Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 984: Quét dọn phòng




Editor: May

Tô Cửu Y nghi ngờ hỏi: "Vậy lúc ngày nghỉ cô cũng không trở về ư?"

"Không có, bạn thân của tôi ở gần đây, lúc ngày nghỉ tôi liền đi ra ngoài phát tờ rơi, sau đó đến nhà bạn thân đi ăn hải sản một bữa, cùng cô ấy chơi game dạo phố, cũng là một loại hưởng thụ đó."

Tô Cửu Y gật gật đầu.

Từ nhỏ đến lớn cô từng nghĩ qua không ít lần muốn rời khỏi nhà họ Tô, thậm chí còn từng bày ra kế hoạch trốn đi, chỉ có điều đến cuối cùng đều bị Tô Trấn Hùng tìm trở về.

Hiện tại cô trưởng thành, đã được như nguyện rời khỏi những kẻ trộm đáng ghét như đòi mạng kia, đã trở thành chim nhỏ bay lượn tự do, không cần lại bị Tô Trấn Hùng trói buộc nữa, có thể đi thực hiện giấc mộng của mình.

Chỉ là loại cảm giác nhớ thương gia đình này, cô thật đúng là không có cảm nhận được chút nào. Dù sao những kẻ trộm kia không chỉ trộm đi thanh xuân quý báu của cô, còn trộm đi tình cảm cô trân quý nhất.

"Đúng rồi Cửu Y, cậu có bạn trai chưa?" Trần Thiến tiến đến gần, vẻ mặt buôn dưa lê hỏi thăm.

Sau khi Tô Cửu Y nhìn cô ấy hai giây thành thực lắc lắc đầu, sau đó bắt đầu đầm rồng hang hổ: "Nhân viên ngày ngày cố gắng làm việc như tôi vậy, ý định nắm bắt tiền thưởng cuối năm, làm sao có thể có thời gian đi quen bạn trai."

"Cũng đúng ha, " Trần Thiến gật gật đầu, "Bất quá tôi ngược lại cảm thấy cô và Tước thiếu vẫn rất xứng đôi."

.... Tô Cửu Y suýt chút nữa phun toàn bộ nước trái cây vừa uống.

"Xứng gì chứ?" Tô Cửu Y hỏi, "Xứng chỗ nào!?"

Sau khi Trần Thiến quan sát cô mấy giây, lén cười nói: "Đều rất thích cau mày."

Đã tưới xong vườn hoa rồi, nên nói chuyện phiếm cũng rất tận hứng, Tô Cửu Y buông  vòi hoa sen trong tay, chuẩn bị đi về phòng nghỉ ngơi một chút.

Có thể là vấn đề thể chết chịu ngược, rõ ràng giường Thi Ngạo Tước rất thoải mái, nhưng cô lại cảm thấy lúc ngủ trên đó rất đè nén, giống như là khí áp mang đến từ trên người anh.

Nghĩ đến chuyện phát sinh sáng hôm nay, Tô Cửu Y cảm thấy là Tước thiếu giống như là đã uống nhầm thuốc, không có phát giận bày mặt thối với cô thì không tính làm gì, lại còn muốn mang giày cho cô, thật sự là quá không thể tưởng tượng nổi.

Vuốt tóc đi thang máy trở về phòng, lúc đi ngang qua tầng lầu gian phòng Thi Ngạo Tước, cô đột nhiên nhiên có ý nghĩ.

Cô chạy lên trên lầu đi tìm nữ hầu hôm nay được phân đến quét dọn vệ sinh phòng Thi Ngạo Tước, muốn thẻ mở cửa phòng của anh.

"Muốn thẻ phòng làm gì?" Nữ hầu kia nghi ngờ nhìn cô, tuy rằng trong phòng Thi Ngạo Tước quả thật không có món đồ nào có thể trộm, nhưng hành vi của Tô Cửu Y quả thực rất kỳ quái.

"Tôi không phải rảnh rỗi nhàm chán, muốn giúp cô đi quét dọn quét thôi ư." Tô Cửu Y chắp tay trước ngực nói với cô ấy, "Tôi đảm bảo không động loạn đồ đạc, nếu như có vấn đề cô có thể tìm tôi, tôi cũng sẽ không chạy."

Nữ hầu nghĩ một lát, cuối cùng vẫn nửa tin nửa ngờ đem đưa thẻ phòng cho cô.

Dù sao gian phòng của Thi Ngạo Tước cũng là gian phòng lớn nhất nhà họ Thi, ai bị phân đến quét dọn gian phòng kia, phản ứng đầu tiên là rất hạnh phúc, phản ứng thứ hai là thật sự là gặp xui hết sức, bởi vì ban ngày Thi Ngạo Tước rất ít trở về, hơn nữa cũng rất ít khi trở về phòng, càng không thể nào biết người vẫn luôn quét dọn gian phòng cho anh là ai.

Gần như từng nữ hầu mới tới đều muốn quét dọn phòng của ông chủ, nhưng sau đó mới phát hiện đây hoàn toàn là công việc phí sức không được cảm ơn.

Lấy được thẻ mở cửa phòng, Tô Cửu Y dùng hai ba bước đi nhanh đến thang máy, ấn xuống tầng lầu gian phòng của Thi Ngạo Tước, tuy rằng buổi sáng vừa đi ra từ nơi đó, nhưng nghĩ tới mình sắp quét dọn phòng cho người trong lòng, cô vẫn cảm thấy vui vẻ một trận.

Trong tầng lầu kia ngoại trừ gian phòng của Thi Ngạo Tước thì còn có một phòng cất giữ nhỏ, cô đi phòng cất giữ dạo một vòng, cầm lấy từ trên tủ một cái bàn ủi.