Truyền Kỳ Phu Nhân

Chương 270: 270: Kế Thừa Gien





“Cữu bá.” Phong Tĩnh Đằng cười cười, kéo Mai Truyền Kỳ tiến lên giới thiệu: “Cữu bá, đây là bạn lữ con Mai Truyền Kỳ, còn có nhi tử Mai Nguy Hiểm.”
“Cữu bá, ngài hảo.” Mai Truyền Kỳ lễ phép vấn an.
Mai Nguy Hiểm ngọt ngào kêu lên: “Cữu bá công, ngài hảo.”
“Nguy Nguy, lại chỗ cữu bá công này.” Cổ Uyên cười khoát lên vai đứa nhỏ, đưa hài tử ngồi vào ghế, sau đó, vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh: “Truyền Kỳ, con cũng lại đây, ngồi ở bên cạnh cữu bá.”
Mai Truyền Kỳ cảm thấy Cổ Uyên trước mắt khác biệt rất lớn với Cổ đại tướng trong yến hội của Mai gia, vứt đi thân phận đại tướng, giống như thúc thúc nhà bên cạnh, hòa ái dễ gần.
Cổ Uyên nhìn Mai Truyền Kỳ ngồi xuống, rồi nói với Phong Tĩnh Đằng: “Đứa nhỏ này, ta bảo con lên thiếu tướng rồi tới tìm ta, con còn thật lên thiếu tướng mới chịu đến gặp ta, lẽ nào con không biết lúc đó ta nói là lời vô ích sao?”
“Biết lời cữu bá nói là vô ích, bất quá, con xem đó như là mục tiêu, không bằng, hiện tại còn chưa chắc chắn nên tới vị trí thượng tướng.”
Cổ Uyên thở dài.
Thời gian trôi qua thật nhanh!
Năm đó, Phong Tĩnh Đằng rời khỏi Cổ gia, cái gì cũng không hiểu, một lòng chỉ muốn đưa bài vị ba mình vào từ đường Phong gia, hiện tại mười mấy năm qua đi, đã trưởng thành thành một nam nhân thành thục ổn trọng, thậm chí đã làm cha, hiểu được cái gì gọi là trách nhiệm.
Cổ Uyên nhìn Mai Truyền Kỳ ngồi bên cạnh: “Nếu mười mấy năm ngắn ngủn liền làm được vị trí thiếu tướng, đã nói lên con là người rất có năng lực, thân là cữu bá, ta cũng yên tâm.

Nhân dịp Truyền Kỳ cùng Nguy Nguy ở đây, ta nói cho con chuyện về Cổ gia.”
Phong Tĩnh Đằng cùng Mai Truyền Kỳ lập tức ngồi thẳng.
“Bất quá, ta cần hỏi trước, Tĩnh Đằng, có phải con đã biết thân phận Truyền Kỳ rồi không?”

Phong Tĩnh Đằng cùng Mai Truyền Kỳ ngẩn ra: “Ý cữu bá là, ngài biết Truyền Kỳ là…”
Cổ Uyên buồn cười vỗ vỗ vai Mai Truyền Kỳ: “Mai gia lão tổ tông lo lắng nhi tử mình bị ủy khuất, ba tháng trước đã từng tìm ta đàm đạo, còn nói đến thân phận An Tư.”
Hai người vô cùng kinh ngạc.
Rốt cuộc lão tổ tông có bao nhiêu tin tưởng Cổ Uyên mới có thể đem thân phận giống cái của An Tư nói ra.
Trong lòng Mai Truyền Kỳ vô cùng phức tạp.
Lão tổ tông vì mình, lại đặc biệt chạy đến tìm Cổ Uyên.
“Nếu biết chuyện của Truyền Kỳ, như vậy, chuyện ta sắp kể, đại khái có liên quan đến thân phận của Truyền Kỳ.”
Phong Tĩnh Đằng cùng Mai Truyền Kỳ mơ hồ đoán được Cổ Uyên nói gì tiếp theo.
“Gia gia của ta, chính là thái gia gia của các con, đã từng là sỹ quan dưới trướng lão tổ tông Mai gia, sau đó cùng lão tổ tông đến thú nhân tinh cầu bắt giữ thú nhân cùng giống cái, tìm vật thí nghiệm cho viện nghiên cứu, lúc đó, chúng ta bắt được thú nhận cùng một giống cái, thú nhân hình thú là một con báo, giống cái chính là An Tư.”
“Nghiên cứu viên lấy gien họ ra, cấy vào thân thể nhân loại chúng ta, muốn nhân loại có được loại gien cường đại, nhưng đáng tiếc, mỗi lần đều là thất bại.

