Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 869: Săn bắt linh hồn!





Bần đạo sau khi ở Đạo Môn chỉnh đốn một chút rồi phụng mệnh dẫn dắt mười vạn đệ tử am hiểu luyện khí tinh tuyển từ Đạo Môn, tập hợp với đại quân thiên sứ cùng nhau xuất phát về hướng linh hồn thần giới. Ngoài ra, động tĩnh lớn như vậy tự nhiên không có khả năng giấu diếm được Phật Môn, Phật tổ tự mình đến tìm ân sư cùng thánh thiên sứ nói chuyện, nói là muốn giúp đỡ.

Đương nhiên, đây rõ ràng là ảnh hưởng đến lợi ích, thánh thiên sứ tự nhiên là không muốn, nhưng mà sư phó của ta lại cực lực tán thành, dù sao Phật Đạo hai nhà thân cận với nhau, sư phó không thể không nên mặt Phật tổ, hơn nữa Phật Môn chính là một trợ lực lớn của Đạo Môn, ít nhất so với thiên sứ quân đoàn đáng tin hơn. Cho nên đương nhiên sư phụ ta là nói giúp cho Phật Môn.

Bởi vì hành động lần này chiến lực chủ yếu là bần đạo, cho nên lời nói của sư phó là rất có cân lượng, hơn nữa sư tổ trở về, lập tức khiến cho sống lưng sư phó thẳng lên, đối với thánh thiên sứ cũng không để ý, cứ như thế cuối cùng bức bách thánh thiên sứ đáp ứng cho Phật Môn tham gia, phân phối lợi ích thì Phật Môn chiếm hai phần, Đạo Môn cùng thiên sứ quân đoàn chia đều phần còn lại.

Trên thực tế, Phật Môn và Đạo Môn bình thường không phân bì với nhau, ít nhất là đối xử với thế lực bên ngoài luôn bảo trì nhất trí đồng tâm. Cho nên lần này kỳ thật chẳng khác gì là chúng ta kết phường đoạt miếng thịt từ trong miệng thiên sứ quân đoàn, buộc bọn hắn phải ngường ra một phần lợi tức.

Bất quá, lấy độ rộng lớn của linh hồn thần giới mà nói, cho dù là bốn phần, cũng tuyệt đối không phải thiên sứ quân đoàn hiện tại có thể nuốt trôi. Cho nên thánh thiên sứ trước mắt cũng chỉ đành chấp nhận, hết thảy mâu thuẫn đều chỉ có thể đợi hủy diệt quân đoàn bại lui rồi nói sau. Cứ như vậy, trong đội ngũ của chúng ta lại gia nhập mười vạn hòa thượng.

Trải qua tháng lặn lội đường xa, chúng ta một lần nữa đi đến vị diện nhân gian bên ngoài linh hồn thần giới. Nhưng mà sau khi đến đây, mọi người chúng ta đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn kinh.

Chỉ thấy xuất hiện ở trước mặt của chúng ta không còn là đại lục xanh um tươi tốt trước kia mà là một mảng đại hải mênh mông. Bay đầy trời là khói bụi màu đen, thậm chí không thể nhìn rõ vật thể ở xa mấy chục thước, nước biển đều bị tro bụi này nhuộm thành màu đen. Trong không khí là một mùi khắm thói hỗn hợp với cháy khét, người nào không phòng bị thì cơ hồ toàn bộ ngửi phải.

Hòa thượng, đạo sĩ còn tạm, bọn họ đều có pháp bảo tự động hộ thể. Theo từng đạo thần quang của các loại hộ thể hiện lên, bọn họ rất nhanh đã được ngăn cách với mùi thúi. Nhưng mà đa số người của là thiên sứ quân đoàn thì không có bổn sự này, số thì bị sặc, ho khan, chảy nước mắt thậm chí còn có người trực tiếp ói mửa. Đầy trời điểu nhân cùng nhau nôn mửa, cảnh tượng này quả thật là hiếm thấy.

Thánh thiên sứ mặc dù không có bị ảnh hưởng, nhưng mà nàng đối với cảnh tượng thê thảm của thiên sứ quân đoàn trước mắt thì rất xót xa, vội vàng nói :" Toàn thể chuẩn bị, trước trở về rồi hãy nói." Nói xong, tay ngọc nàng vung lên, đi đầu dẫn theo một đoàn thiên sứ về tới vị diện kế đó.

