Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 325: Cuộc chiến tiên phong





Thiết Lô Bảo hiện tại đã không chỉ là một tòa thành thị rồi, nó bây giờ là căn cứ quân sự khổng lồ trải dài mấy trăm dặm. Mấy trăm vạn đại quân đóng quân lại bên trong, có thể nói là phòng thủ kiên cố. Hậu cần cũng không cần lo lắng, đại biểu đến từ Đại Hán, các quốc gia cùng chung hiến người hiến vật hiến lương, giống một đầu mãng xà dài dằng dặc, ngày đêm không nghỉ vận chuyển tới nơi này, bù đắp tiêu hao cho quân đội.

Ba ngày sau, hai đội quân tiên phong Thú Nhân cuối cùng đã tới, bắt đầu cắm trại bên ngoài Thiết Lô Bảo. Bọn họ dựng lên doanh địa đơn giản, mặc dù chỉ là lều da thú đơn sơ mà thôi, nhưng cảnh tượng thật sự là quá rung động.

Thú Nhân cao hai ba mét, hai tay cầm lấy cọc gỗ bén nhọn to khoảng cái chén ăn cơm, hung hăng cắm xuống xuống mặt đất, ước chừng đóng cái liền sâu hơn một thước, lại tùy ý vặn hai vòng xuống phía dưới. Cho dù là đóng cọc, nếu là loài người ít nhất phải hai người phối hợp đóng hồi lâu. Biến thái đến như vậy nếu chỉ có một người cũng chỉ hơi giật mình thôi, nhưng mà mười mấy vạn người đều như thế, làm sao đám binh lính bên ta không sợ hãi đây?

Cự Ma tộc vóc người so với Bán Thú Nhân kém một chút, nhưng cũng cao hơn hai thước, da không có màu xanh biếc như Bán Thú Nhân, da Cự Ma màu lam, hai chủng tộc vừa nhìn màu da cũng biết rõ ràng không hề liên quan tới nhau. Mặc dù bọn họ trên lực lượng không bằng Bán Thú Nhân, nhưng độ linh xảo thì mạnh hơn, hơn nữa còn đặc biệt am hiểu viễn trình tiêu thương (phóng lao khoảng cách xa), cho nên, đối với nhân loại mà nói, so với Bán Thú Nhân còn khó ứng phó hơn.

Mười mấy vạn Cự Ma cách Bán Thú Nhân một khoảng đóng quân một phương hướng khác, số lượng đông đến mức toàn bộ mảnh đất cũng bị bọn họ nhuộm thành lam sắc. Hai chi quân đội chia ra hai bên Thiết Lô Bảo đóng quân, khoảng cách năm dặm ở giữa, chắc là chuẩn bị cho Lôi Thú.

Nhìn vài chục vạn Thú Nhân đóng quân ở đối diện, tạo thành đại dương màu lục, cả đám binh sĩ trên tường thành đều sắc mặt trắng bệch, hô hấp nồng đậm, kẻ nhát gan cả người toát mồ hôi hột. Đặc biệt là viện quân các quốc gia lần đầu tiên nhìn thấy loại binh chủng cường đại này, lại càng không biết làm sao.

Rồi Thú Nhân nhìn thấy nhân loại trên tường thành biểu hiện hèn yếu, ngay lập tức dùng nhiều loại vẻ mặt và động tác tiến hành giễu cợt, tiếng cười ha hả cũng truyền tới trong thành, ngay cả tổ mẫu đại nhân đều bị kinh động, tự mình ra đầu tường xem cuộc chiến.

Là căn cứ khổng lồ, thành tường Thiết Lô Bảo cao gần 20m, tại lần trước, cũng chính là mấy năm trước bị Thú Nhân đánh bất ngờ, đã được gia cố thêm. Cho đến thời gian gần đây, do quân đội Thú Nhân đến mới ngừng lại. Có thể nói, bản thân nó hiện tại đã là danh phù kỳ thực đại lục đệ nhất cự thành, so với Thánh Đô còn chắc chắn hơn.