Sau đó, có một nghiên cứu viên phát hiện gien thái gia gia các con cùng gien thú nhân có độ hòa hợp lên đến 80%, liền thừa dịp lão tổ tông Mai gia rời khỏi Diroya tinh cầu, trói thái gia gia các con đến phòng nghiên cứu tiến hành dung hợp gien thú nhân.”
Phong Tĩnh Đằng cùng Mai Truyền Kỳ nghe đến đó, vô cùng tức giận, cảm thấy đám nghiên cứu viên này vì nghiên cứu của bọn họ, lại làm ra chuyện cầm thú như vậy.
Mai Nguy Hiểm hiếu kỳ hỏi: “Cữu bá công, thí nghiệm thành công rồi sao?”
“Ta cũng không biết có tính là thành công hay không, nói chung, thái gia gia đột biến gien, biến thành thú không giống thú, người không ra người, hơn nữa tuổi thọ rút ngắn rất nhiều, vốn ít nhất có thể sống ba trăm năm, bởi vì gien, nhiều nhất chỉ có thể sống khoảng một trăm năm mươi năm.”

Mai Nguy Hiểm nghĩ đến đôi tai mèo của mình, mím môi im lặng.
Phong Tĩnh Đằng dùng ánh mắt động viên nhìn nhóc.
“Nửa năm sau, lão tổ tông Mai gia trở lại Diroya tinh cầu, biết thủ hạ của mình bị xem là vật thí nghiệm, vô cùng tức giận, nhất định bắt viện nghiên cứu giao người ra, nếu không sẽ phá hủy viện nghiên cứu, đám nghiên cứu viên không thể không thỏa hiệp, thả thái gia gia các con ra.”
“Sau đó, không ai gặp được hắn, có người nói hắn đã chết, cũng có người nói hắn rời khỏi Diroya tinh cầu, nói chung, hắn chưa bao giờ quay lại Cổ gia, chỉ có số ít người biết hắn còn đang trong A thành, cùng chiến hữu trước đây kết hôn sinh con, sinh ra ba của Cổ Kiêu.”
Mai Truyền Kỳ nghi hoặc: “Ba của Cổ Kiêu?”
Cậu cảm thấy cách gọi này của Cổ Uyên có chút quái quái, ba của Cổ Kiêu không phải ba của Cổ Uyên hay sao?
Cổ Uyên cười cười: “Kỳ thực ta cùng Cổ Kiêu chỉ là anh em họ, nhưng thân như anh em ruột.”
Phong Tĩnh Đằng kinh ngạc nhìn hắn.
Bây giờ anh mới biết chuyện này, anh vẫn cho là Cổ Uyên cùng ba mình là anh em ruột.
“Có một nữ quân nhân đã kết hôn với thái gia gia các con trước khi rời khỏi Cổ gia, bà chính là bà nội của ta, sau lại bởi vì làm nhiệm vụ mà chết ở trên chiến trường, cha mẹ ta cũng như thế.

Năm đó ta tuổi còn nhỏ, khoảng chừng hai, ba tuổi, những thân thích khác không muốn nhận nuôi, cuối cùng là lão tổ tông Mai ra đứng ra, nói đưa ta đến chỗ thân thích phương xa để nuôi nấng, thân thích phương xa kỳ thực chính là ba của Cổ Kiêu, cũng chính là gia gia các con.”
“Không biết có phải do thân thể thái gia gia cấy vào gien thú nhân hay không, từ nhỏ gia gia các con đã yếu ớt nhiều bệnh, ngay cả Cổ Kiêu cũng như thế, thân thể vô cùng gầy yếu.

Còn nữa, Cổ gia cũng giống như bị nguyền rủa, phần lớn người chết đều ở trên chiến trường, nếu không, Cổ gia chúng ta đến bây giờ cũng không chỉ là một gia tộc nhỏ.”

Mai Truyền Kỳ bỗng trợn mắt lên, sốt ruột nhìn hắn.
Cổ Uyên rõ ràng cậu đang nghĩ gì, cười cười nói: “Đừng lo, bạn lữ con là người Phong gia, sống lâu cực kỳ, theo ta được biết, quân nhân Phong gia đều có thể sống đến ba, bốn trăm tuổi.”
Phong Tĩnh Đằng buồn cười nhìn Mai Truyền Kỳ.
Cổ Uyên nhìn về phía Phong Tĩnh Đằng: “Huống hồ Tĩnh Đằng thừa kế gien thú nhân, tuổi thọ hẳn trên năm trăm.”
Phong Tĩnh Đằng cùng Mai Truyền Kỳ trăm miệng một lời hỏi: “Gien thú nhân?”
“Ừ, kế thừa gien thú nhân cũng không nhiều, thế nhưng, so với người bình thường cường hãn gấp mấy lần, Tĩnh Đằng gien cấp S rất có thể không phải là thật, nếu không, tuổi còn trẻ thể năng liền đạt cấp 23, đây là điều mà lão tổ tông Mai gia cũng không làm được.