Thánh thiên sứ đi rồi, chúng ta lưu lại cũng không có ý nghĩa, cho nên người của hai nhà Phật Đạo cũng tạm thời lui lại đến vị diện thiên giới phía sau.

Ở trong vị diện thiên giới, thánh thiên sứ nhìn thấy đám người bần đạo đi ra, lập tức tức giận nói với ta :" Tam Phong, ngươi lần trước rốt cuộc đã làm gì? Như thế nào đem một cái vị diện tốt đẹp như thế biến thành bộ dáng này?"

"Hắc hắc!" Bần đạo ngượng ngùng nói :" Lần trước lúc ta trở về, gặp phải kẻ cướp, bởi vì đối thủ thực lực quá mạnh, cho nên ta bất đắc dĩ thi triển một chút tiểu kế, ai biết được sẽ biến thành bộ dáng này a?"

"Ai lớn gan như thế chứ? Ngay cả ngươi cũng dám đánh cướp?" Thánh thiên sứ buồn cười hỏi.

"Là như thế này." Bần đạo tiếp theo liền đem chuyện đã trải qua nói cho thánh thiên sứ nghe. Bao gồm cả thực lực của hấp linh tứ quái cùng rất nhiều cấp dưới của chúng bị ta dùng thái dương thần lôi ám toán, cùng với chúng ta còn cướp hang ổ của bọn hắn như thế nào cũng không hề giữ lại mà kể ra hết.

Kỳ thật, ta vốn là muốn giữ lại bí mật của thái dương thần lôi, nhưng mà nghĩ đồ vật này ta từng dùng cứu Phật tổ và sư phó, ngay trước tổng chỉ huy thiên sứ đã sử dụng qua, đối với thiên sứ quân đoàn mà nói đã không phải là bí mật. Cho nên ta dứt khoát nói thật, hơn nữa còn tận lực khuếch đại uy lực, tiện làm cho thánh thiên sứ đối với ta có chỗ cố kỵ.

"Trời ạ, nguyên lai ngươi nổ chết nhiều người như vậy, chẳng thể trách thẳng bây giờ còn thúi như vậy." Thánh thiên sứ theo sau cười khổ nói :"Nhưng mà, loại thái dương thần lôi này của ngươi tựa hồ uy lực có chút biến thái. Ngay cả một cái đại lục đầy đủ cũng bị ngươi nổ thành hải dương, kích thích bụi đất bao phủ cả tinh cầu, chẳng lẽ đây chính là thực lực của Đạo Môn các ngươi sao?"

Thánh thiên sứ nói đến đây, đưa ánh mắt nhìn phía người dẫn đầu Đạo Môn, đại sư huynh của ta Thái Thượng Lão Quân. Lão Quân vội vàng cười khổ lắc đầu nói :" Tiền bối đừng nhìn ta, ít nhất ta chế tạo thần lôi cũng không có uy lực lớn như vậy, thứ thần lôi này trọng yếu nhất vẫn là nhìn tài liệu, ta cũng không biết sư đệ từ đâu lấy được loại tài liệu biến thái này, thần lôi chế tạo uy lực quá kinh người, so với thần lôi cực mạnh do ta chế tạo mạnh hơn gấp trăm lần không ít."

"Thật sao, ta còn tưởng rằng các ngươi biến thái như vậy." Thánh thiên sứ tràn đầy thâm ý cười nói. "Được rồi, chuyện của các ngươi ta cũng không hỏi nhiều, ta chỉ muốn biết, hiện tại thế này chúng ta phải triển khai công tác thế nào a?"

"Đúng vậy a, sư đệ, ngươi cho cái chủ ý đi." Lão Quân cũng cười nói với ta.

Bần đạo kỳ thật sớm đã có kế sách, lúc này thấy bọn họ đặt câu hỏi, liền mỉm cười nói :" Bất quá là một ít tro bụi mà thôi, chẳng lẽ còn có thể làm khó thánh thiên sứ đại nhân? Mọi người không nên quên, thiên sứ quân đoàn chính là am hiểu nhất pháp thuật tịnh hóa, chỉ cần thánh thiên sứ bệ hạ ra lệnh một tiếng, thiên sứ đại quân xuất động, tuyệt đối không mất bao nhiêu thời gian, đảm bảo có thể hoàn toàn thanh lọc."

