Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 1351: “Bố, bố cảm thấy sao rồi ạ?”




Mọi người ở nhà họ Vạn nhìn theo đám người Trương Tuấn Toàn rời đi, mọin người ở hiện trường lập tức xì xào bàn tán. Tất cả mọi người đều nhìn về phía Lâm Mạc Huy, trên mặt ai nấy đều đầy vẻ hiếu kỳ. Những người này thật sự nghĩ mãi mà không rõ, người như Trương Tuấn Toàn sao có thể cho anh thể diện lớn như thế được cơ chứ? 

Lời của gia chủ nhà họ Vạn mà anh ta cũng không tin tưởng, nhưng Lâm Mạc Huy nói một câu, anh ta lại tin hoàn toàn! Người như Trương Tuấn Toàn này, sao có thể dễ dàng tin tưởng người khác như thế cơ chứ? Nói thật, trong một khắc này, mọi người ai nấy đều hết sức kính nể và tràn ngập tò mò về anh. Người có thể làm cho Trương Tuấn Toàn tin tưởng, vậy thì người này chắc chắn không hề đơn giản rồi! 

Tiệc rượu chấm dứt, Vạn Vĩnh Quân tự mình nói lời cảm ơn với anh. 

Trong trận chiến lớn ngày hôm nay, nếu như không phải anh ngăn lại, cho dù bọn họ có thể giải quyết đối phương, nhưng chắc chắn nhà họ Vạn sẽ phải trả một cái giá không nhỏ. Ông cụ Vạn vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, lúc này nhà họ Vạn không thể nào trả một cái giá lớn đến như vậy. 

Sau đó, Vạn Vĩnh Quân bảo người đi thu xếp chỗ cho anh nghỉ ngơi. Ông ta tự mình đi tới sân sau, đi tới chỗ nghỉ ngơi của 

ông cụ Vạn. Ông cụ Vạn đang khoanh chân ngồi im lặng vận công. 

Vạn Vĩnh Quân nhìn thấy cảnh như vậy, trong lòng càng thêm vui vẻ. Trong khoảng thời gian hơn một năm này, ông cụ Vạn vẫn luôn không thể vận công. Bây giờ ông ta rõ ràng đã có thể vận công được rồi, điều này chứng tỏ ông ta đã thực sự bình phục rồi! 

Không bao lâu sau, ông cụ Vạn mở mắt ra. 

“Bố, bố cảm thấy sao rồi ạ?” Vạn Vĩnh Quân vội vàng hỏi. 

Ông cụ Vạn khẽ gật đầu: “Thần y Mạc Huy này quả thật là không hề đơn giản. Bây giờ bố cảm giác không khác biệt gì so với lúc không bị thương cả!”. 

Vạn Vĩnh Quân không khỏi mừng rỡ: “Bố, nếu như đây là sự thật, vậy thì tốt quá rồi! Thật tốt quá! Dựa theo lời của cậu ấy nói, một tuần nữa thôi là bố đã có thể khôi phục thực lực như xưa rồi. Đến lúc đó, chúng ta phải đi Vân Trung, tìm Trương Viễn Linh báo thù!” 

Ông cụ Vạn trừng mắt liếc ông ta một cái: “Câm miệng lại!” 

Van Vĩnh Quân biến sắc, vội vàng ngậm miệng lại. 

Ông cụ Vạn trầm giọng nói: “Việc báo thù, con không cần phải nhắc lại nữa. Con thân là người đứng đầu một gia tộc, hẳn là phải hiểu được, những gia tộc giống như chúng ta, truyền nối kế tiếp lâu như vậy là một việc khó khăn tới như thế nào. Bên ngoài có rất nhiều người muốn thay thế chúng ta, muốn chia 

năm xẻ bảy chúng ta mà thôn tính. Trương Viễn Linh chính là một trong sáu vị đế vương của thiên hạ, thực lực của ông ta không hề thua kém gì nhà họ Vạn chúng ta. Nếu như chúng ta đánh bừa, cho dù nhà họ Vận chúng ta có thắng, chắc chắn cũng phải trả một cái giá đắt, thảm thương vô cùng. Đến lúc đó chỉ khiến cho người khác có cơ hội hoàn toàn tiêu diệt nhà họ Vận chúng ta mà thôi!”.