Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 155: Chuyện xưa của công chúa





"Cái "lợi hại" này thật rẻ như vậy sao, chắc là phí không ít năng lực của ngài ha?" Bần đạo thành thật nói: "Ta cũng không muốn làm phiền đến công chúa"

"Cái gì? Không ngờ ngươi ngay cả sinh mệnh vĩnh hằng cũng không cần?" Vị công chúa rất ư là kinh ngạc. Chẳng qua, sau đó nàng còn trắng trợn chỉ rõ: "Ngươi bây giờ đang còn nhỏ, không biết sinh mạng đáng quý đến dường nào, chờ ngươi sau khi trưởng thành sẽ biết thôi. Như vậy đi, Chỉ cần ngươi muốn, ta cũng có thể cho ngươi, chỉ cần ngươi giúp ta một chút việc nhỏ là được"

"Ngươi thực sự có bổn sự lớn như vậy sao?" Bần đạo giọng nghi hoặc hỏi lại.

"Hừ! Ngươi dám xem thường – Du Lệ Nhã công chúa ta sao" Vị công chúa này cả giận nói.

"Trời ạ! Không ngờ thật đúng là ngươi?" Khắc Lý sợ hãi nói.

Bần đạo rất kỳ quái, cái lão Khắc Lý này nói thế nào cũng sống được mấy ngàn năm rồi? Hôm nay như thế nào lại thất thố như vậy? Chẳng lẽ nói vị Du Lệ Nhã công chúa này rất có danh vọng a?

"Nàng rốt cuộc là ai?" Bần đạo nhíu mày hỏi: "Ngươi hãy nhanh nhanh nói ra toàn bộ đi?"

"Ở mấy ngàn năm trước Du Lệ Nhã công chúa là vị công chúa Ma tộc tiến hành xâm lấn Thánh Quang đại lục" Khắc Lý nội tâm vẫn còn sợ hãi, nói: "Tại lúc đó, danh khí của nàng thậm chí vượt qua Thần Vương và Ma Vương"

"Ặc! Nhìn không ra là một đại nhân vật?" Bần đạo vẫn không thèm quan tâm nói.

"Ân! Nhìn không ra, tên gia hỏa này còn có chút kiến thức, sự tình trải qua đã mấy ngàn năm, còn có người biết đến tên của ta" Vậy, ngươi rốt cục có giúp ta hay không? Hay định giao ta cho giáo hội, đổi lấy tiền tài, quân công cùng với vinh quang?"

"Ta nghĩ trước tiên hãy nói đến chuyện xưa của công chúa đi ha" Bần đạo cười tủm tỉm nói: "Chẳng qua ta có thể đảm bảo với ngươi rằng, hiện tại cái "Quang Minh kỵ sĩ" chó má gì đó, bước vào đường cùng mới lấy cái danh hiệu kia. Kỳ thật, ta nhìn những Sí Bàng và Điểu nhân bay ở trên bầu trời còn hảo cảm hơn. Cho nên, ta có thể hướng ngươi mà bảo đảm, vô luận như thế nào ngươi cũng không bị giao cho bọn hắn"

Du Lệ Nhã công chúa nhìn ta một hồi, đột nhiên thở ra một hơi nhẹ nhõm, sau đó nhoẻn miệng cười nói: "Ta tin tưởng ngươi, ánh mắt của ngươi rất thuần khiết, tuyệt đối là người tốt. Ta lần này rất may mắn ha, không rơi vào tay một tên xấu xa nào đó" Không thể không nói, tiểu gia hỏa này rất đẹp trai. Loại bộ dáng dí dỏm này của nàng mang đến cho người khác cảm giác trìu mến.

"Ha hả! Công chúa điện hạ nguyện ý kể lại một chút chuyện xưa cho ta nghe không?" Bần đạo cười hỏi.

"Ngươi là tên lẻo mép" Du Lệ Nhã công chúa bất mãn quyệt cái miệng nhỏ nhắn nói: "Ngươi … ngươi cứ để người ta như vậy mà nói chuyện sao? Ngươi cũng không phải tốt đẹp gì"

"Thật có lỗi" Bần đạo lúc này mới nhớ đến, thân thể nàng đang còn trần như nhộng. Ta trong nhất thời quên bén chuyện này, đành phải xấu hổ nói: "Thực xin lỗi, là ta thất lễ. Thỉnh công chúa điện hạ đi theo ta, ta trước an bài điện hạ tắm rửa sạch sẽ, thay quần áo, sau đó chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện a"

"Cái này được đó, chẳng qua ngươi không cần phải kêu ta công chúa này công chúa nọ, trực tiếp kêu tên đi" Nàng đi theo ta, vừa đi vừa cao hứng nói.