"Ha, ngươi tên tiểu tử thúi này cũng dám tính kế ta?" Thánh thiên sứ dở khóc dở cười nói. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Ôi chao!" Bần đạo vội vàng nguỵ biện nói :"Cái này gọi là năng giả đa lao! (người tài giỏi thì làm nhiều hơn)"

"Thánh thiên sứ bệ hạ!" Lão Quân cũng ở một bên nói bồi :"Ngài xem, loại chuyện này đích thật là sở trường của thiên sứ quân đoàn, Phật Đạo hai nhà chúng ta không có pháp thuật tương tụ, thật sự là bất lực a?"

"Đúng a!" Người dẫn đầu Phật Môn Phật Di Lặc cũng cười a a nói :"Với lại, bộ hạ của ngài nhiều như vậy, hoàn thành khẳng định rất nhanh, dù sao cũng hao phí không bao nhiêu thời gian, ngài cần gì phải tính toán với bọn tiểu bối chúng ta?"

"Ha ha, ta coi như đã nhìn ra, các ngươi là kết bè khi dễ nữ nhân ta." Thánh thiên sứ bất mãn nói :" Ít nói nhảm, hoặc là ba nhà cùng ra sức, hoặc là tất cả mọi người cùng chịu đựng."

Lão Quân và Phật Di Lặc thấy nàng tức giận đều tự nhìn nhau cười khổ. Cũng hướng ta nháy mắt ra hiệu, ý là bảo ta ra thương lượng, bọn họ trốn ở một bên .

Không có biện pháp, ai bảo ta nhỏ chứ? Sư huynh có lệnh sao có thể không tuân a? Bần đạo bất đắc dĩ đành phải cười nói với thánh thiên sứ :"Chỉ cần cá ngươi hoàn toàn tịnh hóa hoàn cảnh vị diện kia, ta đảm bảo, có thể cho các ngươi giữa toàn bộ thu hoạch ngày đầu tiên."

"Ân!" Thánh thiên sứ nhãn tình sáng lên nói :"Thật sao?"

"Ta đồng ý!" Lão Quân vội vàng gật đầu nói.

"Ta cũng đồng ý!" Phật Di Lặc cũng liền vội cười xòa nói.

Dù sao thu hoạch một ngày cũng không có gì, đem so sánh, trái lại để người mình nghỉ ngơi là tốt hơn. Dù sao công việc này không phải nhỏ, phỏng chừng trăm vạn đại quân của điểu nhân ít nhất cũng phải bận rộn mấy ngày mới được."

"Ba ngày!" Thánh thiên sứ lập tức nâng giá.

"Nếu không, chúng ta một mình hoàn thành, rồi sau đó thu hoạch của ba ngày đầu tiên thuộc về chúng ta, ngài thấy thế nào?" Bần đạo đột nhiên cười nói với thánh thiên sứ.

"Như vậy sao được?" Thánh thiên sứ lập tức nói :" Các ngươi ít người, đừng chậm trễ thời gian, vẫn là chúng ta làm."

"Như vậy thì một ngày." Bần đạo như đinh đóng cột nói.

" Quỷ keo kiệt!" Thánh thiên sứ oán hận giậm chân nói :"Một ngày thì một ngày, nhưng mà ngươi nhất định phải kiên trì một giờ." Nói xong, căn bản không đợi ta đáp ứng liền lập tức chạy về phân phó thủ hạ chuẩn bị làm việc.

"Một giờ á!" Bần đạo cười khổ nói :"Nàng muốn hành ta chết sao?"

"Ha ha!" Lão Quân và Phật Di Lặc ha ha cười, Lão Quân theo sau nói :" Không sao cả, dù sao đến lúc đó ngươi vừa thấy mệt là có thể dừng lại, nàng còn có thể làm gì ngươi sao?"

