Truyền Nhân Thiên Y

Chương 107: 107: Thay Cách Chơi Đi





Chát!
Lương Siêu trở tay lại vung một cái tát, sắc mặt cũng lập tức lạnh lẽo đi.

"Lấy người bên cạnh uy hiếp tôi, ông có biết hậu quả không?"
"Con mẹ nó mày..."
Chát!
Chát chát chát!
Chát chát...!
Liên tục tát mấy cái xong, răng Long Chương Kiệt cũng rơi sạch sẽ, gương mặt trở nên máu thịt be bét, vô cùng thê thảm giống như con của ông ta...!
Mà khi nhìn thấy Lương Siêu lại giơ tay lên, Long Chương Kiệt bỗng nhắm mắt lại, còn gân cổ rống to.

"Tao không tin mày thật sự dám đánh chết tao!"
"Xưa nay Long gia luôn giữ phép tắc, nếu mày dám vô cớ gây ra án mạng thì cũng đừng mong yên thân!"
Phép tắc?
Lão hồ ly này thật là không cần mặt mũi gì cả.

Lại nhìn ông ta cắn chặt răng, dáng vẻ có chết cũng cứng miệng, Lương Siêu biết tiếp tục tát cũng không có kết quả gì mm dứt khoát bỏ tay xuống.

"Trước đó không nhìn ra, Long gia chủ cũng là một người đàn ông cứng rắn."
"Tốt, rất tốt."
Nói xong, Lương Siêu không làm cái gì nữa mà trực tiếp quay người rời đi, đám người Long gia thấy thế thì trên mặt tràn đầy ngạc nhiên.

Cái này...!
Vậy là xong rồi?
Trước đó bọn họ còn tưởng rằng tên này không biết Lỗ Trì ở nơi nào, tối thiểu sẽ lần lượt đánh toàn bộ người của Long gia một trận cho hả giận.


Sao lại đột nhiên bỏ đi một mạch như vậy?
Long Chương Kiệt cũng không hiểu ra sao, không rõ tâm tư của Lương Siêu, chẳng qua vẫn thầm thở phào nhẹ nhõm.

Thấy những người khác còn sững sờ tại chỗ, ông ta lập tức nổi giận.

"Các người còn ngơ ra làm gì? Đi mời bác sĩ!"
"Đi bệnh viện tốt nhất, mời bác sĩ giỏi nhất đến!"
...!
Sau khi rời khỏi Long gia, Lương Siêu lấy điện thoại ra, gửi một tin nhắn vào group chat của mười tám ông lớn trước đó.

Tám giờ sáng mai, tập hợp ở biệt thự Long gia.

Trong nhất thời, những ông lớn đó còn tưởng rằng Lương Siêu muốn có một kết cục, đại quyết chiến với Long gia, tất cả đều lập tức trả lời.

"Đã nhận được."
"Nhất định đến đúng giờ!"
"Lâm thần y, cần dẫn theo bao nhiêu người?"
"..."
Nhìn từng tin nhắn, Lương Siêu cười đáp lại một câu.

"Nếu như có bạn bè muốn xem náo nhiệt, hoặc có phóng viên quen biết cũng có thể dẫn theo, không cần mang theo cái gì cả."
Bạn bè muốn xem náo nhiệt?
Phóng viên?
Lâm thần y lại muốn làm gì vậy?
Tuy không rõ lắm, chẳng qua tất cả mọi người đều nhanh chóng trả lời bằng một icon "ok".

Hôm sau.


Sáng sớm, không ít người đều tụ lại bên ngoài biệt thự Long gia.

Trong đó có các ông lớn, tinh anh, còn không thiếu một số phóng viên giơ ống kính, cầm micro, người quay phim, nhân số nằm trên dưới một trăm người!
Người của Long gia nghe được động tĩnh thì lập tức có mấy người nổi giận đùng đùng chạy ra, đang muốn chửi ầm lên một trận, nhưng khi nhìn thấy Lương Siêu trong đám người thì sắc mặt lập tức tái đi, cứ như chuột thấy mèo mà kêu to chạy ngược trở về.

"Không, không tốt!"
"Gia chủ, tổ tông sống hôm qua lại, lại tới!"
Long Chương Kiệt đang bôi thuốc nghe vậy thì khóe miệng đột nhiên co giật, không cẩn thận kéo nứt vết thương, đau đến nhe răng khóe miệng.

"Vội cái gì!"
"Tới thì tới, tôi không tin hắn còn có thể chơi ra trò gì!"
Chát chát chát!
Một loạt tiếng vỗ tay vang lên, ngay sau đó Lương Siêu đã dẫn một đám người đi đến, phòng khách hơn một trăm mét vuông rất nhanh đã bị chiếm hết.

"Long gia chủ nói rất tốt, hôm nay tôi đến đây là muốn..."
"Thay một cách chơi."
Long Chương Kiệt nghe vậy, nhìn nhìn lại cả đám người chen chúc trước mắt, con mẹ nó cả camera cũng được dựng lên mấy cái!
Dù là Long Chương Kiệt vốn đã quyết tâm ngoan cố đến cùng, giờ phút này trong lòng cũng không khỏi bồn chồn, nhưng vẫn cố giả bộ trấn định mà lạnh lùng nhìn chằm chằm Lương Siêu.

