Trường Sinh Bất Tử

Quyển 7 - Chương 46: Tấn công Thiên gia




Vạn Trượng Địa Ngục, Thiên gia! Bên ngoài Thiên Mạch Điện.

Mười mấy con cháu Thiên gia vô cùng bối rối nhanh chóng tiến vào.

- Gia chủ, đại sự không tốt rồi!

Một con cháu Thiên gia hấp tấp hét lớn lên.

Một tiếng kêu to truyền khắp kiến trúc.

Trong đó ở một gian đại điện, Thiên Hiểu nhắm mắt nhập định, bỗng nhiên nghe một tiếng kêu hoảng, hai mắt Thiên Hiểu mở lớn, chậm rãi đứng dậy.

- Đến rồi?

Thiên Hiểu lộ ra vẻ mặt chờ mong.

Mà ở bên ngoài, con cháu Thiên gia bối rối tiến vào Thiên Mạch Điện, lập tức đón nhận bằng ánh mặt lạnh lùng của Thiên Cơ Tử.

Con cháu Thiên gia giật mình một cái.

- Hấp ta hấp tấp, còn ra thể thống gì!

Thiên Cơ Tử khiển trách.

- Gia chủ, bên ngoài, bên ngoài đã xảy ra chuyện!

- Hừ!

Thiên Cơ Tử quát lạnh một tiếng.

Mà lúc này, trong đại điện đột nhiên xuất hiện thêm một người, đúng là Phong chủ Phong Thủy Phong, Thiên lão!

- Gia chủ, đúng là không thích hợp, ngươi đến xem đi!

Thiên lão nói.

- Ồ?

Thiên Cơ Tử mày nhướng đứng dậy.

Thân hình hai người Thiên Cơ Tử và Thiên lão nhoáng lên một cái, biến mất tại chỗ.

Ngay sau đó, mọi người đứng ở trên Mệnh Phong, nhìn về phía xa xa. Ở phía sau Thiên Cơ Tử, vô tình lại xuất hiện thêm năm người!

Nhìn cảnh tượng xa xa, Thiên Cơ Tử không khỏi nhíu mày lại.

Đâu đâu cũng thấy, vô tận quỷ vật.

Ở Vạn Trượng Địa Ngục nhìn thấy quỷ vật là chuyện rất bình thường, nhưng, ở gần Thiên gia thì lại khác, phụ cận Thiên gia dương khí rất nặng, quỷ vật đến gần sẽ tự động đi vòng qua, đây cũng là phúc địa duy nhất của Vạn Trượng Địa Ngục.

Nhưng, trước mắt là vô cùng vô tận quỷ vật đang tiến tới, quỷ dị là không thèm quan tâm dương khí, hoặc là hình như nhận được lệnh nào đó, từ bốn phương tám hướng vây chặt Thiên gia.

- Sao lại thế này?

Thiên Cơ Tử ánh mắt lạnh lùng.

- Có lẽ, Chung Sơn đột kích!

Thiên Hiểu ở một bên nói.

- Chung Sơn? Hừ!

Thiên Cơ Tử hừ lạnh một tiếng.

Đúng lúc này, xa xa, một đạo ánh sáng màu tím hiện lên, mục tiêu đúng là đám người Thiên Cơ Tử chỗ Mệnh Phong. Lại bắn thẳng tới Thiên Cơ Tử.

Thiên Cơ Tử đồng tử co rụt lại, đưa tay tiếp được ánh sáng màu tím.

Đó là một thiếp mời màu tím, một phong chiến thiếp!

Ngoài bìa có hai chữ: Chiến thiếp!

Sau khi mở ra đọc bên trong có viết:

- Lão thất phu, ba tháng nay Chung Sơn tập hợp được một ít cường giả, cùng thảo phạt Thiên gia!

- Ha ha ha ha, ba tháng tập hợp được một ít cường giả? Thiên Cơ Tử nhìn chiến thiếp Chung Sơn không khỏi cười nhạo.

