Trường Sinh Bất Tử

Quyển 5 - Chương 102: Nê Bồ Tát cường thế




Chung Sơn dẫn theo đại quân bước vào Cực lạc Niết bàn, theo nhạc điếu từ tiến vào Cực Lạc Niết bàn, Chung Sơn liền dừng bước.

Có lẽ là bên ngoài thiền viện đã bị phá hủy rồi, tiến vào Cực Lạc Niết bàn, nơi đó không phải là lần trước, như vậy, bên cạnh cũng không còn hai đạo quân Thiên triều khác. Rõ ràng, ngoại giới ba bên cùng một chỗ nhưng bên trong, nói ra cũng không cùng một chỗ.

- Chung Sơn, thứ ta cần ở chỗ nào?

Hạo Mỹ Lệ vội hỏi.

- Địa điểm không giống nhau, để ta xem đã.

Chung Sơn cắt ngang lời nói Hoảng Mỹ Lệ.nhìn về phía xa xa Diễn sinh thái cổ hỗ đô đang chậm rãi hướng về trung tâm Phật đàn.

Nơi phật đàn tọa đàm, phía trên có vô tận công đức vân hải, phía dưới có hàng nghìn hàng vạn cường tăng. Địa vị này giống với thiên triều thánh đô, lại có cả đại thịnh đại năng.

- Ha ha ha, Chung Sơn, đa tạ ngươi đã dẫn ta vào. Đi!

Ngao sấm bỗng cười lớn nói, ra lệnh một tiếng, hàng trăm vạn long xà cùng theo Ngao sấm đi ra.

Chung Sơn lạnh lùng nhìn, nhưng không ngăn gì cả.

- Long vương, ngươi làm gì?

Hạo Mỹ Lệ kinh ngạc kêu lên.

Nhưng Ngao sấm không hề để ý gì đến, mang theo Long xà, nhanh chóng lui tới hướng tuần tra phía xa, Bên trong Niết bàn, có thứ gì đó mà hắn cần, vì vậy nên hắn mới tới.Minh đài bồ tát không nhiều lời, lẳng lặng đứng phía sau Chung thiên.

- Phụ thân!

Chung Thiên khẽ nhíu mày.

Chung Sơn không để ý đến, không đi lên mà đi về mỗi phương hướng, cứ quan sát cẩn thận Niết bàn Cực Lạc trước mặt.

Vẫn là Niết bàn Cực Lạc trước kia, vô số hào quang từ trời đánh xuống, bốn phía vô tận sơn xuyên. Nhìn một cái không thấy đầu, duy nhất chỉ cảm nhận được chỉ còn lại phía xa một điểm nhỏ nơi Phật đàn, còn bốn phía phật đàn là những dãy núi. Tam đại thánh đều giáng lâm, ben trong Cực Lạc niết bàn, phạm âm cũng nổi lên bốn phía. Cũng hung ác dị thường như thế.ừ, muốn tìm đến nơi ngày xưa ở, cần phải thấy rõ phật đàn, nhận thức được phương hướng. Tiến lên phía trước.

Chung Sơn ra lệnh.

Đại quân tiến về phái trước, đề phòng bốn hướng, diễn sinh thái cổ thánh đô cùng đi, Thẳng đường mà tiến, mà không mấy người biết tới cái gọi là tăng nhân thẳng tiến, hầu như toàn bộ ngã vào trong vũng máu. Bởi vậy Chung gia quân coi như thuận đường.

Rốt cục, lúc đi được một đoạn đường, các thật xa nơi cũ, Chung Sơn mơ hồ thấy được Hình dáng Phật đàn, còn có cả dãy núi hoàng kim, Lập tức Chung Sơn phân định rõ phương hướng, hiện tại chỉ cần tìm được chỗ ngày xưa ở là được.

- Dọc theo hướng này mà đi

.