"Đúng vậy a, ngươi cứ làm thế, mọi chuyện có chúng ta chống đỡ cho ngươi." Phật Di Lặc cũng cười nói :"Được rồi, bọn hắn đi làm việc, chúng ta vừa vặn nghỉ ngơi một chút. Nhiều ngày chạy đi điên cuồng như vậy, cũng mệt muốn chết rồi."

"Đúng a!" Lão Quân cười khổ nói :"Cái thân già khọm của ta đây không nhúc nhích được nữa rồi, nếu không nghỉ vài ngày, chỉ sợ thả ra linh hồn chi hỏa, cũng không có khí lực thu."

"Hắc hắc!" Bần đạo cười nói :"Chỉ chờ thiên sứ quân đoàn mệt gần chết, ta liền đi mở thông đạo, xem bọn hắn dưới trạng thái mỏi mệt có thể bắt được bao nhiêu."

"Gian trá!" Lão Quân cùng Phật Di Lặc không hẹn mà nói, theo sau ba người chúng ta cất tiếng cười to.

Có câu là phá thì dễ, xây thì khó, để thu thập cái cục diện rắm rối ta tạo ra cũng tuyệt đối không phải dễ dàng như vậy. Trăm vạn đại quân của điểu nhân, sáng sớm đi vị diện kia làm việc, buổi tối trở về nghỉ ngơi bổ sung ma lực, nguyên một tháng mới coi như là xong xuôi. Mỗi ngày ban đêm lúc bọn hắn trở lại, đều là một thân bụi bặm, có thể nói là một con thiên nga đen chính cống a. Cả đám bọn hắn mệt đến nỗi cả người nhũn ra, sau đó trở về vội vàng tẩy rửa thân thể rồi trực tiếp nằm trên mặt đất bắt đầu nghỉ ngơi. Một tháng này, mỗi người bọn hắn đều gầy đi một vòng.

Lại nhìn người của hai nhà Phật Đạo, thời gian một tháng nghỉ ngơi, khiên cho bọn họ tay chân ai cũng ngứa ngáy, chung quy là không có việc gì, không phải uống rượu đấu bảo, khống chế phi kiếm bay tán loạn, thậm chí còn cử hành thi đấu so đấu tốc độ phi kiếm, thật có thể nói là nhàn nhã. Đồng dạng là một nhiệm vụ, có mệt muốn chết, có nhàn đến chán chết, tuy rằng chiếm được ích lợi, nhưng mà thánh thiên sứ mỗi lần thấy tình cảnh như vậy cũng nhịn không được muốn xả ra một trận.

Bất quá, cho dù thế nào, công tác của thiên sứ quân đoàn vẫn rất có hiệu quả, dù sao một tháng sau, khi chúng ta đi vào vị diện nhân gian giới kia, khói bụi đầy trời đã hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa, không trung đã khôi phục lại màu xanh thẳm, thậm chí nước biên cũng trong suốt hơn rất nhiều.

Đại lục nguyên bản đã bị bần đạo hoàn toàn san thành bình địa, không đúng, so với đó còn nghiêm trọng hơn, căn bản là triệt để bị đánh nát, bởi vì trên mặt biển ngay cả tiểu đảo cũng nhìn không thấy. Không có biện pháp, chúng ta đành phải tìm ra một cái địa điểm đặt chân.

May mà ở trên tinh cầu này còn có một phiến đại lục tồn tại, chẳng qua là bởi vì vụ nổ ta tạo ra mạnh đến biến thái, đã ảnh hưởng tới kết cấu lòng đất của cả cái tinh cầu, cho nên, nơi này trừ bỏ bị dư âm của vụ nổ phá hủy thành không ra hình dáng ra thì gần đây còn xuất hiện mấy ngàn núi lửa, làm khắp nơi đều là nham tương cùng tro bụi.

Đây là nơi đặt chân duy nhất của chúng ta, thiên sứ quân đoàn tự nhiên sẽ không để mặc cho núi lửa phun trào, cho nên bọn hắn vận dụng đại pháp lực, trấn áp cả ngọn núi lửa, tạo cho chúng ta một hoàn cảnh công tác tương đối ổn định, trên thực tế, trấn áp những núi lửa nảy mới là chuyện làm bọn hắn nhức đầu nhất.