Mà đúng lúc này, tại chỗ cách đỉnh núi Thiên gia không xa, bỗng nhiên hiện ra một thân ảnh.

Chung Sơn! Chung Sơn bỗng nhiên xuất hiện ở trên ngọn núi kia, mọi người nhìn về phía hắn.

- Thiên gia chủ, ta nói rồi, ta sẽ lại đến!

Chung Sơn cười to nói.

- Ngươi đến rồi? Thì tính sao?

Thiên Cơ Tử cười lạnh nhìn về phía Chung Sơn.

- Ta nói rồi, ta muốn khiến cho Thiên gia long trời lở đất!

Chung Sơn nói.

- Chỉ bằng những quỷ vật này?

Thiên Cơ Tử khinh thường nói.

- Đây chỉ là món khai vị mà thôi, Thiên gia chủ, chờ đợi thịnh yến kế tiếp đi! Ha ha ha ha!

Chung Sơn cuồng tiếu, thân hình cấp tốc lui về phía sau.

Trong nháy mắt, Chung Sơn đã không còn bóng dáng.

Nhìn Chung Sơn khoa trương rời đi, Thiên Cơ Tử hai mắt lạnh lùng.

- Đây là cơn sóng thứ nhất, vô tận quỷ vật sao? Chung Sơn không ngờ có thể triệu được quỷ vật này!

Thiên Hiểu nhăn mày lại.

- Con cháu Thiên gia nghe lệnh!

Thiên Cơ Tử cao giọng nói.

- Rống...................

Con cháu Thiên gia rống lên đáp lại.

- Con cháu tầng chót, cùng nhau liều chết với quỷ vật, ma luyện chiến kỹ của ngươi, bảo vệ Thiên gia. Đánh bại một quỷ vật, đạt được một điểm gia tộc công hiến.

Thiên Cơ Tử hạ lệnh nói.

- Vâng...................!

Bốn phía truyền đến tiếng hô hưng phấn của con cháu Thiên gia.

Đại chiến hết sức căng thẳng, vô số con cháu Thiên gia xung phong liều chết vọt ra ngoài, vô tận quỷ vật lúc nhúc tiến lại, thực lực quỷ vật rất thấp, nhưng số lượng bọn chúng quá nhiều, phảng phất cuồn cuộn như nước lũ, cùng nhau vọt tới Thiên gia.

- Xoẹt...................

Con cháu Thiên gia phần lớn đều có thể một kiếm chém ta mấy chục quỷ vật, nhưng mà quỷ vật mới tan thành mây khói, đảo mắt lại bị quỷ vật phía sau bổ xung, tiếp tục đánh tới con cháu Thiên gia.

Càng ngày càng nhiều quỷ vật, phảng phất toàn bộ quỷ vật Vạn Trượng Địa Ngục cũng không tiếp tục tiến về Hoàng Tuyền Lộ nữa, mà đều tiến về Thiên gia vậy.

Bốn phía nổi lên giết chóc, căn bản giết hại là nghiêng về một bên, nhưng một bên khác lại giống như vĩnh viễn giết không hết.

Thiên gia chủ lúc đầu nhìn vô số quỷ vật ngã xuống, vẫn chưa cảm thấy gì, nhưng hai canh giờ sau, lại cảm thấy không thích hợp, ở đâu ra nhiều quỷ vật như vậy? Nếu bốn phương tám hướng Thiên gia đều là quỷ vật này, vậy số lượng phải là gần ức à?

Một con cháu Thiên gia thực lực thấp chỉ hơi sai lầm, bỗng nhiên bị quỷ vật bắt lại, bỗng nhiên bị thương, sau khi bị thương, lại vô cùng nguy hiểm, vô số quỷ vật không sợ chết, lập tức ập tới đám con cháu Thiên gia vừa rồi không sợ chết cũng trở nên sợ hãi.