Đứng trên tường thành cao hai mươi mét cao, tổ mẫu có thể thấy rõ ràng động tĩnh lớn lối của Thú Nhân ngoài vài dặm, nàng dĩ nhiên cũng nhìn thấy sĩ khí nhân tộc xuống thấp, nếu cứ tiếp tục như vậy tuyệt đối không phải là hiện tượng tốt.

Thời điểm tổ mẫu đang sầu lo, trong doanh địa thú nhân Cự Ma nhất tộc bôn ba tới một quân đội ba nghìn người, bọn họ dĩ nhiên không phải tới công thành, mà tới thị uy. Ba nghìn người này là Cự Ma nhất tộc tinh nhuệ nhất Cự Ma Tích Dịch kỵ sĩ. Bọn họ cưỡi Tích Dịch là một loại ma thú cấp năm, so với ngựa còn lớn hơn rất nhiều, thể trọng ở khoảng 1500 cân, lực lớn da dày, hết sức khó dây dưa. Chỉ là tốc độ hơi kém một chút.

Trước kia bọn họ chưa từng giao thủ với nhân loại, chỉ có biết một việc, đám Bán Thú Nhân trước mặt loài người nhiều lần đánh trận thua thiệt, hao binh tổn tướng, thậm chí còn dứt khoát đầu hàng loài người, nghe một nữ nhân điều khiển, việc này khiến cho Cự Ma tộc cảm thấy hết sức khó tin.

Nhìn thấy loài người hình thể nhỏ hơn. Cự Ma thật sự không cách nào tưởng tượng, Bán Thú Nhân làm sao lại thất bại, bởi thế bọn họ tính phái người tới khiêu chiến. Nếu như loài người không ra, liền cho thấy loài người hèn yếu, cũng đúng lúc có thể mượn cơ hội cười nhạo Bán Thú Nhân ngu xuẩn chuyên đối đầu với bọn họ.

Nếu loài người xuất chiến, lấy thực lực Cự Ma còn có thể thua sao? Rồi thì sau này càng có lý do cười nhạo Bán Thú Nhân rồi. Vì nguyên nhân này, Cự Ma mới yêu cầu xuất trận đầu tiên cùng nhân loại phân cao thấp.

Bọn họ dưới sự hướng dẫn của một vị Cự Ma thân thể đặc biệt cường tráng, ở dưới thành tru lên, thậm chí mấy lần đến gần xạ trình xa nhất có thể tới của cung tiến thủ nhân loại, không để quân giữ thành vào trong mắt chút nào, người thủ lĩnh lại càng xuất khẩu cuồng ngôn, nói: "Các ngươi, đám nhân loại này, không có người nào dám cùng ba nghìn dũng sĩ chúng ta quyết một trận tử chiến. Ha ha, không có việc gì chớ? Một lũ ngu ngốc chết nhát. Ha ha!"

"Ha ha." Thanh âm Cự Ma Thú Nhân cuồng tiếu không hề kiêng kỵ truyền ra, binh lính nhân tộc lại càng trực tiếp rơi xuống tới cực điểm.

"Phụ thân, ngài lên nói tổ mẫu có cần ra lệnh xuất chiến không?" Ở thời khắc cần anh hùng này, bần đạo không ngần ngại để cho phụ thân, một nam nhi nhiệt huyết như vậy thử xuất thủ một lần.

"Tốt." Phụ thân còn chưa dứt câu, người đã chạy đến bên cạnh tổ mẫu. Nhìn thấy đối thủ lớn lối như thế, hắn đã sớm không nhịn được, vội vã muốn đi dạy dỗ bọn họ.