Tuy rằng núi lửa hiện tại bị trấn áp, không thể phun ra, nhưng mà chúng nó bởi vì từng tàn phá qua phiến đại lục này, cho nên vô số rừng rậm động vật đều chết thảm trong tràng tai nạn này. Mãi đến bây giờ còn có rất nhiều thi thể đang thối rữa thỉnh thoảng xuất hiện, làm cho nơi này nơi nơi đều là cảnh tượng thê thảm như luyện ngục, khiến cho người ta nhìn thấy rất không thoải mái.

Chúng ta trải qua một đoạn thời gian tìm kiếm cùng điều tra, cuối cùng đã chọn một cái địa hình tương đối có lợi, bắt đầu công tác chuẩn bị cuối cùng.

Địa hình chúng ta lựa chon là một thung lũng hình tròn cự đại, đường kính của nó ước chừng khoảng một nghìn dặm, là một vòng tròn đúng tiêu chuẩn, núi ở bốn phía so với đáy cao hơn một ngàn thước. Dựa theo kế hoạch, ba phương chúng ta cũng ở trên núi xung quanh bố trí kết giới của riêng mình, kết giới này bao phủ cả thung lũng, dùng để phòng ngừa linh hồn chi hỏa chạy trốn.

Thời gian mọi người ở đây bận rộn, thánh thiên sứ, Lão Quân cùng Phật Di Lặc đại biểu ba phương, bắt đầu công tác đàm phán cuối cùng.

Thánh thiên sứ đầu tiên nói :"Ta muốn biết, về phân phối chiến lợi phẩm như thế nào, các ngươi có kế hoạch cụ thể gì chưa? Phải biết rằng, những linh hồn chi hỏa đó số lượng quá lớn, cũng không thể mỗi lần cũng tập trung ở cùng nhau, sau đó lại dựa theo tỉ lệ tách ra được, như vậy không chỉ tốn thời gian mà còn dễ dàng sinh ra hiện tượng tư tàng, quả thật bất lợi đến sự đoàn kết của mọi người."

Bần đạo cười nói :" Ta có một cái kế hoạch có thể tuyệt đối đảm bảo công bằng."

"A, nói nghe một chút!" Thánh thiên sứ hiếu kỳ nói.

"Đó là dựa theo thời gian để phân phối." Bần đạo cười nói :"Ngày mai, ta sẽ đầu tiên làm thực nghiệm một lần, xem thử ta rốt cuộc có thể duy trì bao lâu trong không gian thông đạo. Sau đó có thể căn cứ vào đây, quy định cụ thể thời gian mỗi lần ta mở ra thông đạo. Mọi người chúng ta dựa theo số lần phân phối, ý là, Đạo Môn tiến hành bốn lần trước , sau đó Phật Môn hai lần, rồi tiếp đó thiên sứ quân đoàn bốn lần, cuối cùng cứ luân phiên tiến hành, như vậy cũng đủ công bằng."

"Ta thấy có thể." Lão Quân lập tức ủng hộ :"Dù sao mỗi linh hồn chi hỏa lưu lượng xông tới là nhất định. Chỉ cần thời gian giống nhau, như vậy số lượng cũng chủ yếu không có khác biệt quá lớn, coi như kém một chút chắc hẳn mọi người cũng sẽ không để ý, có đúng hay không? Không biết nhị vị nghĩ như thế nào?"

"Ân, phương thức rất công bình." Phật Di Lặc gật đầu nói :"Ta đồng ý."

"Được rồi, ta cũng đồng ý, nhưng mà, lần đầu tiên vì cái gì không phải chúng ta mà là Đạo Môn chứ?" Thánh thiên sứ bất mãn nói :" Đừng quên, chúng ta là có được toàn bộ thu hoạch ngày đầu tiên."

"Ha ha!" Bần đạo cười nói :"Ngày mai làm trắc thí, toàn bộ thu hoạch đều là của các ngươi, như vậy là thực hiện lời hứa rồi chứ?"

"Vậy tại sao không thể cho chúng ta liên tiếp bốn ngày chứ?" Thánh thiên sứ cười nói.

"Ha ha!" Bần đạo cười hì hì nói :" Ngài cho rằng, bộ hạ của ngài thật sự không mệt mỏi sao? Nếu không để cho bọn họ nghỉ ngơi, ngay cả năm ngày, chỉ sợ bọn họ ngay cả khí lực duy trì ma pháp hộ bích cũng không có."