"Ngươi phải thay một cái tên mới nha. Tên này tương đối mẫn cảm" Bần đạo nhìn Khắc Lý nói, ý tứ là, Khắc Lý biết được tên nàng, thì người khác cũng có thể biết được. Vạn nhất bại lộ thân phận thì không ổn lắm.

"Ân! Ngươi nói cũng đúng, ngươi có thể gọi ta là – Hồng Nhi. Nàng đột nhiên hơi hơi thương cảm nói: "Đây là nhũ danh của ta, trước đây chỉ có phụ hoàng phụ mẫu mới gọi ta như vậy. Hiện tại cũng không biết bọn họ như thế nào nữa"

"Xin đừng thương tâm nha, các ngươi sẽ còn cơ hội gặp lại nhau mà" Bần đạo an ủi nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Chúng ta đi ra khỏi mật thất, vừa mới đi ra liền phát hiện đã là buổi sáng ngày hôm sau, không ngờ chúng ta ở bên trong này trôi qua một buổi chiều và cả buổi tối. Quả trứng này đúng là khó nở a?

"Vị này là …. ?" Vương tiên sinh sớm đã chờ rất lâu ở bên ngoài cửa mật thất. Từ sợi tơ máu hiện trong hai mắt hắn có thể thấy được, hắn đã đợi ta suốt một đêm. Thật vất vả khi nhìn thấy ta đi ra, lại phát hiện có hơn một người nữa. Chẳng lẽ nói, có vị thích khách nào đó xông vào được? Hắn trong lòng dâng lên một trận sợ hãi. Vội vàng hỏi.

"Là khách nhân của ta" Bần đạo biết hắn hiểu lầm, vội vàng giải thích. Sau đó cảm động nói: "Ngài một đêm không có ngủ sao? Vất vả cho ngài rồi, tiên sinh, ngài hãy đi ngủ trước đi. Mọi chuyện trong này đã xong rồi, những cái khác về sau ta sẽ giải thích cho ngài biết"

"A…a! Được rồi" Vương tiên sinh cũng cảm thấy quá mệt mỏi lại nhìn thấy ta bình yên vô sự nên hắn cũng yên lòng, liền đi nghỉ ngơi.

"Người đâu" Bần đạo thuận miệng hô lên.

"Dạ, đại nhân" Có hai thị nữ nhanh nhạy ứng đáp.

"Mang vị tiểu thư này đi tắm rửa thay quần áo. Loại tốt nhất đó" Bần đạo chỉ vào Hồng Nhi nói: "Xong, mang nàng tới gặp ta"

"Vâng" Các nàng đối Hồng Nhi nói: "Mời đi lối này". Các nàng tuy rằng rất ngạc nhiên cô gái này không giống như người thường, nhưng cũng không có biểu hiện ra bộ dáng ngạc nhiên, dù sao tại trong lãnh địa của ta, rất nhiều dị tộc thiên kỳ bách quái, các nàng dần dần nhận biết nên cũng không kinh sợ lắm.

"Ân!" Hồng Nhi đối ta nở nụ cười ranh mãnh, rồi cùng đi với các nàng.

Ta mang theo Khắc Lý đi vào thư phòng, sau khi ngồi xuống, hỏi: "Nàng có lai lịch như thế nào, ngươi nói cho ta biết một chút đi"

"Vâng, đại nhân" Khắc Lý đáp ứng một tiếng, chậm rãi nhắm mắt hồi tưởng lại, rồi nói: "Trên đại lục, ở bản ghi chép có ghi rằng. Ở thời ban sơ mới lập quốc, rất tin phụng Quang Minh giáo hội, cơ hồ tất cả các chủng tộc đều thờ phụng, hơn nữa xem như bình đẳng ngang hàng nhau. Nhưng mà, đại khái ở vào 5000 năm trước, một hòn đảo ở phía Cực Nam đại lục, chẳng biết thế nào đột nhiên xuất hiện một cái khe không gian (không gian liệt phùng), mà cái khe không gian này liên thông tới Ma giới, đó là một hoang đảo không người ở, diện tích rất lớn, đại khái so với Bác Tư Lạp thành của chúng ta đây gấp sáu lần. Trên hoang đảo đó toàn là rừng rậm nguyên sinh, mà cái khe không gian này ở ngay trung ương đảo. Lúc mới bắt đầu, có một số ma thú ở Ma giới thông qua cái khe này chạy đến, bọn nó rất nhanh bằng vào thực lực cường đại đứng vững vàng, hơn nữa bắt đầu thay thế ma thú nguyên gốc dần dần tại đó sinh tồn"

"Ngươi nói chính là một trong tam đại sâm lâm trên đại lục – Ác Ma sâm lâm sao" Bần đạo sớm đã nghe nói qua hoang đảo nổi tiếng hung hiểm này.