Phụ thân nhanh chóng đến gần, bọn thị vệ bên cạnh tổ mẫu bị làm cho sợ đến nỗi tưởng rằng tới hành thích, vội vàng rút kiếm chặn lại, chờ lucvs thấy rõ là phụ thân, phụ thân đã đi tới trước mặt tổ mẫu, hắn thi lễ với tổ mẫu, lớn tiếng nói: "Quan chỉ huy các hạ, mạt tướng chờ lệnh xuất chiến." thanh âm phụ thân quán thâu đấu khí không nhỏ, trên thành dưới thành cũng nghe được rõ ràng. Nhất thời, mọi người đồng thời dừng lại mọi tiếng động, mong đợi tổ mẫu quyết định.

"Ta chỉ cho ngươi ba nghìn người. Ngươi có dám đi không?" Tổ mẫu tức giận quát lên. Tổ mẫu sớm đã có ý tứ cho người xuất trận, nhưng vẫn không tìm được người tuyển cho tốt, mặc dù nàng tự mình xuất thủ tuyệt đối không có vấn đề, nhưng cũng là chuyện bé xé ra to. Nhìn thấy phụ thân yêu cầu xuất chiến, nàng thật ra rất là cao hứng, cho nên liền cố ý nói như vậy, chỉ đơn giản phối hợp với phụ thân diễn trò một chút, tăng lên sĩ khí toàn quân.

"Không có địch nhân Long gia chiến sĩ không dám đối mặt." Phụ thân ngẩng cao đầu giận dữ hét, vang dội toàn thành.

"Tốt. Mang ba nghìn thân vệ của ta xuất chiến, làm thịt không hết ba nghìn phế vật phía dưới thì đừng trở lại." Tổ mẫu hưng phấn hét to một tiếng, tiện tay rút một cái lệnh tiễn ném cho phụ thân.

"Tuân lệnh." Phụ thân nhận lấy lệnh tiễn, chạy nhanh xuống.

"Nổi trống trợ uy cho ta." Tổ mẫu tiếp theo ra lệnh.

Theo tiếng trống thùng thùng nổi lên, còn có thanh âm mười mấy vạn người trên thành reo hò trợ uy, tiếng gọi "vạn tuế, tất thắng" ầm ỉ sóng sau cao hơn sóng trước. Dưới ánh mắt của vạn người, phụ thân cưỡi Thiết Giáp Thú uy phong lẫm lẫm mang theo tổ mẫu cận vệ quân, ba nghìn Độc Giác Thú kỵ binh lao ra ngoài.

Rất nhanh, bọn họ ở ngoài thành triển khai trận hình, đối mặt với Thú Nhân đã từ lâu sẵn sàng trận địa chờ đón. Nhìn ba nghìn Cự Ma Tích Dịch kỵ sĩ đội ngũ chỉnh tề, ai còn có thể nói Thú Nhân không hiểu trận hình, không có đầu óc? Một chủng tộc ở trong ma thú sâm lâm có lực chiến đấu thấp nhất, trải qua thời gian lâu dài chiến đấu tàn khốc, bọn họ sớm hiểu được trận hình ở trong chiến đấu có tác dụng to lớn, cho nên bày ra trận thế không thua kém phụ thân một chút nào. Tình cảnh này rơi vào mắt ta cùng tổ mẫu, cũng phải lộ ra vẻ sầu lo. Thú Nhân biết bày trận tương đối khó giải quyết đây?

Trận hình ổn định, phụ thân khẩn cấp liền chủ động phát khởi thế xung phong, vào lúc này, bất kỳ một hành động miệt thị đối thủ nào cũng có thể tăng lên tinh thần rất lớn, cho nên phụ thân ra hành động này tuyệt đối coi như là lựa chọn chính xác. Mặc dù trên thực tế hắn khá lỗ mãng, thế nhưng, hắc hắc, coi như là chó ngáp phải ruồi đi.

