Truyền Kiếm

Chương 327: Quyển 4 - Chương 323: Chiến Trường Thâm Hải




“Nguyên Từ Kiếm Quyết, Kiếm Quyết Thổ hành bao gồm toàn bộ tâm pháp của tất cả cảnh giới dưới Kiếm Nguyên kỳ. Điểm cống hiến cần một trăm vạn.”

Một trăm vạn cống hiến, khóe miệng Mạc Vấn nở một nụ cười khổ. Đúng thật là công phu sư tử ngoạm, như thế này thì không biết phải giết bao nhiêu Yêu thú mới có thể gom góp được nhiều điểm cống hiến đến như vậy? Một trăm vạn cống hiến nghe có vẻ như là đi tiêu diệt mấy vạn Yêu thú Nhất giai là đủ, thế nhưng bởi vì phòng ngừa Linh Kiếm sư luồn lách qua chỗ sơ hở này mà Kiếm Các đã có cách khác để giải quyết. Linh Kiếm sư có thực lực khác nhau sẽ có những nhiệm vụ với độ khó khác nhau và thù lao đạt được nhiều ít cũng sẽ khác nhau. Hay nói cách khác đó là nếu một gã Linh Kiếm sư Kiếm Cương cảnh giết Yêu thú Nhất giai thì điểm cống hiến sẽ giảm đi rất nhiều, căn cứ vào đẳng cấp sẽ giảm đến một nửa hoặc hơn. Ví dụ như một gã Linh Kiếm sư Kiếm Mạch sơ kỳ giết một con Yêu thú Nhất giai Hạ vị sẽ có được mười điểm cống hiến, nhưng mà nếu đổi thành một gã Kiếm Cương sơ kỳ giết một con Yêu thú tương tự thì chỉ đạt được có một điểm cống hiến mà thôi!

Mạc Vấn thở dài rồi một lần nữa quay về giữa đại sảnh ngọc bích.

Xem tiếp một hàng nhiệm vụ nữa, cuối cùng ánh mắt Mạc Vấn dừng trên một cái ngọc bích chứa nhiệm vụ ở phía bên phải.

“Nhiệm vụ không hạn chế: Chiến Trường Biển Sâu.

Thuyết minh nhiệm vụ: Đến tiền tuyến Ngoại vực biển sâu để chống Yêu tộc.

Quy tắc ban thưởng: Chém giết Yêu tộc trong biển sâu, tiền thưởng cơ bản sẽ được hưởng gấp ba, kiên trì mười ngày thì sẽ thưởng khuyến khích thêm một ngàn điểm cống hiến, một tháng thưởng một vạn điểm cống hiến, một trăm ngày mười vạn điểm cống hiến, một năm một trăm vạn điểm cống hiến!”

Chính là nó!

Thời gian một năm tuy rằng rất dài nhưng nếu dùng để đổi lấy một bộ Kiếm Quyết Thổ hành cao cấp nhất thì cũng đáng giá.

Mạc Vấn cầm Kiếm Lệnh đặt vào trong một cái lỗ phía sau ngọc bích chứa nhiệm vụ, tức thì một đạo huyết quang chói mắt từ trên ngọc bích phụt ra rồi một cỗ sát khí nồng đậm dũng mãnh tiến vào trong Kiếm Lệnh. Toàn bộ đại sảnh đều bị hấp dẫn bởi đạo huyết quang chói mắt này, mấy trăm tên Linh Kiếm sư tu vi khác nhau ở đấy thoáng chốc hoàn toàn chấn động.

“Chiến Trường Biển Sâu! Có người tiếp nhận nhiệm vụ Chiến Trường Biển Sâu?”

“Thật sự là không biết sống chết, nhiệm vụ Chiến Trường Biển Sâu dễ thực hiện như vậy sao?”

“Có lẽ là có người cần tiền mà phát điên rồi, điểm cống hiến kia nào có dễ kiếm như vậy?”

“Hàng năm đều có rất nhiều Linh Kiếm sư đi đến Chiến Trường Biển Sâu, nhưng mà có bao nhiêu người có thể toàn thân trở ra? Ngay cả lão tổ Kiếm Nguyên cảnh cũng không dám cam đoan hoàn hảo không hao tổn chút nào, Kiếm Mạch Kiếm Cương hoàn toàn chỉ là vật hy sinh. Haizzz, đáng tiếc a, còn trẻ như vậy nếu như từng bước cố gắng tu luyện cũng không phải là không có cơ hội vượt trội, người trẻ tuổi đều thiếu tính kiên nhẫn ah, muốn một bước đạt được mục tiêu ư? Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy?”