"Họ Lương, đến cùng cậu muốn làm gì!"
Lương Siêu không phản ứng ông ta, sau khi rất tự nhiên mà ngồi xuống, ngón tay cũng âm thầm bắn ra.

Vèo!
Một tiếng xé gió nhỏ đến gần như không ai nghe được, một cây châm ngắn lao qua không gian lao đi, đâm sâu tận gốc vào một huyệt vị của Long Phi Vân.


Ngay sau đó, Long Phi Vân trước đó luôn không lên tiếng chỉ cảm thấy cánh tay đau nhức, còn chưa kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra thì đã "Vụt!" đứng lên, thân thể không khống chế được bắt đầu nhảy loạn lên.

Hai tay còn không ngừng vung lên, không bao lâu sau đã bắt đầu cởi quần áo!
Trực tiếp thể hiện tài nghệ ngay hiện trường, múa thoát y!
Rất nhanh đã gây nên một tràng cười vang!
"Ha ha, ha ha ha! Con mẹ nó, dáng múa này thật tuyệt!"
"Không được, tôi sắp chết cười, cái mông này, động tác xoay eo này tuyệt đối không thua mấy cô vũ công chuyên nghiệp! Không ngờ cậu chủ Long còn có tuyệt chiêu này."
"..."
Đám người cười lớn trêu chọc, đèn flash cũng bắt đầu không ngừng lóe lên.

Cậu chủ Long gia nhảy thoát y trước mặt mọi người, đây tuyệt đối là một tin sốt dẻo đối với các phóng viên.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe.

Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu.

Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

"Khốn nạn!"
Sắc mặt Long Chương Kiệt lập tức trầm xuống, đỏ mặt giận mắng một tiếng, nhưng Long Phi Vân vẫn chưa dừng lại, nói chính xác hơn là không dừng được...!
"Cha, con cũng không muốn!"
"Nhưng, nhưng con hoàn toàn không khống chế được thân thể! Mau, mau cứu con..."
Nghe xong, ánh mắt Long Chương Kiệt bắn thẳng về phía Lương Siêu.

"Họ Lương! Nhất định là cậu giở trò quỷ!"
"Hừ, Long Chương Kiệt, cơm có thể ăn bậy nói không thể nói lung tung, mọi người đều ở đây, không ai có thể nhìn thấy Lâm thần y làm cái gì."
"Đúng đấy, rõ ràng là thần kinh của con ông có vấn đề, trách được ai?"
"Các người!"
Vèo!
Nhân lúc đám người không chú ý, Lương Siêu lại cong ngón tay búng ra, lại một cây châm ngắn đâm vào một huyệt vị trên người Long Chương Kiệt.


Tiếng nói của Long Chương Kiệt bị kiềm hãm, chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, tà hỏa ở bụng còn "Vụt vụt!" bốc lên!
Cho dù ông ta đã rất cố gắng kiềm chế xúc động kia, nhưng không bao lâu sau hai mắt đã đỏ lên.

Ông ta bỗng đứng lên, dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, trực tiếp nhào về phía nữ phóng viên cách ông ta gần nhất...!
"A!"
"Sếp Long, ngài, ngài muốn làm gì!"
"Không, đừng! Nơi này có nhiều người như vậy..."
Xẹt!
Nhưng hiện tại Long Chương Kiệt cảm thấy thân thể sắp muốn nổ tung, sao còn quan tâm chung quanh có người không?
Rất nhanh, áo trên của nữ phóng viên bị xé rách trong lúc phản kháng kiệt liệt, giày cao gót cũng bị ném, vớ đen còn bị xé ra hai cái lỗ...!
"Cmn..."
Tất cả mọi người trợn tròn mắt, sám làm ra chuyện này trước mặt công chúng?
Khẩu vị này...!
Quá mặn!
Mà lúc này Long Chương Kiệt cũng rất thống khổ, ông ta biết hành vi của mình mất mặt đến mức nào, nhưng căn bản không khống chế được Đọc Full tại VietWriter.Vn
Rất nhanh, không ít người cùng tiến lên đè mạnh ông ta xuống đất, qua một hồi lâu ông ta mới tỉnh táo lại, tâm tính gần như sụp đổ mà chỉ vào Lương Siêu, toàn thân phát run.

Ông ta biết, lần này mặt mũi của Long gia xem như triệt để mất hết...!
Lúc này, Lương Siêu thấy những nhiếp ảnh gia kia đã cơ bản hoàn thành thì đứng lên cười một tiếng với Long Chương Kiệt.

"Long gia chủ, cảm biểu diễn hôm nay của cha con hai người, tôi xin cáo từ."
"A đúng, ngày mai tôi vẫn sẽ tới, còn có thể đổi kiểu khác nữa."
Khóe miệng Long Chương Kiệt lập tức điên cuồng co giật.

Còn tới, còn đổi...!
Thế là tối hôm đó, ông ta điện thoại liên lạc với Lỗ Trì, điện thoại vừa kết nối thì đã lập tức chảy nước mắt!
"Lỗ đại sư, xin ngài, mau ra tay đi! Tối thiểu cũng phải chơi chết thằng nhãi họ Lương kia trước!"
"Bằng không tôi..."
"Tôi thật sự chịu không nổi nữa...".