Gái Ế Khiêu Chiến Tổng Giám Đốc Ác Ma

Chương 63: Cha con tranh cãi ầm ĩ




Thấy Hồng Thi Na đau lòng cúi đầu, Phong Gia Vinh nổi giận lớn tiếng giáo huấn người khác: "Phong Khải Trạch, mày không thể nói tiếng người được sao?"

Phong Khải Trạch khinh thường cười một tiếng, giễu cợt hỏi ngược lại: "Tôi là người, đương nhiên là đang nói tiếng người rồi. Ông kêu tôi trở về, chỉ vì muốn nói với tôi về những thứ này thôi sao? Nếu như ông muốn nói những thứ này, vậy thì xin lỗi cho tôi không thể tiếp ông nữa rồi."

"Mày, tại sao tao lại có đứa con trai như mày vậy chứ?"

"Nếu như có thể thay đổi, thì tôi cũng không muốn có một người cha như ông."

Hai cha con càng tranh cãi kịch liệt, giống như hai kẻ thù của nhau.

Hồng Thi Na thấy tình huống như thế, liền thấy hơi sợ nhưng lại càng kinh ngạc hơn. Căn bản cô không hề biết quan hệ cha con Phong gia lại tệ như vậy. Nếu mà cô biết trước thì hôm nay đã không tới đây rồi.

Chỉ vì cô không thể khống chế lòng hiếu kỳ của mình, khi nghe mọi người nói Phong Khải Trạch là một anh chàng rất tài giỏi. Vả lại ấn tượng khi anh còn bé cũng không tệ, vì vậy cô mới muốn tới đây thật nhanh.

Nhưng cô lại không nhịn được khi nghĩ đến mọi người đều nói Phong Khải Trạch xuất sắc cỡ nào. Hơn nữa ấn tượng khi còn bé đối với anh cũng không tệ, vì những chuyện này mà cô mới tới đây.

Thật sự không ngờ, sau khi tới đây lại nhìn thấy hai cha con họ gây gổ.

Cho dù vậy, cô vẫn thấy rất hài lòng khi gặp được Phong Khải Trạch. Không phải người đàn ông nào cũng có khí thế bức người như anh. Khi đứng ở bên cạnh anh, liền cảm thấy rất an toàn.

Đới Phương Dung cố ngăn cản hai cha con bọn họ lại. Bà biết mình không lay động được Phong Khải Trạch, đành phải nói với Phong Gia Vinh: "Được rồi, hiếm khi Khải Trạch trở về nhà, việc chính còn chưa nói, ông làm rùm beng cái gì chứ, chẳng lẽ muốn đuổi nó đi nữa sao?"

"Nếu như không phải tôi chỉ có một thằng con trai là nó, thì khi đó tôi sẽ không dẫn nó về đây đâu." Phong Gia Vinh nặng nề thở dài một hơi, sau đó chỉ oán trách một câu rồi không tranh cãi nhau nữa.

Vậy mà những lời oán trách này của ông, lại làm Phong Khải Trạch nghe cực kỳ khó chịu, lập tức đáp trả lại: "Nếu không phải ông dẫn tôi về đây, có lẽ hiện giờ mẹ của tôi vẫn còn sống rất khỏe mạnh."

"Mày ——"

"Ông cho rằng tôi thích ông đem tôi về đây sao?"

"Phong Khải Trạch ——"

"Được rồi, hai người các người, mỗi người nói ít một câu đi, tranh đi cãi lại làm ầm ỹ ngất trời rồi. Hôm nay có Thi Na ở đây, các người muốn để con bé xem chuyện cười như vậy sao?"

Đới Phương Dung răn dạy hai người kia xong, liền lúng túng nói xin lỗi với Hồng Thi Na: "Thi Na, thật xin lỗi để con chê cười rồi."

"Không sao, mỗi nhà đều có một vài chuyện khó đọc, việc này con có thể hiểu, cũng có lúc con hay tranh cãi với ba ba đến mức mặt đỏ tía tai, không thể dừng lại nổi!" Hồng Thi Na khéo léo trả lời. Mặc dù trong lòng cảm thấy có chút sợ hãi với tình cảnh cha con gây gổ như vậy, nhưng cũng không dám biểu hiện ra.

"Con thật đúng là khéo hiểu lòng người, Khải Trạch có thể lấy được con, thật là diễm phúc của nó."

Phong Khải Trạch vốn đang nổi nóng, đột nhiên nghe được những lời này của Đới Phương Dung, vô cùng giận dữ, hơn nữa còn vô cùng kinh ngạc, nghiêm túc hỏi: "Bà vừa nói cái gì?"

Sau khi hỏi xong, chán ghét liếc mắt nhìn Hồng Thi Na ngồi bên cạnh một cái.

Cưới cô ta?

Tuyệt đối không thể nào.

"Khải Trạch, hôm nay Thi Na tới nhà chúng ta, mục đích chính là cho hai con gặp mặt, quen biết nhau một chút, cùng bồi dưỡng tình cảm cho tốt——" Đới Phương Dung miễn cưỡng tươi cười, nặng nề nói rõ nguyên do sự việc.

Nhưng còn chưa nói hết, lập tức bị Phong Khải Trạch cắt ngang, rống to cự tuyệt: "Muốn tôi cưới cô ta, không thể nào."

Không thể nào —— đáp án vô cùng dứt khoát, nặng nề đả kích Hồng Thi Na.

Cô tự nhận điều kiện của mình không tệ, còn có gia thế bối cảnh rất tốt, đàn ông nhìn đến cũng sẽ thích, tại sao ngay cả một câu chưa nói liền bị cự tuyệt như vậy?

Thật quá đả thương người rồi.

Hồng Thi Na không chịu nổi, cúi đầu, đôi mắt to đỏ ửng.