Một gã Linh Kiếm sư chấp sự Kiếm Các đi đến trước mặt Mạc Vấn hỏi: “Ngươi tiếp nhận nhiệm vụ Chiến Trường Biển Sâu?”

Mạc Vấn khẽ gật đầu nhìn gã, ánh mắt tên Linh Kiếm sư kia lộ vẻ thương hại và châm chọc, giống như nhìn người chết lãnh đạm nói: “Ngươi có đúng mười ngày để chuẩn bị, mười ngày sau đến nơi này tìm ta, ta sẽ dùng kiếm trận Truyền Tống đưa ngươi đến Kiếm Các Thượng cấp sau đó Kiếm Các Thượng cấp sẽ sắp xếp cho ngươi đi vào Chiến Trường Biển Sâu.”

“Ta không cần chuẩn bị.” Mạc Vấn nói một cách thản nhiên.

Gã Linh Kiếm sư kia thoáng sửng sốt nhìn Mạc Vấn giống như nhìn quái vật, rõ thật là... nếu muốn chết cũng không cần phải vội vã như vậy chứ?

“Tốt lắm, ta lập tức khởi động kiếm trận đưa ngươi đi, theo ta.”

Gã Linh Kiếm sư dẫn Mạc Vấn đi đến hậu điện Kiếm Các, một tòa kiếm trận Truyền Tống nằm lẻ loi ở trong đại sảnh hậu điện.

“Vào đi thôi.”

Một đạo linh quang năm màu hiện lên, Mạc Vấn đã xuất hiện trên một tòa Kiếm đài khác.

“Lại thêm một gã nữa đến chịu chết, chậc chậc, còn trẻ như vậy ư. Tiểu gia hỏa, đi qua bên này.” Một âm thanh từ phía dưới Kiếm đài truyền đến.

Mạc Vấn tập trung nhìn thì ra là một gã trung niên có dáng người nhỏ gầy, khí tức trên thân rõ ràng là một gã Linh Kiếm sư Kiếm Cương hậu kỳ.

Mạc Vấn nhảy xuống Kiếm đài đi đến thì phát hiện ra trừ tên trung niên nhân này thì trên sàn nhà cách đó không xa còn có vài gã Linh Kiếm sư khác đang khoanh chân mà ngồi.

Trung niên nhân chỉ về phía vài tên Linh Kiếm sư đang khoanh chân đả tọa: “Trước hết tới đó chờ, ba ngày nữa mới đến phiên đám các ngươi, trong mấy ngày này ngươi có thể hoạt động trong phạm vi Kiếm Các, tranh thủ chuẩn bị thêm một chút nhưng mà không được rời khỏi phạm vi Kiếm Các. Có di ngôn gì cần nhắn lại thì cứ làm luôn đi, Cổ Linh Kiếm Các sẽ phụ trách chuyện hậu sự của các ngươi.”

Mạc Vấn nhíu nhíu mày, gã Linh Kiếm sư trung niên này thật đúng là một kẻ nhiều chuyện, hơn nữa nhiều chuyện đến nỗi khiến người khác muốn đánh cho, nói chuyện giống như là người ta đi chịu chết vậy. Nhưng cuối cùng thì Mạc Vấn cũng chẳng thèm chấp nhặt với gã mà lựa chọn đi đến chỗ mấy tên Linh Kiếm sư đang khoanh chân ngồi đằng kia.

Những gã kia thấy Mạc Vấn đi đến cũng không thèm để ý, cùng lắm chỉ là thoáng liếc mắt một cái rồi lại tiếp tục nhắm mắt. Ánh mắt Mạc Vấn thoáng đánh giá mấy gã này một cái, tổng cộng là năm người, hai tên Kiếm Mạch hậu kỳ, một tên Kiếm Mạch Viên Mãn, một tên Kiếm Cương sơ kỳ. Nhưng mà khiến cho Mạc Vấn chú ý nhất lại chính là gã cuối cùng, chỉ có tu vi Kiếm Mạch sơ kỳ, tu vi như thế chẳng khác nào là vừa mới bước chân vào hàng ngũ Linh Kiếm sư, trong biển sâu chỉ cần tùy tiện xuất hiện một con Yêu thú đã mở ra linh trí thì hắn cũng không thể đối phó nổi a.

