áo ngủ của anh. Ngay lúc đôi tay thô ráp của Lâm Ninh chạm lên làn da của anh thì cả người Trương Dương liền căng thẳng, cảm giác tê dại lại nhột này trong nháy mắt truyền khắp toàn thân anh.

Bỗng nhiên cảm giác được khuôn ngực mình mát lạnh, nút áo ngủ chẳng biết đã được mở ra hết từ bao giờ, lộ ra làn da trắng và hơi sáng của mình, dưới ngọn đèn lại lóe ra quang mang mê người. Lâm Ninh lưu luyến hôn xương quai xanh của anh xong liền cúi người hàm trụ điểm đỏ tươi trước ngực Trương Dương.

“A… Nhột…”

Trương Dương cau mày phát ra tiếng rên, lại khiến Lâm Ninh nhiệt huyết sôi trào. Một tay ôm Trương Dương nâng lên, vừa hôn vừa đi đến phòng ngủ, nhẹ nhàng đặt anh xuống giường, sau đó lại đè lên. Trương Dương bị hôn khiến cả người choáng váng nên tùy ý y, để tận khi dục vọng sưng tấy của mình bị người khác cầm lấy mới hiểu được tình trạng hiện tại của mình, nhưng theo tiết tấu của Lâm Ninh, rất nhanh lý trí vừa trở về lại bị đẩy nhanh lên cao.

“A ~~~ Tiểu, Tiểu Ninh Ninh, nhanh, nhanh lên một chút!” Trương Dương không chịu nổi được tiết tấu của Lâm Ninh, cất tiếng gọi lớn. Nhưng ngay lúc sắp tới đỉnh thì Lâm Ninh bỗng nhiên ngừng tay, Trương Dương mở to đôi mắt tràn đầy nước cùng vẻ mặt đầy sương mù nhìn y, tay cũng vô thức đưa xuống dưới sờ soạng. Lại bị Lâm Ninh ôm lấy, Trương Dương có chút sốt ruột lắc lắc thân thể lung tung kêu lên, “Tôi, tôi muốn ra, khó chịu!”

“Honey, anh sẽ giúp em thoải mái.” Thanh âm Lâm Ninh trầm thấp lại khàn khàn, vừa hôn thoải mái anh vừa mò trong túi lấy ra gel bôi trơn đổ vào trong tay mình, sau đó chậm rãi hướng ra phía sau của Trương Dương chậm rãi xoa mở rộng kích thích, chờ anh thả lỏng liền chậm rãi đưa ngón tay vào.

“Không muốn, đi ra ngoài!” Cảm giác có vật lạ đâm vào cơ thể không tốt gì cho lắm, trong nháy mắt liền khiến Trương Dương tỉnh táo hẳn ra. Dùng sức giãy dụa thân thể muốn đẩy thứ đó ra khỏi người mình.

Lâm Ninh ngăn chặn sự vùng vẫy của anh lại hôn sâu thêm, lúc này Trương Dương mới an phận, vì vậy ngón tay chậm rãi kiên trì mở rộng. Đợi khi phía dưới có thể dung nạp được y, lúc này mới chậm rãi đẩy dục vọng của mình vào.

“A!” Trương Dương cảm giác như thân thể mình bị xé rách ra, đau nhức phía sau truyền đến khiến cả người anh căng cứng lại, “Đau quá, đau quá đi! Anh mau đi ra, tên khốn anh, mau đi ra!”

Lâm Ninh bị anh kẹp chặt cũng vô cùng khốn khổ, nhưng chỉ có thể vừa dịu dàng an ủi anh vừa giúp anh xoa dục vọng phía trước, “Nhịn một chút được không? Sẽ mau không đau nữa đâu, nha?”

Trương Dương nghe thấy thanh âm ẩn nhẫn mà áp lực của y cũng có chút không muốn, đều là đàn ông nên đương nhiên anh hiểu được sự đau khổ của y nếu ngay lúc này bức y ra ngoài, chỉ có thể cắn răng quay đầu đi, rầu rĩ cất tiếng: “Ừ!”

Theo sự thâm nhập của Lâm Ninh, Trương Dương đau đến đầu đầy mồ hôi, Lâm Ninh thấy vậy đau lòng hôn lại hôn, sau đó chậm rãi di động. Khi đã dần quen cũng không còn cảm giác đau đớn như lúc đầu nữa, chậm rãi cũng có chút khoái cảm. Lâm Ninh đặt chân anh lên vai mình, vừa dịu dàng đưa đẩy, còn tay thì giúp anh xoa dục vọng ngẩng cao kia. Cơ thể bị kích thích cả trước lẫn sau, Trương Dương rốt cục nhịn không nổi phải rên rỉ, tiếng kêu mềm mại đáng yêu kích thích động tác của Lâm Ninh nhanh hơn, rốt cục hai người họ song song phóng thích.