Bách Luyện Thành Tiên

Quyển 7 - Chương 2586: Bẫy rập phá toái hư không (2)




Lần này đã thu được một lượng lớn bảo vật, đợi một thời gian nữa, thực lực chính mình chắc chắn sẽ tăng rất nhiều. Tương lai cho dù là trùng kích Độ Kiếp kỳ, vẫn có vài phần nắm chắc.

Giờ khắc này hắn đương nhiên không muốn mạo hiểm.

Nhưng Lâm Hiên nguyện ý bắt tay giảng hòa, Đào Ngột lại không muốn buông tha, tiếng cuồng tiếu vang lên: "Tiểu gia hỏa, nếu sợ hãi như vậy sao không bó tay chịu trói, không chừng có thể giảm được rất nhiều đau khổ."

"Bó tay chịu trói?"

Lâm Hiên cười khổ, tên này cho rằng đầu óc mình có vấn đề sao?

Bó tay chị trói là hắn sẽ buông tha cho mình?

Đương nhiên là không thể nào.

Vận mệnh của ta do ta nắm giữ, cho dù Chân Tiên tới đây hắn cũng không ngu ngốc mà bó tay chịu trói. Bất quá hiện tại song phương hoàn toàn trở mặt, việc động thủ quyết sinh tử cũng như ván đã đóng thuyền.

Đã như vậy Lâm Hiên cũng không do dự nữa, thực lực của đối phương vô cùng mạnh mẽ, hậu phát chế nhân sẽ khiến chính mình lầm vào nguy cơ. Tiên hạ thủ vi cường mới có thể biến nguy thành an, vì chính mình trong khốn cảnh mà giành lấy một tia sinh cơ.

Chỉ thấy tay áo hắn phất lên một cái, mấy đạo pháp quyết đã sớm chuẩn bị từ trong tay áo bắn ra. Nhanh như chớp chui vào kiếm quang đang bay lượn trước người.

Chỉ một thoáng, tiếng thanh minh vang vọng, tất cả kiếm quang run rẩy, sau đó lóe lên tia sáng gai bạc. Từng vầng sáng từ thân kiếm bắn ra tứ phía, rồi hóa một thành ba, ba lại thành chín, chỉ trong nháy mắt đã biến ảo ra mấy trăm đạo kiếm quang. Kiếm khí màu bạc dường như che phủ cả bầu trời, chúng liên tục bay múa trên không trung, thanh thế khiến người ta phải tròn mắt mà nhìn.

"Nhanh!"

Ngón tay Lâm Hiên điểm về phía trước, lập tức hàng trăm khẩu tiên kiếm như gió táp mưa rào, hung hăng hướng về đối phương đâm tới.

Hôm nay, Cửu Cung Tu Du kiếm đã là bảo vật tam thuộc tính, uy lực của thần thông huyễn hóa ra kiếm quang vô cùng mạnh mẽ. Thanh thế một kích này lớn như vậy, cho dù là vài tồn tại Phân Thần trung kỳ, Lâm Hiên cũng nắm chắc đưa bọn chúng xuống âm tào địa phủ.

Nhưng Đào Ngột lại khác, tuy bản thân hắn đã bị trọng thương, nhưng dù sao tu vi cũng là Độ Kiếp kỳ giảm xuống, một chiêu này sẽ có kết quả thế nào?

Chỉ thấy ánh sáng gai bạc chớp lóe không ngừng, bên trong còn ẩn ẩn hỏa diễm cùng lôi điện. Trên mặt Đào Ngột lại không mảy may một chút sợ hãi, thậm chí còn mang theo vẻ giễu cợt.

"Ngu xuẩn, cho rằng chính mình đang trọng thương thì hắn có thể chống lại sao, quá ngây thơ rồi. Độ Kiếp cùng Phân Thần hoàn toàn bất đồng, ông trời đã ban cho cơ hội tốt như vậy, chính mình há có thể bỏ qua? Hôm nay nhất định phải đem tên gia hỏa hèn hạ này rút hồn luyện phách mới có thể giải được mối hận phân hồn bị tiêu diệt."

Đào Ngột trong lòng nghĩ vậy, đối mặt với hàng trăm khẩu kiếm quang nhưng không hề tránh né, hắn duỗi hai chân trước rồi nện mạnh xuống.

Tiếng xoẹt xẹt vang lên, theo động tác của hắn, hư không giống như bị xé rách, không đúng, không phải giống như mà là thực sự. Chỉ thấy một mảng hư không trước người hắn thực sự đã bị một trảo này phá thành những mảnh nhỏ.

Nói thế nào đây?

