Truyện Kinh Dị Ngắn

Chương 139: C139: Bóng Ma Trên Ngọn Cây (end)




Gió vẫn rít, đêm vẫn cứ âm u lạnh lẽo như vậy, lâu dần tôi định buông tha, quay vào đi ngủ cho sớm trời. Đúng cái lúc tôi định bỏ lỡ, thì cái bóng giống lần trước lại xuất hiện, tôi trợn mắt căng cứng. Miệng lắp bắp không phát ra tiếng, cái bóng ấy hình như không phát hiện ra có người đang nhìn nó, chỉ lướt qua lướt lại. Lát sau biến mất không thấy đâu, chỉ thấy trên cây bạch đàn lại có một điểm đen như người.

Sáng hôm sau, như tôi nghĩ, quả nhiên lại có người chết, hình thức đều giống như lần trước, đều bị treo trên ngọn cây. Sự việc đã được chỉ huy báo lên trên, ngay hôm đó có không ít cán bộ cấp cao từ trên xuống, tiến hành điều tra, tuy nhiên có vẻ cũng không phát hiện được manh mối gì.

Cả đám sinh viên hoang mang sợ hãi, mấy đứa cố sống cố chết ở lại học thì bây giờ cũng bị dọa cho kinh hồn tang đảm, bỏ về quá nửa. Sự việc này cũng làm cho chỉ huy vô cùng hoang mang. Tối hôm đấy như đến lệ chín giờ tối, lại tuýt còi báo hiệu tất cả đi ngủ, lần này anh chỉ huy tự thân điểm danh kiểm kê các phòng, sau đó thấy đủ quân số mới khóa chặt cửa lại cho thật chắc chắn. Đảm bảo rằng không có sinh viên nào có thể lọt ra ngoài, để cho cái kẻ mà người ta nghi ngờ gây án mạng kia không thể làm gì.


Nếu đã làm đến mức như vậy, mà vẫn có người chết, thì hung thủ, không phải là người, mà là ma mất rồi.
Tôi sợ hãi, tôi im lặng, nhưng cũng không được lâu. Tôi đánh bạo gan kể cho hai thằng bạn trong lớp mà tôi cảm thấy thân thiết nhất, Hùng và Long.

Hai thằng nghe tôi kể lại đều trợn mắt run người, tối đó chúng tôi bàn nhau, ba thằng sẽ cùng nhìn ra khung cửa sổ mà không trùm chăn nữa, để xem liệu việc tôi nói có là thật.

Đúng giờ, tiếng radio kể chuyện vẫn vang đều, có ba cặp mắt đang chăm chú nhìn qua góc cửa sổ. Hùng và Long vốn nằm ở giường tầng một, nhưng lần này vì muốn kiểm chứng lời tôi nói nên cả hai đều nhảy lên giường tầng hai mà nằm.

Đêm đã khuya, khí trời thì càng lạnh hơn. Hùng và Long dõi nhìn đã lâu, không thấy gì, bèn ngán ngẩm, định bụng chắc mẩm là mắt tôi có vấn đề nên mới nhìn thấy hình ảnh linh tinh như vậy. Chúng định quay mình khỏi cửa sổ định đi ngủ, thì như lúc này trời không phụ lòng người, cái bóng kia mỗi lần khiến người ta cảm thấy thất vọng về nó nhất thì nó lại xuất hiện rõ ràng. Hùng trợn mắt kêu lên "A" một tiếng.


Lập tức cái bóng kia như phát hiện ra âm thanh, nó quay ngoắt một cái lại nhìn, mắt nó đỏ, khuôn mặt ghê rợn, chớp chớp nhìn qua cái khung cửa nhỏ. Hùng mặt mày xanh mét, cả phòng nghe tiếng thét của nó thì đều nháo nhào. Hùng vội vã trùm chăn kít mịt, tận đến lúc lũ bạn vây quanh mới thất thểu bỏ chăn ra mà run giọng. Thằng Long thì mặt mũi cũng đã cắt không còn giọt máu, bản thân tôi cũng cảm thấy bồi hồi, nhưng không còn cảm thấy sợ hãi như hôm đầu tiên.

Tôi đã cố dấu kín, nhưng miệng Hùng thì không thể làm như vậy. Nó kể lể cho thất cả mọi người, lôi thằng Long ra kiểm chứng và khẳng định, Long cũng gật đầu không nói gì. Riêng tôi thì cả hành động lẫn lời nói đều không biểu lộ.

Hôm sau, cả lớp tôi quyết định sẽ hủy đợt tập huấn lần này, quyết định sẽ lấy học phần khác bù vào, hoặc không thì đi tập quân sự ở chỗ khác chứ quyết không quay lại trốn này.

Hùng từ sau đợt ấy về nhà nói năng ít hẳn. Mấy năm sau thì nó không hiểu vì nguyên nhân gì mà ăn uống ngày càng ít đi, từ hơn bảy mươi cân cao to vạm vỡ, đến chỉ còn hơn bốn mươi cân gầy da bọc xương, cả nhà chạy chữa đủ cả nhưng vẫn không thể xoay chuyển, mấy tháng sau thì Hùng mất, tôi đến thắp hương cho nó mà lòng cảm thấy bồi hồi. Liệu tôi có phải là hung thủ gián tiếp hại chết Hùng hay không, nếu tôi không cho Hùng nhìn thấy cảnh tượng đó, liệu nó có phải bây giờ vẫn còn sống khỏe mạnh. Có phải vì Hùng đã nhìn thấy mặt mũi của cái bóng trên ngọn cây kia, khiến cho nó phải suy tư dẫn đến kết quả như bây giờ, tôi không biết được, mà lại càng không dám biết. Ngày hôm ấy chỉ có duy nhất nó nhìn thấy tường tận mọi chuyện, còn bây giờ thì nó đã về nơi chín suối đại ngàn.





Note: sẵn tiện hỏi luôn mấy bn thích xem thể loại gì nhất? Cryptic, giả thuyết âm mưu, urband legend hay chỉ đơn giản là mấy truyện ngắn giống ở trên thôi để au bt au đăng mấy thể loại đó nhiều hơn ha~~