- Phụ thân, con cháu đời dưới không đủ!

Thiên Hiểu lắc đầu.

- Ồ?

- Quỷ vật quá nhiều, người nhìn vòng vây khổng lồ kia, tuy rằng bị con cháu Thiên gia không ngừng giết hại, nhưng mà vẫn không ngừng thu nhỏ lại, sớm muộn gì chúng nó sẽ nhảy vào Thiên gia.

Thiên Hiểu lắc đầu nói.

Trầm mặc một chút, Thiên Cơ Tử lại lần nữa hạ lệnh.

- Con cháu Thiên gia nghe lệnh, đệ tử đời cao trợ chiến, diệt tận quỷ vật.

Thiên Cơ Tử ra lệnh một tiếng.

- Vâng......

Lượng lớn cường giả Thiên gia nhảy vào vòng chiến.

Mà vòng chiến này, chỉ vẻn vẹn là món khai vị của Chung Sơn mà thôi.

- Grào!...................

Một tiếng long ngâm vang vọng.

Đột nhiên, từ xa xa một con rồng đỏ bay tới, không, là một tượng rồng đỏ, như hư như thực, giống như loại rồng trên tranh treo tết.

- Phong thủy long?

Thiên lão mở lớn hai mắt.

- Là Thần Tú!

Thiên Hiểu tiếp lời.

Quả nhiên, Thiên Hiểu còn chưa nói hết, mọi người đều nhìn thấy trên đỉnh đầu Phong thủy long kia, Thần Tú đang khoanh tay đứng thẳng, nhìn qua vô cùng ngạo nghễ.

- Hừ!

Thiên Cơ Tử hừ lạnh một tiếng.

Lấy tay một cái, trong tay Thiên Cơ Tử bỗng nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm màu xanh biếc, đây là bảo kiếm dành riêng cho Thiên Cơ Tử, Thiên Mạch Kiếm!

Thiên Mạch Kiếm vừa ra, một đạo kiếm khí hình rồng bắn thẳng tới đến Thần Tú trên đỉnh đầu Phong thủy long.

Kiếm khí màu xanh biếc vừa ra, trên đỉnh đầu Phong thủy long xa xa đột nhiên cũng xuất hiện một đạo kiếm khí màu máu bắn thẳng tới.

Kiếm khí màu đỏ kia, tuyệt không yếu hơn kiếm khí Thiên Mạch Kiếm phát ra, kiếm khí màu máu xung thiên, bức thẳng tới kiếm khí màu xanh biếc.

- Oanh...................

Hai đạo kiếm khí trong nháy mắt va chạm với nhau, ầm ầm, không gian rung chuyển một trận. Thế công mạnh mẽ, lập tức khiến cho vô số quỷ vật phía dưới tan thành mây khói, đồng dạng, vô số đệ tử lớn nhỏ của Thiên gia cũng bị trọng thương.

- Diệp Khuynh Thành!

Thiên Cơ Tử giận dữ trợn tròn mắt.

Phía sau Thần Tú, Diệp Khuynh Thành chậm rãi tiến lên.

- Thần Tú Đại sư, hủy công đức, số mệnh Thiên gia đi, nơi này giao cho chúng ta!

Diệp Khuynh Thành cười nói.

- Ừ!

Thần Tú gật gật đầu.

Phong thủy long quẫy đuôi, vột về phía sau Thiên gia.

- Chạy đi đâu...................

Quyền trượng trong tay nữ Thiên lão đập xuống mặt đất, đập nát một khối cự thạch, tiếp đó, nữ Thiên lão biến mất không thấy, đuổi theo Thần Tú.

- Diệp Khuynh Thành, ngươi còn muốn đánh với ta?

Thiên Cơ Tử quát lạnh một tiếng.

- Thiên Cơ Tử, không cần phải nói, chúng ta đều đến đây, ngươi tưởng chúng ta tới làm gì?

Diệp Khuynh Thành cười to một tiếng.

