Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2203: Phòng địa hỏa thần bí




Chữ "thua" còn chưa vang lên, hắn đột nhiên trợn trừng mắt, chỉ cảm thấy trước ngực nóng lên, một đạo lệ mang màu đen đã xuyên thủng nguyên anh
"Ngươi..." Nguyên anh dường như còn chưa tin nổi chuyện gì xảy ra.Hắn cúi đầu nhìn xuống, hối hận, sợ hãi, oán độc, nhiều loại ý niệm hiện lên, bất quá ý thức dần trở nên mơ hồ, sau đó rơi vào hắc ám vô tận
Nguyên anh nhanh chóng tan rã.Đường đường Thiên Kiếm Phong chủ, tung hoành tu tiên giới vài vạn năm vậy mà cứ như vậy hồn phi phách tán một cách không minh bạch
Tê...
Chúng tu hít vào một hơi khí lạnh! Đánh chết bọn hắn cũng không tin là do Lâm Hiên thu tay không kịp, căn bản chính là nhổ cỏ tận gốc. Lâm Hiên rõ ràng không để môn quy vào mắt
Điên hết rồi !
Lâm Hiên đương nhiên ý thức được việc mình làm. Thứ nhất, Thiên Toàn Kiếm Tôn với hắn đã kết xuống thâm cừu không thể giải, đối phương chính diện đánh không lại, nhưng ám toán thì không thể nói trước. Hắn không thể lúc nào cũng đề phòng cẩn mật được, vì vậy diệt sát đối phương chính là lựa chọn tốt nhất. Thứ hai, về phần hậu quả, không nói đến sự việc ra nông nỗi này là do Thiên Toàn Kiếm Tôn sai, mà cho dù lão quái không sai thì lúc này cũng đã vĩnh viễn biến mất, hai vị thái thượng trưởng lão không thể vì một kẻ đã chết mà xuống tay với hắn. Như vậy được không bù nổi mất
Vì đã suy nghĩ thấu triệt nên Lâm Hiên không chút hoang mang sợ hãi, ánh mắt đảo qua mọi người.Chúng tu sĩ bốn phía đều biểu lộ kính sợ, không giám nhìn thẳng vào mắt hắn. Tu tiên giới vốn luôn là cường giả vi tôn.
"Lâm mỗ đoán rằng mình đã may mắn thắng rồi, phải không? " Lâm Hiên nhàn nhạt lên tiếng
Câu này khiến chúng tu âm thầm cười khổ không thôi, đối thủ đã hôi phi yên diệt, hắn nói câu này không phải là trêu người hay sao ?
"Ha ha, sư đệ nói đùa, mọi người đều chứng kiến cả, Lâm sư đệ đúng là người chiến thắng." Lão giả mặt ngựa sau khi giật mình bừng tỉnh lập tức cúi đầu khom lưng cung kính nói :"Sau màn này, sợ rằng cũng không còn ai ngu ngốc tranh đoạt với sư đệ.Sư đệ đương nhiên có thể sử dụng tử tâm địa hỏa "
"Đúng vậy, Lâm sư đệ thần thông cái thế, ngoại trừ hai vị sư thúc, phóng nhãn khắp bản phái, không còn ai có thể cùng ngươi so sánh."
"Kim Đan Phong có thể được Lâm sư đệ làm Phong chủ thật là có phúc, sau này trở thành mạch lớn mạnh nhất cũng là chuyện trong tầm tay rồi."
Chúng tu nhao nhao hướng Lâm Hiên nịnh nọt. Một trận chiến này, ngoại trừ đoạt được tư cách sử dụng tử tâm địa hỏa thì cũng chính là màn lập uy của hắn tại Vân Ẩn Tông, thanh danh lên cao như mặt trời chính ngọ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
...
Ba ngày sau.
"Mời Lâm sư thúc đi bên này, xuống chừng hơn ngàn trượng nữa là có thể tới tầng địa hỏa thứ mười ba, theo quy củ đệ tử chỉ có thể đưa sư thúc đến nơi này, đoạn còn lại sư thúc cứ đi tiếp là được" Một lão giả mặc trang phục Thần Khí Phong uốn lưng cung kính hướng Lâm Hiên giảng giải. Đứng cạnh Lâm Hiên khiến lão giả bị áp lực không nhỏ chút nào. Kể từ sau trận chiến kinh thiên nọ, đệ tử của bất cứ mạch nào gặp Lâm Hiên cùng đều vô cùng kính sợ.
"Tốt, ngươi có thể đi" Lâm Hiên nhàn nhạt mở miệng
"Đa tạ sư thúc." Lão giả thi lễ với Lâm Hiên một cái, tuy hắn tận lực che dấu nhưng Lâm Hiên có thể nghe rõ một tiếng thở phào nhẹ nhõm, sau đó lão giả cung kính lui ra.
Lâm Hiên đương nhiên không thèm để ý đến tâm tình đám tiểu bối làm gì, bắt đầu đánh giá xung quanh. Đây là một hành lang sâu dưới lòng đất, đất đá xung quanh đều biến thành màu xám, phía trước có một cái động lớn đen sì, ẩn ẩn có thể nghe tiếng gió lùa, ngoài một bậc thang nối xuống dưới thì không còn vật khác
Lâm Hiên chần chờ một chút, sau đó cất bước đi tới. Cái động này rộng ngàn trượng có thừa, càng đi vào thì nhiệt độ càng cao, nếu đổi lại là phàm nhân bước vào chỗ này thì chắc đã bị tan thành mây khói rồi, dù là tu tiên giả cũng lập tức phải thả ra vòng bảo hộ. Nhưng Lâm Hiên chẳng thèm quan tâm, cứ thong thả đi tới, rốt cuộc phía trước xuất hiện một tòa nhà đá, kiến trúc cổ kính khác xa so với kiến trúc thường gặp ở Vân Ẩn Tông, mà có chút giống thái cổ đại điện hơn.
" Địa hỏa phòng tầng mười ba đây sao ?" Lâm Hiên dừng bước, trên mặt lộ vẻ ngoài ý muốn, bắt đầu đưa mắt dò xét
Không biết vì lý do gì mà kiến trúc ở đây khiến hắn cảm giác vừa thân cận vừa xa lạ, rất mâu thuẫn, khó nói thành lời. Hắn ngẩn người chừng hơn một chén trà công phu mới hồi phục lại tinh thần
Kiến trúc có điểm kỳ lạ thì sao chứ? Mình tới đây là để luyện chế bổn mạng pháp bảo cơ mà ? Lâm Hiên lộ ra nét cười tự giễu, ném hết nghi hoặc ra khỏi đầu, chậm rãi tiến nhập thạch điện
Bên trong vô cùng rộng lớn, nhưng hoàn toàn trống rỗng, ngoài một ít điêu khắc dị thú trên tường thì không còn vật gì. Bốn bức tường điêu khắc một loại dị thú đầu rồng, thân lộc, đuôi trâu, trên đầu có một sừng, toàn thần đều có lân giáp bao phủ
Đây không phải Kỳ Lân sao?