Phụ thân làm ra cử động rất hợp khẩu vị của phần lớn binh sĩ, người trên thành la lên càng nóng rát. Bị phụ thân đoạt nước thượng phong Cự Ma cũng không chịu yếu thế, lập tức cũng bắt đầu xung phong. Hai chi quân đội rất nhanh ở trên đất trống ngoài thành chính thức giao phong.

Trận chiến này là lần đầu tiên chính thức giao phong giữa đại quân nhân loại và Thú Nhân hai tộc, quan hệ đến lòng quân và tinh thần cả hai phe nhân tộc cùng Thú Nhân, cho nên phi thường trọng yếu. Nhân loại có mười mấy vạn người đứng trên thành trợ uy, bên Thú Nhân cũng vội vàng dừng lại công việc, bắt đầu chú ý sắp một trận đánh đi vào lịch sử.

Hai nhánh quân đội trải qua gia tốc ngắn ngủi. Nhanh chóng đến gần khoảng cách 300m, quan chỉ huy hai bên không hẹn mà cùng đồng thời hạ lệnh công kích từ xa. Bọn kỵ sĩ Cự Ma nhất tộc ném ra tiêu thương bằng gỗ trên tay vốn tụ thế đã lâu. Loại tiêu thương này là được lấy từ thân một loại cây đặc biệt ở ma thú sâm lâm chế luyện mà thành, loại cây này không chỉ cứng rắn vô cùng, hơn nữa có một loại kịch độc tự nhiên, có thể làm cho người trúng độc toàn thân tê dại thậm chí tử vong.

Bọn họ chế thành tiêu thương lớn hơn một tấc, dài chừng hai thước. Mỗi Tích Dịch kỵ sĩ đều mang theo năm cái, không những để ném ra, đồng thời cũng là lợi khí đánh cận thân. Trong tay Cự Ma, loại tiêu thương này xạ trình có thể xa đến 300m, hết sức lợi hại.

Độc Giác Thú kỵ binh của Giáo Đình cũng không phải loại ngồi không, bọn họ là quân đội kỵ bịnh mạnh nhất của Giáo Đình, độ cường hãn được thiên hạ công nhận, dù là Cuồng Long thiết kỵ của ta chống lại, cũng tuyệt đối không dám nói tất thắng, cho dù cho đám Cuồng Chiến Sĩ đều cuồng hóa cũng như thế. Vấn đề nằm ở chỗ bọn họ cưỡi loại thú đặc thù, ma thú cấp sáu trung vị Độc Giác Thú.

Độc Giác Thú bề ngoài cơ hồ giống chiến mã, chỉ có hình thể hơi lớn hơn, mặt khác nhiều thêm một cái sừng mà thôi. Nhưng bọn chúng là song hệ ma thú phi thường hiếm thấy sở hữu Lôi Điện cùng Quang Minh thuộc tính, hơn nữa còn là sinh vật quần cư, có thể giống pháp sư nhân loại có ma lực cộng hưởng.

Đây là một năng lực vô cùng biến thái, cũng là chỗ bọn chúng đáng sợ nhất. Thật ra, nếu một đấu một thì một con Độc Giác Thú tuyệt đối đánh không lại một con Địa Hành Long, mặc dù Địa Hành Long chỉ là cấp sáu hạ vị ma thú. Nhưng nếu là quần đấu, một đám Địa Hành Long ngay cả một con Độc Giác Thú cũng giết không chết, đã bị bầy Độc Giác Thú giết chết toàn bộ.

Bởi vì Độc Giác Thú tiến công, bọn chúng có pháp thuật quần thể Liên Hoàn Thiểm Điện, phòng ngự thì có pháp thuật Quang Minh Hộ Bích, thậm chí có thể bảo vệ cả kỵ sĩ ngồi trên lưng. Hơn nữa bọn chúng còn có trị liệu thuật, những con ở phía sau không có cơ hội trực tiếp tham chiến có thể trị liệu cho đồng bạn phía trước, thật sự là một loại thú cưỡi tuyệt hảo.