Mạc Vấn cố ý để mắt đánh giá người này, đúng là một gã thiếu niên so với hắn còn muốn trẻ hơn, đoán chừng chỉ khoảng mười lăm mười sáu tuổi, nét ngây thơi trên mặt vẫn chưa hoàn toàn biến mất, sắc mặt vàng như nến dáng người thì gầy cực kỳ. Hình dạng chỉ có thể tính là tạm được, giống như một thiếu niên bình thường đến mức không thể bình thường hơn.

Dường như cảm giác được Mạc Vấn đang nhìn mình, thiếu niên ngẩng đầu lên, trong ánh mắt lạnh lùng toát ra một chút cảnh giác.

Nhìn thấy ánh mắt này trong nội tâm Mạc Vấn đột nhiên nhảy dựng, có một thứ gì đó sâu trong nội tâm hắn đã bị động chạm. Ánh mắt như thế giống như mình lúc tỉnh lại sau khi bị trọng thương hôn mê ba năm ở Linh Dục Kiếm Tông, trong một thời gian rất dài đều mang loại ánh mắt này.

Đây là một người trong lòng có chuyện xưa, sau khi Mạc Vấn liếc mắt thì phán đoán như vậy. Nhưng dù thế nào thì hắn cũng chỉ hơi có chú ý một chút, đối với chuyện cũ của thiếu niên thì mặt dù là hắn rất tò mò nhưng cũng không thực sực cần phải biết. Hắn có việc phải làm, không muốn sinh thêm lắm chuyện khác vì vậy liền bỏ qua sự tò mò đối với thiếu niên kia.

Còn phải chờ đợi ba ngày, sau khi suy nghĩ một chút Mạc Vấn liền bước ra khỏi đại điện truyền tống.

Có bố cục so với Cổ Linh Kiếm Các ở Cổ Mộng đảo cũng không khác nhau là mấy, ra khỏi đại điện truyền tống là chủ điện Kiếm Các. Rõ ràng là Kiếm Các cấp Tứ Tinh, nếu đem đi so với Kiếm Các cấp Tam Tinh thì lại càng thêm phần khí phái. Không chỉ có diện tích lớn gấp đôi, mà trong mấy ngàn tên Linh Kiếm sư trong đại sảnh kia Mạc Vấn lại cảm nhận được vài cỗ hơi thở Kiếm Nguyên cảnh!

Mạc Vấn đi đến trước một khu vực giao dịch, nơi mà Kiếm Các công khai danh sách hoán đổi giao dịch của Linh Kiếm sư.

Độ cống hiến của hắn chẳng qua cũng chỉ là cấp Tiểu Bạch, vì vậy chỉ có thể xem được vật phẩm Nhất giai, vật phẩm bình thường nhất trong danh sách.

Nhíu nhíu mày, Mạc Vấn lấy một cái kiếm nang đặt lên trên sân: “Đổi toàn bộ những Yêu đan này thành điểm cống hiến.”

Linh Kiếm sư phụ trách tiếp đãi cầm lấy kiếm nang lướt mắt nhìn qua, ánh mắt máy động, vẻ khinh thường lập tức thu lại đổi ngay thành vẻ kính cẩn: “Xin ngài chờ một chút.”

Sự thật ở thế giới của Linh Kiếm sư là vậy, tất cả đều dựa vào thực lực để nói chuyện. Mạc Vấn sau khi cầm lấy Kiếm Lệnh đặt trên bàn về, phía trên đã có thêm một vạn điểm cống hiến, màu sắc linh quang phóng ra cũng từ màu trắng đã chuyển thành màu đen, đạt đến cấp bậc Nhị Tinh.

Bên trong kiếm nang là số Yêu đan mà lúc vừa mới đến Cổ Mộng đảo được Dương Hoa thành chủ tặng cho, nội đan Yêu thú Nhất giai hơn hai nghìn khỏa, ngay cả nội đan Yêu thú Nhị giai cũng có vài khỏa. Không thể nghi ngờ, Yêu đan là vật để chứng minh kết quả chém giết Yêu thú tốt nhất, bởi vì thứ này hoàn toàn không thể làm giả được.

Mạc Vấn phất tay thu kiếm nang vào, Yêu đan bên trong đã bị gieo lên linh tức đặc thù không thể nào hoán đổi lần nữa. Sau đó hắn lại cầm lấy danh sách hoán đổi giao dịch mở ra thì tin tức bên trong đã nhiều thêm gấp mấy lần.