"Không sai, nó nổi danh cùng với Tinh Linh chi sâm, Ma Thú chi sâm - Ác Ma chi sâm" Khắc Lý nói tiếp: "Lại trải qua một thời gian, nơi đây bắt đầu xuất hiện thân ảnh Ma tộc. Bọn họ thấy tại nơi đó hoàn cảnh sinh tồn so với Ma giới dư thừa hơn nhiều, liền bắt đầu di chuyển tới đây với đại quy mô lớn, hơn nữa cái khe không gian kia, bọn họ lợi dụng thiết lập thành một cái Ma giới chi môn"

"Ma giới chi môn? Dường như cùng với Thiên giới chi môn ở trên Thánh Sơn có quan hệ a? Bần đạo hỏi.

"Đều là không gian chi môn, đều sử dụng là khe không gian (không gian liệt phùng), điểm bất đồng chính là địa phương nơi thông đến mà thôi, nên tên gọi cũng bất đồng" Khắc Lý nói.

"Về sau thì thế nào?" Bần đạo lại hỏi.

"Sau đó, bọn họ phái ra bộ đội phi hành trinh sát và mang đến cho bọn họ một tin tức khiếp sợ, nguyên lai cách bọn họ hơn vài trăm dặm có một đại lục vô cùng thần kỳ. Trải qua trinh sát, bọn họ phát hiện, thực lực của người ở trên đại lục này yếu đến mức đáng thương, nhưng tài phú lại nhiều kinh khủng, hơn nữa bọn họ lại thờ phụng đối thủ một mất một còn – Thần tộc" Khắc Lý bất đắc dĩ cười nói: "Ngài nói còn có cái kết quả gì khác không?"

"Còn có thể có cái kết quả gì nữa chứ? Đơn giản là đấu võ với nhau rồi" Bần đạo khinh thường nói: "Hay là nói có tiếp đi ha"

"50050 vạn bộ đội Ma tộc giống như thủy triều dũng mãnh tiến đến, quản chi ngươi là Thú nhân, Ải nhân, Tinh Linh nhân và chúng ta Nhân loại, một đường trước giết sau đoạt, cuối cùng thì bắt làm nô lệ. Quá thê thảm a" Khắc Lý thổn thức không thôi.

"Thực lực của Ma tộc như thế nào?" Bần đạo hỏi.

"Thực lực cùng Thần tộc ngang bằng nhau, binh chủng hết sức phức tạp, từ mấy trăm người đủ loại chủng tộc Ma tộc khác nhau hợp lại mà thành. Cường đại nhất chính là Ma Hoàng tộc, hoàn toàn xứng ngang bằng thiên sứ Thần tộc. Mà Ma Hoàng tộc cùng Thần Hoàng đều có thể thi triển siêu cấp cấm chú 16 cấp. Vị Hồng Nhi này của chúng ta lúc ấy là tiểu nữ nhi của Ma Hoàng. Nghe nói được Ma Hoàng phu phụ sủng ái nhất" Khắc Lý cảm khái nói: "Vào lúc đó nàng có bộ dáng giống như nhân loại khoảng 13, 14 tuổi, nhưng mà thực lực cũng đã đạt tới Pháp Thần cảnh giới. Cho dù, ở bên trong Ma Hoàng tộc tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài"

"Chút việc vặc ấy của nàng? Có vẻ không đáng làm ngươi thất thố như vậy?" Bần đạo hỏi.