Với hai bên, 300m là xạ trình công kích từ xa tốt nhất, cho nên hai phe vừa tiến vào xạ trình này lập tức phát động thế công thứ nhất. Cự Ma kỵ sĩ vội vàng cầm tiêu thương trên tay ném lên không trung, dựa vào quán tính, tiêu thương ba mươi cân đối với kỵ sĩ nhân loại tạo thành lực sát thương khổng lồ.

Không kịp đề phòng, mấy hàng Độc Giác Thú kỵ sĩ phía trước được trọng điểm chiếu cố cơ hồ toàn bộ bị đâm chết, nói ít cũng có ba bốn trăm người tử trận, khải giáp Giáo Đình trang bị tiêu chuẩn mặc dù cường hãn, nhưng so với Thú Nhân lực lượng biến thái mà nói, lực phòng ngự này còn không đủ.

Mặc dù tiêu thương làm bằng gỗ không thể xuyên thấu khải giáp bằng sắt đúc, nhưng dưới lực tác động khổng lồ, rất nhiều khải giáp của kỵ sĩ cũng bị biến hình, y như bị trọng chùy đánh trúng, tạo thành thương thế đám kỵ sĩ nội tạng xuất huyết, dẫn đến cái chết.

Cũng may phụ thân đã gia trì pháp thuật cấp mười Quang Minh Lễ Tán bảo vệ, lần tập kích này ai cũng bị đập mấy lần, tuy khủng bố nhưng rất nhiều kỵ sĩ cũng nhặt được một mạng, có chỗ khôi hài là một tên bị nện bất tỉnh, nằm bò trên lưng Độc Giác Thú hôn mê đi, sau này trận chiến xong xuôi, cho đến khi hồi thành mới được đánh thức.

Sau đó, mọi người nhặt một vài tiêu thương đi cân thử, mỗi một cái đều nặng chừng ba mươi cân. Loại vật liệu gỗ này quả thực tỉ trọng gần bằng sắt, quá dọa người rồi. Cầm tiêu thương nặng ba mươi cân ném ra xa 300m, mọi người đối với lực lượng Thú Nhân phải thay đổi nhận thức lần nữa.

Thế nhưng, Cự Ma kỵ sĩ cũng không chiếm được bao nhiêu tiện nghi, Liên Hoàn Thiểm Điện đồng thời gian Cự Ma kỵ sĩ xuất thủ phóng lao, đám Độc Giác Thú cùng nhau thi triển ra. Ba nghìn Độc Giác Thú tập hợp ma lực, ước chừng thi triển ra trên trăm Liên Hoàn Thiểm Điện, một mảng lớn tia chớp tạo thành hàng rào điện ở bên trong đội hình Cự Ma Thú Nhân tàn sát bừa bãi một trận mới dừng lại. Ít nhất cũng có hơn năm trăm Cự Ma bị điện trực tiếp giật chết.

Cự Ma bị tia chớp càn quét trong đội hình cũng không hề dừng lại công kích. Vẫn cố gắng như cũ cầm tiêu thương trên tay ném qua, rồi bọn Độc Giác Thú kỵ binh, cũng không ngừng thúc giục ngựa cưỡi, tranh thủ phóng thêm mấy lần tia chớp, song phương đồng thời dùng tia chớp và tiêu thương đối kháng, nặng nề va chạm vào nhau.

Phụ thân gầm lên giận dữ, Long Giác kiếm trong tay được hắn quán thâu đấu khí bạo tăng thành màu trắng bạc. Bổ mạnh về phía Cự Ma thủ lĩnh đang lao đến. Cự Ma thủ lĩnh không chút lơi lỏng, cũng giống như trước dùng trường thương bằng xương trong tay chém ra đấu khí màu đỏ máu, cùng đấu khí phụ thân đụng độ chung một chỗ. Sau đó, nơi đấu khí va chạm sinh ra một tiếng nổ tung kịch liệt, sóng xung kích khổng lồ chấn binh lính chung quanh hai người bay hết ra ngoài. Hai người không hề nhượng bộ chút nào, rống giận lần nữa xông lên chém giết kịch liệt.

