Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 1008: Tối hôm qua em nóng rần lên




Editor: May

Là xe cáp.

Xem ra bây giờ bọn họ là đang xuống núi.

"Em tỉnh rồi?"

Giọng nói quen thuộc vang lên ở bên cạnh, Tô Cửu Y nhìn lại nơi phát ra âm thanh, phát hiện Thi Ngạo Tước đang ngồi ở tay phải của cô, lười biếng chống bệ cửa sổ xe cáp, sau khi nhìn thấy cô tỉnh rồi, vươn tay ra dò xét trán của cô một chút.

Vẻ mặt Tô Cửu Y không hiểu nhìn anh.

"Tối hôm qua em phát sốt." Anh lại thả tay kia lên trán của mình, như vậy có thể kiểm tra nhiệt độ cái trán của cô tốt hơn.

Phát sốt?

Tô Cửu Y cẩn thận nhớ lại một chút chuyện xảy ra vào tối hôm qua, cô nhớ mang máng trong lúc mình chơi trò chơi với mọi người liền té xỉu.

Lúc ấy sáu người đang chơi lời thật lòng đại mạo hiểm, người bị lấy số ngẫu nhiên còn là Thi Ngạo Tước, hơn nữa vấn đề Thích Cảnh Nhân hỏi lại là về cô....

Làm sao lại té xỉu đây, rốt cuộc đáp án vấn đề kia là gì....

Cô nhíu mày có chút bất mãn thân thể hư nhược của mình, phát sốt rất có thể là do nhiệt độ lúc lạnh lúc nóng khi leo núi tạo thành.

Hơn nữa cô còn ngủ thiếp đi ởi nơi đỉnh núi lạnh như thế, chưa bao giờ vận động cường độ mạnh và xuất mồ hôi lớn, tạo thành phát sốt cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Cô chính là tức giận tại sao mình không thể kiên trì thêm một chút, ít nhất sau khi nghe được đáp án kia mình lại ngất cũng không muộn.

Khi đó đến tột cùng anh đã nói gì?

"Cửu Y, cậu tỉnh rồi?" Thích Cảnh Nhân vẫn đang mơ mơ màng màng gối lên bả vai Tần Thiếu Bạch ngủ, sau khi nghe được tiếng nói của Thi Ngạo Tước liền tỉnh lại, vừa vặn nhìn thấy Thi Ngạo Tước đang dùng tay kiểm tra nhiệt độ cơ thể của cô, "Để tôi đo nhiệt độ cho cô ấy."

Cô ấy quay đầu lật tìm nhiệt kế trong túi xách của mình, lúc này những người khác trên xe cáp cũng tỉnh lại.

"Chúng ta muốn xuống núi sao?" Tô Cửu Y dời tầm mắt đến ngoài cửa sổ, mới loáng thoáng phản ứng kịp cảm giác bụng dưới quặn đau vừa rồi là vì đang ở trên xe cáp.

"Ừ đúng." Thích Cảnh Nhân đưa nhiệt kế cho cô, "Chính cậu thử một chút."

Thi Ngạo Tước sau khi nhìn thấy cô ngoan ngoãn kẹp tốt nhiệt kế liền mở miệng hỏi: "Em có cảm giác đau đầu hoặc chỗ nào không thoải mái không?"

"Không có." Tô Cửu Y lắc đầu.

"Lúc tối hôm qua cậu ngất đi, chúng ta đều bị dọa hỏng." Thích Cảnh Nhân mở cánh cửa sổ cách cô gần nhất ra, để cô hít thở một chút không khí mới mẻ trong rừng rậm, "Không thoải mái cũng không nói một tiếng, làm gì cứng gắng chống đỡ như vậy."

Sau khi Tô Cửu Y biết được hết thảy, hận chết thể chất dễ dàng phát bệnh của mình, nghĩ đến tháng này cô đã phát sốt cao hai lần rồi, mỗi lần đều là té xỉu bất tỉnh nhân sự.

Trước đó bởi vì tửu lượng không tốt té xỉu thì thôi đi, bây giờ còn là bởi vì không có có chăm sóc tốt chính mình mà té xỉu, xem ra đúng thật là đánh giá bản thân quá cao rồi.

Cô uể oải ngồi ở trên xe cáp hữu khí vô lực nói với Thích Cảnh Nhân: "Sau khi trở về rửa nhiều ảnh một chút."

"Được." Thích Cảnh Nhân sảng khoái đáp ứng, "Nếu như cậu cần tớ cũng có thể định chế mấy tấm poster cho cậu, tớ thấy có vài ảnh chụp chụp đến đặc biệt có ý cảnh."

Thật sự là kéo cừu hận mà....

Sau khi lấy nhiệt kế xuống, Tô Cửu Y còn chưa kịp nhìn đã bị Thi Ngạo Tước bá đạo cướp đi, cô nhìn lại men theo phương hướng tay anh, cuối cùng rơi tầm mắt vào trên hai mắt mệt mỏi của anh.

Anh đại khái chỉ ngủ ba tiếng, ngay cả đôi mắt trong suốt động lòng người cũng không có thâm thúy như lúc ban đầu nữa, nhưng lại thêm vài phần nhu hòa.

"Không nóng nữa." Sau khi xem xong con số trên nhiệt kế, an ủi vỗ vỗ đầu Tô Cửu Y.

Một màn thân mật này vừa vặn rơi vào trong mắt Tô Man Ngưng.