Tĩnh Đằng nếu cố gắng thêm nữa, nói không chừng qua vài năm, độ phù hợp có thể đạt đến 100%.”
Trải qua chuyện Lý Binh, Mai Truyền Kỳ hiểu rõ thân thể nhân loại sau khi bị cấy gien, thân thể sẽ như thế nào.
“Cữu bá, trước đó ngài nói người có gien thú nhân, tuổi thọ sẽ giảm ngắn lại, sau đó ngài nói Tĩnh Đằng kế thừa gien thú nhân, tuổi thọ có thể lên đến năm trăm, lời này thật ra có chút mâu thuẫn.”
Cổ Uyên cười giải thích: “Chẳng hề mâu thuẫn, cấy vào cùng kế thừa là khác nhau, cấy vào là cưỡng ép đồ vật không thuộc về mình dung hợp vào thân thể, nhưng kế thừa là đem thứ vốn thuộc về mình kế thừa lại, giống như kế thừa nhóm máu của cha mẹ.

Năm đó lúc ta mang Tĩnh Đằng về Cổ gia, từng đo lường cho nó, thân thể Tĩnh Đằng tuyệt đối vô cùng khỏe mạnh.”
Mai Truyền Kỳ nghe câu trả lời này, nhẹ nhõm thở ra.
Phong Tĩnh Đằng hỏi: “Vậy tại sao thân thể ba và gia gia con lại suy yếu như thế?”
“Kỳ thực ta cũng không rõ lắm, có thể do kế thừa nồng độ gien thú nhân từ thái gia gia còn cao, cho nên dẫn đến suy kiệt, có câu vật cực tất phản sao? Bọn họ có thể như thế nên mới không thể sống lâu được.”
Cổ Uyên thấy Mai Truyền Kỳ giật giật miệng, tựa hồ có chuyện gì muốn hỏi hắn, liền mở miệng nói: “Truyền Kỳ, có phải con có chuyện muốn nói với ta không?”
Mai Truyền Kỳ ngượng ngùng cười: “Thứ cho con mạo muột hỏi một câu, thân là đại tướng, ba của Tĩnh Đằng tại sao lại bị Phong gia bức đến Z thành?”

Nhắc tới Cổ Kiêu, Cổ Uyên lộ ra khổ sở: “Trước đó cũng đã nhắc qua, thái gia gia các con không quay về Cổ gia, cho nên Cổ Kiêu cũng không biết mình là người Cổ gia, từ nhỏ thân thể nó yếu ớt, chúng ta đều xem nó như bảo bối mà nuôi dưỡng trong nhà, làm người hết sức đơn thuần, không biết chuyển ngoại giới, sau đó bởi vì thân thể gia gia các con ngày càng suy yếu, sớm đã qua đời, đến nỗi gia gia còn lại thì kết hôn vời người khác rồi rời đi, để lại ta cùng Cổ Kiêu sống nương tựa vào nhau.”
“Sau đó, ta vào quân đội, sợ không có ai chăm sóc Cổ Kiêu, liền mua người máy gia dụng ở nhà chăm sóc sinh hoạt hằng ngày của hắn, còn chu cấp cho hai bên hàng xóm tín dụng điểm, để bọn họ thường ngày chăm nom Cổ Kiêu.

Thế nhưng, một lần ta làm nhiệm vụ ở tinh cầu khác những năm năm, tất cả mọi người đã cho rằng ta đã chết, chờ đến khi ta trở về, Cổ Kiêu đã không còn hình bóng, căn bản không biết hắn đã đi đâu.

Sau đó ta hỏi thăm được Cổ Kiêu bị Phong gia bức rời khỏi A thành đến Z thành, chờ tới khi ta tìm được người, thì lại…”
Cổ Uyên đỏ mắt, không thể nói thêm gì nữa.
Phong Tĩnh Đằng cùng Mai Truyền Kỳ trầm mặc không nói.
Mai Nguy Hiểm dùng tay nhỏ vỗ vỗ sống lưng Cổ Uyên an ủi.
 
 
     
------oOo------
     
Chương 275
Nguồn: EbookTruyen.VN