Đã cận thân giao chiến, hai bên không hẹn mà cùng dừng lại viễn trình công kích, lựa chọn phương thức chiến đấu đủ kích thích huyết tính nhất, cận thân chiến đấu thì Cự Ma Thú Nhân có lực lượng biến thái. Vào lúc này biểu hiện ra rõ ràng, bọn họ có thể dễ dàng đánh bật binh khí công kích văng ra xa, sau đó bình tĩnh nắm trường mâu cắm lên ngực kỵ sĩ nhân loại.

Thế nhưng, ưu thế kỵ sĩ nhân loại cũng tại lúc này biểu hiện ra, đó chính là trang bị tốt. Cả người toàn là sắt khiến cho trường mâu Cự Ma không cách nào xuyên thấu, mặc dù nhiều kỵ sĩ bị lực lượng tuyệt đại chấn cho hộc máu, nhưng cuối cùng nhờ có trị liệu thuật, nhất là pháp thuật Quang Minh Lễ Xướng hiệu quả trị liệu rất cao, cho nên không thể chết được, hơn nữa còn nhân cơ hội phản kích.

Kỵ sĩ nhân loại cầm kỵ thương đều là hàng cao cấp được Giáo Đình lựa chọn cẩn thận, vô cùng sắc bén, trên thân Cự Ma chỉ là một tấm da thú mà thôi. Căn bản y như trần truồng, cộng thêm nhân loại toàn bộ đều là cao thủ có đấu khí, cho nên Độc Giác Thú kỵ sĩ khi phản kích một thương là thấy máu, rất nhanh giết chết một vài Cự Ma. Về phần Thú Nhân cưỡi Tích Dịch to lớn, cùng Độc Giác Thú giao phong rất nhanh hoàn toàn rơi xuống hạ phong. Dù sao bọn chúng kém tới một cấp, hơn nữa sừng Độc Giác Thú có tia chớp công kích, đối với loại da dày này có lực sát thương rất mạnh, chỉ cần kỵ sĩ nhân loại đâm mấy thương là có thể triệt để giải quyết những con Tích Dịch này.

Sáu ngàn người quên mạng chém giết, kéo dài suốt một canh giờ, cuối cùng chỉ có phụ thân đang cùng đối thủ chiến đấu, những Cự Ma khác cùng thú cưỡi đều đã bị tiêu diệt rớt. Mà Độc Giác Thú kỵ sĩ cũng le que không còn mấy mống rồi, đếm không đủ ba chữ số nữa.

Chủ yếu là khi ma lực Độc Giác Thú hao hết, Cự Ma kỵ sĩ bắt đầu đại chiếm thượng phong, bọn họ trước khi chết phản kích, tạo thành thương vong khổng lồ cho kỵ sĩ nhân loại. Nếu không phải phụ thân có Thiết Giáp Thú đại phát thần uy, chắc còn không đến mười mấy mạng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Phụ thân cùng đối thủ của hắn tiến hành một cuộc chiến đấu chân chính, ngay cả Thiết Giáp Thú cũng cho ra một bên, hai bên đều muốn tự mình đánh bại đối thủ cường hãn đáng tôn kính này. Binh khí hai người giao kích lần nữa, bọn họ cũng mỏi mệt chịu không nổi phản lực khổng lồ, vội vàng lui về sau thở dốc.

"Loài người, ngươi rất mạnh, có thể biết tên của ngươi không?" Cự Ma thủ lĩnh thở hào hển nói.

"Ngươi không tồi, Cự Ma. Ta tên Long Khiếu Thiên, còn ngươi?" Phụ thân hồi đáp.