Chung Sơn chỉ vào hướng đó. Chung gia quân lệch khỏi hướng đại quân, đi theo hướng khác.

Nhưng lúc này, tam đại thánh đô, tất cả đã tới Phật đàn cách đó không xa, ai ai cũng mang theo gươm kiếm, định phá hủy Phật đàn. Phật đà bồ tát trên phật đàn bị phá hủy.

- Thái cổ thánh đô? Âm dương thánh đô? Ly Hỏa thánh đô? Diễn sinh giới cuối cùng vẫn là Diễn sinh giới. Như hư như thực, Hay là thực sự muốn cùng ta chạm tới Phật đàn Cực Lạc?

Bên trong Cực Lạc niết bàn vang lên âm thanh của Quy nguyên phật đà. Thanh nhược hồng chung đầy uy nghiêm và quyền lực. Không thử sao biết được?

Giọng nói đột nhiên vọng tới. Cùng lúc đó, Tam đại thánh dô hướng về Phât đàn đánh ầm ầm.

Ầm, ầm, ầm.

Ba tiếng nổ vang lên, toàn bộ Cực Lạc niết bàn bị rung chuyển dữ dội, lực va chạm quá mạnh, một dòng khí lớn từ chỗ xa đánh về bốn phương tám hướng, làm chấn động rất nhiều núi. Tam đại thánh đô và Phật đàn va chạm vào nhau, sau khi va chạm lại nguyên như cũ.

-Quỷ cốc, ngươi muôn làm loạn Cực Lạc Niết bàn sao?

Di đà phật phẫn nộ nói.

-Quỷ cốc nhất mạch, vốn là người của đại Tần thiên triều, đã trở thành người của Cực lạc niết bàn khi nào rồi?

Giọng nói âm dương quái khí vọng lại.

Hừ, phong thuỷ sư, đừng tưởng rằng không có ngươi, Cực Lạc Niết bàn ta sẽ không có phong thuỷ sư." KimThiền Phật quát lớn.

Chung Sơn ở phía xa không để ý tới cuộc đấu của cường nhân cao nhất, bởi không tới tay, giờ đây, chủ yếu là lấy lại tấm bia đó.

Một đường vút qua, chính xác còn một chút lực cản, nhưng sự giỏi giang của Cực lạc Niết bàn gần như tập trung ở chỗ Phật đàn, những kẻ lâu la trên đường không cần Chung Sơn mở miệng, rất nhanh đều bị giải quyết.Không bao lâu sau, Chung gia quân đã đi tới chỗ ở ngày xưa.

Cách rất xa, mọi người nhìn về phía một tấm bia to được cắm ở đó. Hạo Mỹ Lệ hai mắt sáng ngời, tràn đầy sự vui vẻ

-Phiêu hương bồ tát đã chết, thi thể Phật trủng nội toàn bộ giao cho thi tiên sinh rồi.

Chung Sơn trực tiếp hạ lệnh nói.

-Đa tạ đại soái.!

Thi tiên sinh khẽ mỉm cười.

Lúc này nơi phật đàn.

- Cái gì? Cực lạc niết bàn còn có phong thủy sư? Nhân tôn? Thần tú?

Thiên lão bác thản nhiên hỏi.

-Nếu không tin thì nhìn đi.

Quy nguyên Phật đà đột nhiên nói.

Oành~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bỗng nhiên Một tiếng nổ vang ở Cực Lạc niết bàn. Lập tức, nơi Phật đàn, vô số bạch quang bay lên ngút trời, hàn tỷ bạch quang trong chớp mắt như chiếu sáng cả thế giới, làm cho tất cả mọi người thấy chói mắt.