"Đáng giận, nguyên lai ngươi vẫn là tính kế ta?" Thánh thiên sứ dở khóc dở cười nói :"Ta đã đủ cẩn thận, không nghĩ tới vẫn trúng chiêu."

"Ha ha!" Bần đạo cười nói :" Đâu có đâu có, kỳ thật linh hồn chi hỏa của linh hồn thần giới quá nhiều, hơn nữa còn có đại lượng linh hồn thần thụ có thể bổ sung, lấy tốc độ của chúng ta, chỉ sợ mấy trăm năm mới có thể thu hết, ngài cần gì phải để ý vài ngày cỏn con chứ?"

"Hừ!" Thánh thiên sứ hừ lạnh một tiếng, nói : "Chỉ là cảm thấy bị ngươi tính kế rất không thích mà thôi. Quên đi, làm theo lời ngươi nói, ai bảo các ngươi đều là tiểu bối chứ!" Thánh thiên sứ cũng biết lúc mới bắt đầu khác biệt không lớn, cho nên cũng không có kiên trì mà đồng ý.

Nàng chỉ cần gật đầu, hai nhà Phật Đạo căn bản không phải là vấn đề, vì thế, ước định này cứ thế quy định xuống.

Ngày hôm sau, thiên sứ quân đoàn toàn bộ xuất động, hơn bảy mươi vạn người đứng ở trên núi bốn phía, phát động siêu đại kết giới bao phủ cả thung lũng. Đám người còn lại thì tại trong thung lũng kết thành trận thế, chuẩn bị bắt giữ linh hồn chi hỏa.

Bần đạo cầm trong tay Hạo Thiên thần kiếm, được thánh thiên sứ tự mình hộ vệ ở vùng trung tâm của thung lũng. Đợi cho thiên sứ quân đoàn sau khi chuẩn bị xong hết thảy, thánh thiên sứ nói với ta :"Có thể bắt đầu rồi!"

Bần đạo vừa nghe, lập tức phóng ra huyễn tật thiên hỏa hộ thân, rồi sau đó dùng Hạo Thiên thần kiếm được Tiểu Lục gia trì vào trực tiếp chém vào hư không. Theo quỹ tích dao động của Hạo Thiên thần kiếm, một khe không gian dài gần trăm thước từ hư không hình thành. Nhất thời, từ trong đó bay ra vô số linh hồn chi hỏa màu tím.

Tình cảnh đó quả thực như nước vỡ đê, dòng nước mênh mênh chảy xiết trực tiếp xông về phía bần đạo. Mà lúc này, bởi vì ta cần dùng Hạo Thiên thần kiếm để duy trì không gian thông đạo, không thể dùng nó hộ thân, càng không cách nào di động thân hình, làm cho bần đạo căn bản không thể phòng ngự, ngoại trừ huyễn tật thiên hỏa ra, chỉ có vài pháp bảo hộ thân, tuyệt đối không có khả năng ngăn cản được thế công uy mãnh như thế, nhất nhất kiên trì được vài giây, ta sẽ bị chúng nó đánh vỡ nguyên thần, biến thành ngu ngốc.

Bất quá, thánh thiên sứ đương nhiên sẽ không nhìn ta chết, nàng vội vàng duỗi tay thả ra một đạo bạch quang kỳ dị đem ta bao phủ bên trong. Nhắc tới cũng kỳ, đạo bạch quang quỷ dị này không ngờ có thể đem linh hồn chi hỏa tạm thời ngăn cản được, khiến cho chúng nó không thể tới gần ta. Bất quá, điều này hiển nhiên chỉ là biện pháp lâm thời, bởi vì bạch quang này sau khi xuất hiện liền bắt đầu không ngừng suy yếu, nhất là sau khi bị linh hồn chi hỏa công đánh, càng thêm nhanh chóng ảm đạm, ta phỏng chừng nó cũng chỉ có thể bảo hộ ta mười giây mà thôi. Kỳ thật cái này cũng rất bình thường, nếu thánh thiên sứ có bản lĩnh chống chọi linh hồn chi hỏa, nàng còn cần trông cậy vào ta sao?