"Ta tên là Bồ Kim." Cự Ma thủ lĩnh nói: "Là Cự Ma nhất tộc chiến sĩ mạnh nhất, vì vinh dự của chiến sĩ Cự Ma nhất tộc, ta nhất định phải đánh bại ngươi!"

"Như vậy đến đây đi." Phụ thân nói: "Ngươi sẽ chết rất khó coi!"

"Hắc hắc. Thực lực của ngươi ta rõ ràng, chết nhất định là ngươi, xem chiêu." Cự Ma thủ lĩnh lần này vừa nhào người tới, đấu khí màu đỏ tươi của hắn hoàn toàn che kín làn da màu lam rồi, cốt mâu được hắn thi triển ra vô số mâu ảnh, tổ hợp lại thành trường mâu đỏ chót hung hăng đâm tới trước ngực phụ thân.

"Long gia mật kiếm, Thần Long Khai Thiên Trảm." Phụ thân gầm lên giận dữ, vận đấu khí vào Long Giác kiếm toàn bộ phóng ra, hóa thành một thanh cự kiếm dài mấy mét chém tới trường mâu.

Đấu khí tương giao, lần nữa bộc phát ra một tiếng vang thật lớn, sau đó hai người cũng bị dìm trong bụi đất đầy trời. Đợi đến bụi đất tản hết đi, phát hiện hai người đứng thẳng cách xa nhau mấy thước. Trên đầu vai phụ thân cắm nửa đoạn cốt mâu, nửa đoạn khác còn trên tay Cự Ma thủ lĩnh.

"Móa nó, thật không công bình." Cự Ma thủ lĩnh lầm bầm mắng một tiếng, sau đó té thẳng xuống mặt đất, nửa người hắn đã bị phụ thân chém xéo từ vai đến khố, chẻ cho hỏng rồi.

"Hắc hắc." Phụ thân cố gắng rút ra nửa đoạn cốt mâu ở đầu vai, vừa mỉm cười nói: "Lão tử có nhi tử tốt có thể cung cấp trang bị tốt, ai bảo ngươi không biết sinh con chứ? Hắc hắc."

Nghiêm khắc mà nói, một kích kia là phụ thân thua, tốc độ của hắn chậm hơn người ta một chút, cây kiếm hắn chưa chém tới người ta, trường mâu Cự Ma thủ lĩnh đã đâm vào trước ngực phụ thân rồi, đáng tiếc bị Long Lân Giáp ngăn trở, cho nên xẹt một đường từ phía trước ngực đi lên, đâm vào đầu vai phụ thân. Rồi phụ thân vào lúc này một kiếm chém chết hắn rồi, có thể nói hoàn toàn là nhờ trang bị chiếm tiện nghi.

Thế nhưng, nói đi thì nói lại, Thú Nhân đây là thực tế chủng tộc tiện nghi, nếu phụ thân cũng là Cự Ma nhất tộc, tuyệt đối sẽ ngốc không kém so với Bồ Kim. Như vậy nếu thảo luận cũng không có ý nghĩa, ở trên chiến trường, vĩnh viễn người thắng làm vua.

Khi phụ thân đánh gục Cự Ma thủ lĩnh, đại quân mười mấy vạn người trên thành đang xem cuộc chiến triệt để sôi trào, tiếng hoan hô vang tận mây xanh, phụ thân cùng mấy người còn lại được coi như anh hùng nghênh đón vào thành.

Thật ra trận chiến này có chiến quả cũng không lớn, ba nghìn Thú Nhân đối với tổng số đại quân vài chục vạn mà nói thì không tính vào đâu. Nhưng ý nghĩa là phi phàm, phụ thân cùng các dũng sĩ cưỡi Độc Giác Thú, dùng máu tươi và tánh mạng chứng minh cho toàn thể quân giữ thành nhân loại, Thú Nhân cũng không phải là không thể chiến thắng. Cho dù là đánh trận, cho dù là một chọi một, loài người đều có thể chiến thắng Thú Nhân.