Đột nhiên, trong trời cao lại xuất hiện ba người.

Là Tinh Thái Đấu, lão thái giám lần trước giết tới Thiên gia, còn có một gã cường giả áo đỏ của Bất Lão Giới.

- A, chỉ bằng các ngươi?

Thiên Cơ Tử cười lạnh một tiếng.

Lúc này, Thiên Hiểu theo bản năng cảm giác được một chút không ổn. Muốn nhắc nhở Thiên Cơ Tử, đáng tiếc không kịp rồi.

- Grào!...................!

- Grào!...................!

............................

Lại có năm tiếng long ngâm siêu bự đột nhiên vang lên, từ bốn phía Thiên gia, đột nhiên có năm con thanh long năm ngàn trượng bay tới. Ngũ đại Địa Tiên, triển khai hình thái mạnh nhất.

- Động thủ!

Diệp Khuynh Thành hô to một tiếng.

Tất cả cường giả cùng nhau nhằm về phía Thiên gia.

Thiên Cơ Tử bị năm tiếng long nhâm này làm cho sửng sốt, thanh long? Thanh long ở đâu ra?

- Phụ thân!

Thiên Hiểu kêu to một tiếng.

Thiên Hiểu cũng lộ ra vẻ mặt lo lắng, vẻ ung dung ban đầu không còn lại một chút gì, bởi vì Thiên Hiểu thật sự không nghĩ tới lại có 5 con thanh long 5000 trượng này, thanh long 5000 trượng? Đó là cái gì? Tiên nhân? Chỉ có Long tộc đạt tới cảnh giới tiên nhân, mới có thể đạt tới 5000 trượng.

Thanh long ở đâu ra?

- Thật gan dạ...................!

Thiên Cơ Tử gầm lên một tiếng, Thiên Mạch Kiếm trong tay chém ra một cái khe hở không gian thật lớn, chém về phía Tinh Thái Đấu.

- Đinh...................

Tay cầm Lục Tiên Kiếm, Diệp Khuynh Thành bỗng nhiên chắn trước mặt Thiên Cơ Tử.

- Đối thủ của ngươi, là ta!

Diệp Khuynh Thành vẻ mặt đầy trêu tức nói.

- Hừ!

Thiên Cơ Tử hừ lạnh một tiếng.

Nhìn mười đại cường giả một lần đánh tới, khiến trong lòng Thiên Cơ Tử nhảy dựng lên, trong lòng đột nhiên hiện lên vẻ hối hận, mười đại cường giả? Mặc kệ kết quả như thế nào, lần này Thiên gia bị thiệt lớn rồi. Không nên để cho Chung Sơn mới đúng.

Thiên Hiểu cũng như thế, giờ phút này Thiên Hiểu nhìn phương hướng Chung Sơn rời đi, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi, những người này, ba tháng? Chung Sơn là từ đâu tìm được?

- Bảo vệ Thiên gia!

Thiên Cơ Tử hét lớn một tiếng, xung phong mạnh mẽ đánh ra ngoài.

Bao gồm cả Thiên Hiểu ở trong đó, năm tên Thiên Cực Cảnh Thiên gia, cũng nhanh nhằm về phía cường giả còn lại.

Chiến tranh là tàn khốc, một khi đại chiến mở ra, căn bản không có đường sống quay về.

Bên ngoài, vô số cường giả Bất Lão Giới cũng từ vòng vây đánh lại đây, vô số cường giả thuộc hạ của Tinh Thái Đấu cũng bay giết tới đây, vô tận quỷ vật cũng không muốn sống phóng về phía Thiên gia.

- Oanh...................

Xa xa, một con thanh long thật lớn, hung hăng quất đuôi lên trên Vận Phong, ngũ phong Thiên gia cùng nhau lắc lư, trong đó Vận Phong là mãnh liệt nhất, vô số đá vụn rơi xuống.

- - - - - oOo- - - - -