"Đương nhiên không" Khắc Lý nói: "Lúc ấy chiến tranh giằng co hơn một trăm năm, do Thần tộc ra mặt tập hợp các chủng tộc thành liên quân, trên đại lục lúc ấy chưa từng có bộ đội cường đại cùng cường thịnh với số lượng đạt tới 3000 vạn. Tại trường kỳ chiến tranh kéo dài đến trăm năm, khuyết điểm của Ma tộc bắt đầu bộc lộ ra ngoài, đó là lính bổ sung. Ma tộc thực lực cường hãn cùng dòng sinh mệnh lâu dài của bọn họ có quan hệ trực tiếp. Trong một trăm năm thời gian, Nhân tộc có thể sinh ra năm, sáu đời, thậm chí nhiều hơn, chỉ cần nam tử trưởng thành có thể đến chiến trường, ít nhất làm vật hy sinh thì không thành vấn đề. Nhưng mà Ma tộc lại tương đối mà thôi, trong một trăm năm này chỉ có vẻn vẹn là Hồng Nhi công chúa mới có mười ba mười bốn tuổi"

"Choáng, bọn họ thật đúng là có tài cán a? Chẳng qua nếu thực sự như vậy, chỉ sợ Ma tộc đích xác xong đời" Bần đạo cười nói.

"Đúng vậy, dưới biển người của liên quân, Ma tộc cường đại tiêu hao từng chút một, cuối cùng chỉ còn không đến trăm vạn liền bị đại quân gắt gao vây khốn" Khắc Lý nói tiếp: "Ngay lúc đó bọn họ không có lương thực, không có ai viện trợ, lại bị địch nhân đông gấp bội vây khốn, nếu không có bất ngờ gì xảy ra trong lời nói, phu phụ Ma Hoàng cùng mấy tinh nhuệ Ma tộc ở nơi này đi đời nhà ma"

"Chắc là có điều ngoài ý muốn đã xảy ra, nhưng mà cùng vị công chúa này có quan hệ đây?" Bần đạo nghe ra điểm này nói.

"Không sai" Khắc Lý dĩ nhiên vẻ mặt sùng kính nói: "Du Lệ Nhã công chúa ngay lúc ấy trở thành truyền kỳ, lúc đó, trên tay của nàng chỉ có Minh Phượng quân đoàn, khoảng 10 vạn người, đều là tự chính cô ta tuyển chọn từ các nơi tại Ma giới, lực chiến đấu phi thường dũng mãnh. Thậm chí cường hãn hơn so với Ma Hoàng quân cận vệ"

"Có chuyện đó sao?" Bần đạo tò mò hỏi.

"Điểm lợi hại nhất của nàng là kỹ xảo dụng binh xuất quỷ nhập thần. Lúc vừa mới khai chiến, Thần tộc từng phái ra viện quân với số lượng lên đến trăm vạn, quyết định chính diện đối kháng với Ma tộc. Nhưng bọn hắn rất nhanh vì sự ngạo mạn của chính mình mà trả giá thê thảm. Du Lệ Nhã công chúa thuyết phục được Ma Hoàng sử dụng mưu kế của nàng, dụng chính Minh Phượng quân đoàn của mình làm mồi dụ, khiến cho Thần Hoàng thống soái hơn 20 vạn chiến sĩ chủ lực tiến vào bẫy rập phục kích của Ma tộc. Sau đó chính thức bao vây" Khắc Lý vẻ mặt kích động nói, tiếp theo song phương bạo phát một trận chiến, một bên nghĩ cách cứu viện một bên tiến hành bao vây giết gọn. Trận chiến này vô cùng thảm thiết, trong một tháng ngắn ngủi, Thần tộc hoàn toàn rơi vào thế bị động và tổn thất gần một nửa nhân mã, gần 300 vạn người Thần tộc bỏ mạng. Ở phương diện này Ma tộc chỉ mới tổn thất hơn 100 vạn"

"Thật sự là đầu heo, còn Thần Hoàng nữa? Hắn chẳng xứng đáng? Phải gọi là Heo Hoàng mới đúng" Bần đạo cười mắng: "Đầu heo kia có chết không?"

"Không có. Thực lực của hắn quá mạnh mẽ, bỏ lại bộ hạ rồi tự mình đào thoát, căn bản không ai ngăn cản được. Không những thế, hắn còn đánh lén làm Ma Hoàng bị thương, một thời gian không thể chỉ huy chiến đấu. Hơn nữa 20 vạn tinh nhuệ kia cùng 300 vạn chiến sĩ bỏ mình. Có thể nói Thần tộc cơ hồ thất bại thảm hại" Khắc Lý cảm khái nói: "Nếu không bị như vậy, bọn họ cũng sẽ không kiêng nể gì tiến đánh liên quân chủng tộc"

"Sau đó đã xảy ra chuyện gì? Vị công chúa này lại làm ra cái chuyện truyền kỳ gì, khiến cho ngay cả Khắc Lý ngươi đối với nàng thất thố vậy?" Bần đạo tò mò hỏi.