Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 1397: Không thể gạt qua một bên được!”




“Lâm Mạc Huy, tôi nghe nói vợ cậu sắp trở thành người của Triệu Nhạc Huân” 

“Đến lúc này rồi, cậu còn ở đây bàn cách giải quyết Triệu Nhạc Huân với tôi sao? 

“Cậu dựa vào cái gì chứ!” 

Lâm Mạc Huy cười nhạt, từ trong túi rút ra một quyển sổ, ném đến trước mặt ông cụ Hồng: “Dựa vào cái này đây!” 

Ông cụ Hồng nhặt quyển sổ lên lật xem vài trang, ánh mắt đột nhiên trở nên hung 

dữ tợn. 

Ông ta nắm chặt quyển sổ, nhìn chằm chằm Lâm Mạc Huy: “Cậu...cậu lấy thứ này đâu?” 

Lâm Mạc Huy: “Trong nhà riêng của Triệu Nhạc Huân có một cái mật thất dưới lòng đất” 

“Những đồ ở trong đó có thể thú vị hơn ông tưởng gấp trăm lần đấy!” 

Ông cụ Hồng cầm quyển sổ, rơi vào trầm tư, ông ta đang cân nhắc chuyện này xem có đáng để ra tay không. 

Còn Lâm Mạc Huy thì đi đến cạnh bàn ngồi xuống, vừa ăn chút bánh vừa từ từ nói: “Y Thuật của Tiền Trạch Nam ở tỉnh Tô Vân cũng được coi là cao siêu” 

“Nhưng ông cụ Hồng bị bệnh nhiều năm như vậy, trước giờ Tiền Trạch Nam cũng chưa từng tới nhà họ Hồng” 

“Tại sao? Là bởi vì Tiền Trạch Nam là người của Triệu Nhạc Huân” 

“Từ trước tới giờ, Triệu Nhạc Vân đều muốn ông chết!” 

“Ông cụ Hồng, bây giờ Triệu Nhạc Vân vẫn chưa đủ mạnh.” 

“Một khi ông ta chiếm được công ty dược phẩm Hưng Thịnh, lấy được Tái Tạo Hoàn, thì sức ảnh hưởng của ông ta trong mười đại gia tộc Tô Vân sẽ lớn hơn nữa” 

“Đến lúc đó, ông đoán xem, nhà họ Hồng luôn đối đầu với nhà họ Triệu, rốt cuộc còn chống đỡ được bao lâu?”. 

Sắc mặt ông cụ Hồng lại càng tái mét đi, ông ta cắn chặt răng, dường như đang đấu tranh tư tưởng dữ dội. 

Qua một hồi lâu, ông cụ Hồng lạnh lùng nói: “Chỉ dựa vào những thứ này, chưa chắc có thể đấu lại Triệu Nhạc Huân!” 

“Tuy là những sổ sách này rất quan trọng, nhưng lợi ích của Tái Tạo Hoàn lại hấp dẫn hơn” 

“Đứng trước lợi ích to lớn như vậy, mười đại gia tộc Tô Vân có thể sẽ tạm thời bỏ chỗ sổ sách này để chiếm lấy Tái Tạo Hoàn”. 

“Lâm Mạc Huy, cậu là Hải Dương Tôn Sư, đã mất quyền cai quản tỉnh Hải Dương, cậu dựa vào cái gì đấu với Triệu Nhạc Huân? 

Lâm Mạc Huy cười mỉm: “Ông nói không sai, đứng trước lợi ích to lớn thì chuyện nhỏ như này đều có thể gạt qua một bên.” 

“Nhưng, còn một số chuyện, không thể gạt qua một bên được!” 

Ông cụ Hồng trầm giọng nói: “Chuyện gì?” 

Lâm Mạc Huy cũng không giấu diếm, nói hết chuyện của đám người Trần Nguyên Vũ ra. 

Nghe Lâm Mạc Huy nói xong, vẻ mặt của ông cụ Hồng rạng rỡ. 

Ông ta đứng phắt dậy, nóng lòng nói: “Những gì cậu nói đều là thật chứ?” 

“Đám người Trần Nguyên Vũ giờ đang ở đâu?”. 

“Nếu đúng là như vậy, nhà họ Hồng chúng tôi nhất định sẽ ủng hộ cậu!”. 

Lâm Mạc Huy cười: “Ông cụ Hồng, đừng nóng vội” 

“Tôi điều hòa nội lực cho ông trước rồi đưa ông đi gặp bọn họ? 

Lúc này đây ông cụ Hồng mới hoàn hồn lại, ông ta vội vàng nói: “Nội...nội lực của tôi có thể điều hòa thật sao?” 

Lâm Mạc Huy: “Ông đừng quên, tôi là đệ nhất thần y của sáu tỉnh miền nam!”