Ngay sau đó, trời đất tối sầm lại, bỗng nhiên trở nên vô cùng đen tối. Vô số hắc ám, đây không chỉ có ám hiệu tác động vào thị giác, càng giống như cả thế giới bị hủy diệt, thần thức cũng không thể tìm ra được. Rồi, tất cả thế giới Cực lạc niết bàn như biến dạng, trở nên cực kỳ quái dị. Hắc, bạch, hắc, bạch, cả một vùng trở nên tối đen một màu, không nhìn thấy bất cứ cái gì cả, một vùng lại sáng vô cùng, cái gì cũng có thể nhìn rõ được, nhưng bất kể là khu vực màu đen hay màu trắng thần thức đều không thể nào tìm ra được.

Giống như cả thế giới bị phân cách thành các hình dạng, không ngừng giãn cách ra, cảnh màu trắng làm cho mọi người có cảm giác rất khó chịu.Chỉ có chỗ Phật đàn vẫn là ánh sáng vàng như trước.

- Đại soái!

Thủy vô ngân kinh ngạc nói. Trong lòng cực kỳ lo lắng.

Mọi người nói

- Vâng.!

Thủy vô ngân lập tức đáp.

Chung gia quân thấy sự biến hóa khôn lường này, cũng cảm thấy nôn nao trong lòng, rất khẩn trương, nhưng chỉ cần Chung Sơn mở miệng sẽ trấn tĩnh lòng quân.

- Hạo Mỹ Lệ, tấm bia to phía trên có phật đà cấm chế, ngươi nói.

- Ừ.

Hạo Mỹ Lệ mắt long lanh nhìn bất hủ phong đế gật đầu nói.Xa xa, giũa thế giới hắc bạch ánh sáng vàng chói mắt, Tam đại thánh đô bỗng nhiên tất cả mọi người đều hết sức yên tĩnh. Diễn sinh giới, lại là Diễn sinh giới! Cực Lạc niết bàn Diễn sinh giới.

Ở chính giữa Cực Lạc phật đàn, đột nhiên hóa thành ba tòa Cực Lạc phật đàn.Ba tòa Cực Lạc phật đàn giống nhau như đúc đối mặt kim thiên triều thánh đô. Ba tòa Di Đà phật, quy nguyên phật, kim thiền phật, đều ngồi ngay ngắn trên phật đàn, đối mặt với nhất kim thiên triều.

- Diễn sinh giới? Cực Lạc Phật đàn?

Thiên lão đột nhiên nói.

Một là phật đàn chính tông, Hai cái khác lại là Diễn Sinh mà ra, giống nhau như đúc., không sợ tam đại thiên triều.

Ở chính giữa ba Cực Lạc phật đàn bỗng một ngọn núi màu vàng dựng thẳng lên, trên đỉnh ngọn núi giờ phút này xuất hiện một nam tử mặc hắc bào, trong bộ ắc bào ấy, không tể rõ bộ dạng nam tử như thế nào

- Ngươi là người phương nào?

Thiên lão lạnh lùng nói.

- Thần tú? Không thể nào. Thần tú lệ thuộc Thái tuế thiên triều, không thể nào giúp đỡ Cực Lạc niết bàn.

Ly hỏa thánh đô địa sư lạnh lùng nói.

- Nhân tôn ta quen thuộc, cũng không thể là nhân tôn.

Chỗ Hàm dương thánh đô cũng truyền đến âm thanh quỷ cốc của âm dương quái khí.

- Thiên địa nhân thần quỷ, ngươi không nằm trong ngũ mạch của chúng ta, vậy ngươi rốt cuộc là người phương nào?

Chỗ ly hỏa thánh đô lại truyền đến âm thanh của Địa sư.Thiên địa nhân thần quỷ, thiên lão, Địa sư, nhân tôn, thần tú, quỷ cốc.

Ở đây bỗng nhiên xuất hiện phong thủy sư, không ngờ lại không thuộc ngũ mạch này, phải biết rằng, Thần chau đại địa, chỉ có ngũ mạch này, khi nào lại xuất hiện phong thủy sư? Mà phong thủy sư này lại lấy sức lực của bản thân ngoan cố chống lại tam đại phong thủy sư? Người này? Người này rốt cục là ai?