Nó giống như một khổi thủy tinh cực lớn bị ném mạnh xuống đất, nhưng lại không hoàn toàn vỡ vụn, tất cả mảnh vỡ lớn nhỏ vẫn được nối liền bằng những sợi tơ li ti.

Không gian dường như sụp đổ từng mảng, tất cả những khe nứt lớn nhỏ đều nhanh chóng biến mất.

"Không tốt!"

Con ngươi Lâm Hiên co rút lại, tuy thực lực đã đến cấp bậc này, xé rách không gian đã không còn là việc không thể tưởng tượng. Nhưng chỉ một cái giơ tay nhấc chân đã dễ dàng đem không gian xé rách một mảng lớn, bất luận nhìn từ góc độ nào cũng quá mức không hợp thói thường.

Mà không gian bị xé rách đã tác động đến Thiên Địa pháp tắc, Lâm Hiên vô cùng hoảng sợ, đồng thời cũng minh bạch dụng ý trong chiêu này của đối phương. Hai tay hắn liên tiếp điểm ra, muốn thu hồi lại bảo vật, nhưng dường như đã quá muộn.

Chỉ thấy bên trong khe hở không gian hiện lên một vầng sáng trắng xóa mờ mịt, sau đó tất cả kiếm quang đều dần chìm vào hư vô, hóa thành từng điểm tinh quang rồi biến mất hoàn toàn.

Chỉ còn trơ trọi hơn mười thành phi kiếm vẫn đang lơ lửng giữa không trung. Tia sáng gai bạc trên bề mặt đã ảm đạm đi rất nhiều, dường như linh tính đã bị hao tổn không ít.

Đáng giận!

Lâm Hiên vừa sợ vừa giận.

Mà biểu lộ của Đào Ngột lại hoàn toàn bất đồng, rõ ràng toát ra vài phần kinh ngạc: "Ngay cả không gian pháp tắc cũng không thể đem mấy thanh phi kiếm này xé thành mảnh nhỏ sao? Bổn mạng pháp bảo của ngươi cũng không tầm thường."

Một màn vừa rồi đúng là cực kỳ nguy hiểm, chỉ một chút lơ là mà thiếu chút nữa đã rơi vào cạm bẫy của đối phương.

Cũng không phải do kinh nghiệm của Lâm Hiên không đủ, mà thực lực của tồn tại Độ Kiếp kỳ mạnh mẽ hơn xa Tu Tiên giả cảnh giới khác. Có một số thứ khó có thể dùng kinh nghiệm mà suy tính được.

Ví dụ như đối phương vừa dùng một trảo xé rách hư không, múc đích là muốn mượn không gian pháp tắc để phá hủy bổn mạng pháp bảo của Lâm Hiên, có thể nói hắn gần như đã thành công.

Bởi vì đây là lần đầu tiên Lâm Hiên giao thủ với tồn tại bậc này, không tránh khỏi thiếu sót kinh nghiệm. Cũng may là bổn mạng pháp bảo của hắn - Cửu Cung Tu Du kiếm dùng vô số tài liệt nghịch thiên, lại trải qua rất nhiều lần gọt giũa mới luyện chế thành. Tạm thời không đề cập đến thần thông, riêng về trình độ cứng rắn đã đạt đến mức không thể tưởng tượng nổi. Cho dù là không gian pháp tắc cũng chỉ có thể phá hủy những kiếm quang mà nó biến ảo ra, còn bản thể Cửu Cung Tu Du kiếm chỉ bị hao tổn linh tính mà thôi.

Dụng tâm của Đào Ngột vô cùng hiểm ác, hắn hận Lâm Hiên đến tận xương tủy, nhưng cũng biết tiểu tử này khó đối phó. Mấu chốt là giờ khắc này, thương thế của chính mình quả thực quá nghiêm trọng, tuyệt đối không thể kéo dài.

Cho nên hắn muốn dùng phương pháp nhanh gọn nhất để diệt trừ Lâm Hiên.

Đó chính là lý do hắn thiết lập cạm bẫy này.

Cho rằng Lâm Hiên chỉ là Phân Thần kỳ, hiểu biết đối với cấp bậc Độ Kiếp kỳ còn hạn hẹp.

Phá toái hư không, tác động đến một chút không gian pháp tắc, không chỉ có thể mượn lực pháp tắc hóa giải công kích của Lâm Hiên, còn tiện tay phá hủy bổn mạng pháp bảo của hắn.

Mà bổn mạng pháp bảo có tâm thần tương liên với Tu Tiên giả, một khi bị phá hủy, tiểu tử này không khỏi tinh thần chấn động, khó có thể tránh khỏi trọng thương.