- Ta biết rồi.!

Thiên lão bỗng nhiên thất kinh kêu lên.

- Thiên lão, ngươi biết rồi ư?

Địa sư và Quỷ cốc cùng hỏi thiên lão.

- Là ngươi? Đại quang đế hướng đó, U phủ chuyển luân điện là ngươi?!

Thiên lão mở trừng mắt kêu lên.

Thiên lão có trí nhớ tốt.

Hắc bào nhân thản nhiên nói.

-Rốt cuộc ngươi là ai?

Tam đại phong thủy cùng nhìn chăm chú vào hắc bào nhân hỏi.

Hắc bào nhân tuy đứng một mình trên đỉnh núi, nhưng an toàn tuyệt đối không có vấn đề gì, bởi vì tam đại phật đà đứng vây quanh chính giữ hắn, tuyệt đối không làm hại hay làm bị thương hắn.

- Ta là Nê Bồ Tát, các vị đã nhớ ra chưa?

Hắc bào nhân thản nhiên cười nói.

- Nê Bồ Tát? Sao lại có thể như thế được? Người này chẳng phải một trăm ngàn năm trước đã bị chết rồi sao?

Thiên lão thất kinh kêu lên.

- Nhiều lời vô ích, đến đây đi, Diễn sinh giới của các ngươi thật lợi hại, nhưng diễn xuất giới của ta còn lợi hại hơn, Ba tòa phật đàn, các ngươi có thể nhìn ra hay không, cuối cùng thì cái nào mới là bản thể, cái nào mới là diễn sinh thể?

Nê Bồ Tát thản nhiên cười.

Đại la Chu Thiên Tinh Đấu đại trận~... ~~~~~~~~~~~~~~~~~~.

Cổ thần thông quát lên, lập tức trên đỉnh đầu cổ thần thông toàn bộ sáng lên, phóng ra hàng tỷ tinh quang, rồi trên bầu trời cũng phóng ra rất nhiều lục quang, lục quang không phải điểm nút giao nhau mà ngày trước thiên lão thi triển, mà nư một cơn gió nhẹ, xen kẽ vào bốn phương tám hướng, với một loại khí thế mạnh mẽ vô cùng nhằm về hướng phật đàn.Lục quang xuyên qua, giữ lại tất cả, giống như thời gian ngừng trôi, san sát san sát từ dưới mặt đất đột ngột mọc lên, điên cuồng hướng về phía Phật đàn Đồng thời hàm dương thánh đô và ly hỏa thánh đô cũng từ các hướng khác va vào phật đàn

.

Oành~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ ~~~~~~~~~~~~~~~~~~`

Toàn bộ Cực Lạc niết bàn bị va chạm mạnh rung chuyển không ngừng, làm cho người ta bỗng nhiên có cảm giác đứng không vững.

Sau khi trận rung chuyển qua đi, lúc đầu tấm bia to ở bốn phía quảng trường ầm ầm lộ ra rất nhiều võ tăng bên trong, hiển nhiên sớm đã bị mai phục ở nơi này, chỉ có đợi người đến phục kích, nhưng không thể tưởng tượng được Cực Lạc niết bàn lại kịch biến như thế làm cho trận pháp bên ngoài để che giấu tung tích đều bị phá hủy

Ba quân giết~~~~~~~~~

Thủy Vô Ngân hô vang một tiếng, liều chết hướng về phía tên chỉ huy đại quân xung phong, Ba nghìn người Đại Minh tự ở chung thiên an hướng về phía trước xông lên.

Minh đài Bồ Tát nhìn chằm chằm vào Phật đàn phía xa. Vẻ mặt đầy trang nghiêm và trang trọng

Muốn biết phần sau ra sao mời theo dõi chương tiếp theo, ủng hộ tác giả, ủng hộ bạn đọc!