Truyền Nhân Thiên Y

Chương 129: 129: Vị Hôn Thê Thứ Tư Nữ Thần Quốc Dân!





"Không trùng hợp như vậy chứ?" Sau khi nhẹ giọng thì thầm câu đó, Mộ Khuynh Tuyết lấy điện thoại ra gọi.

Điện thoại lập tức kết nối, trong loa truyền đến một giọng nữ dịu dàng ngọt ngào.

"Này, thân ái, đã thật lâu cậu không liên hệ với tớ."
Mộ Khuynh Tuyết cười cười, nói: "Ai nha, gần đây luôn rất bận, hiện tại vừa rảnh tay thì chẳng phải đã gọi nấu cháo điện thoại với Cung đại minh tinh của chúng ta sao."
"Đúng rồi, cậu quay bộ phim kia ở nước ngoài thế nào rồi? Nếu lại không đóng máy..."
"Sợ là không về kịp đám tang của cụ nhà cậu đâu."
Cung Vũ đầu bên kia điện thoại đang thay quần áo thử trang phục khựng lại, nhếch miệng lên bắt đầu nức nở.

Lúc này, hễ là bất cứ người đàn ông nào trong nước, từ phú hào thiếu gia cho tới mấy anh chàng nghèo, tuyệt đối có thể nhận ra mỹ nữ trước kính trang điểm này.

Cô là bây giờ một trong bốn tiểu hoa đang hot trong nước, Cung Vũ!
Bởi vì bề ngoài thoát tục và tính cách dịu dàng như nước của cô, hơn nữa chưa từng chơi hàng hiệu, thái độ với fan hâm mộ lại rất tốt, bởi vậy được hưởng thanh danh nữ thần trong ngành giải trí trong nước.

Nghe tiếng nức nở trong điện thoại, Mộ Khuynh Tuyết thầm than, khuyên nhủ: "Cụ Cung đã chín mươi tuổi, tuyệt đối đã rất thọ, cho nên cậu cũng đừng quá thương tâm."
"Tớ, tớ biết." Cung Vũ gật đầu, nói: "Hôm qua tớ đã xin đoàn làm phim nghỉ phép, nhưng đạo diễn, nhà sản xuất đều không đồng ý, còn cầm hợp đồng nói chuyện."
"Bọn họ nói, nói nếu tớ tự tiện rời khỏi vị trí, cứ dựa theo hợp đồng, thu lại 2 triệu phí bồi thường vi phạm hợp đồng..."

"Cái gì? !" Mộ Khuynh Tuyết nghe vậy thì kinh hãi, tiếp theo là giận dữ: "Bọn họ muốn làm gì? Thèm tiền đến điên rồi à!"
"Cái này cũng trách tớ, lúc trước ký hợp đồng không nhìn kỹ mà ký đại, cho nên..."
"Liên quan gì đến cậu! Rõ ràng là bọn họ đào hố đặt bẫy trước!"
"Tuy người hiền bị bắt nạt, nhưng không thể đàn áp người ta như bọn họ! Cung Vũ, cậu cứ lập tức trở lại, chỉ có ba ngày thì trễ nãi gì chuyện của họ chứ?"
"Đến lúc đó đừng nói họ bắt cậu bồi thường, cho dù trả thiếu cậu một đồng cát-sê thì tớ cũng phá cho công ty của họ đến..."
"Được rồi Khuynh Tuyết, cậu nói ít vài câu đi."
"Bây giờ Cung gia tụi tớ đang trong lúc rối loạn, tớ thật sự không muốn sinh ra nhiều chuyện vì việc riêng của mình, hơn nữa tớ, tớ còn lo lắng..."
"Được rồi, tớ hiểu." Mộ Khuynh Tuyết cắt ngang lời cô ấy, trầm giọng mà nói: "Cậu lo Ngô gia và tập đoàn Dụ Long không bỏ qua, sẽ phát rồ chạy đến tang lễ của cụ Cung mà gây sự, làm cụ không cách nào mồ yên mả đẹp, đúng không?"
"Ừm, đúng vậy."
"Cho nên hôm qua tớ đã muốn gọi cho cậu, chỉ là đoàn phim bận quá, tới làm xong đã đến đêm khuya nên không quấy rầy ngươi nữa."
"Khuynh Tuyết, tớ muốn mời cậu dẫn theo người của Cổ Hiên Trai đi tham gia tang lễ của ông tớ, tạm thời giúp Cung gia chúng tớ một chút."
"Được không?"
"Được thì được, chẳng qua nói không chừng không cần thiết làm như vậy nữa."
"A?"
"Cậu nói vậy là có ý gì?"
Mộ Khuynh Tuyết cười cười, nhất thời tâm hồn nhiều chuyện dâng lên, hỏi: "Cung đại minh tinh, cậu thành thật trả lời tớ, có phải cậu có một vị hôn phu chưa từng gặp mặt không?"
"Hơn nữa Cung gia còn có một phần hôn thư liên quan tới cậu?"
Nghe xong, Cung Vũ lập tức sững sờ.

"Làm sao cậu biết?"
Mộ Khuynh Tuyết nói thầm một tiếng quả nhiên, xuỳ một tiếng mà nói: "Chẳng những tớ biết, còn biết vị hôn phu của cậu tên gì."
"Tên là Lương Siêu đúng không?"
"Cậu..."
"Khuynh Tuyết, cả cái này cậu cũng biết à?"
"Ai, xem ra là thật."
Mộ Khuynh Tuyết bĩu môi, oán trách mà nói: "Uổng công hai ta là bạn tốt nhiều năm như vậy, chuyện lớn thế mà cậu không nói cho tới biết, đúng là quá đáng."
Cung Vũ chưa hết kinh hãi lắc đầu cười khổ: "Không phải tới không nói cho cậu, chỉ là hôn thư kia luôn bị ông tớ xem như bảo bối mà cất kỹ, cả tớ cũng chỉ nghe nói qua, nhưng chưa từng nhìn thấy."
"Cả tớ cũng sắp quên mất nó thì sao lại nói cho cậu biết được?"
"Là vậy sao?"
"Được, vậy tha thứ cho cậu."
Cung Vũ lại gặn hỏi: "Cậu còn chưa nói là tại sao cậu biết chuyện này? Chẳng lẽ..."
"Lương Siêu kia tìm tới cửa đúng không?"
"Hi hi..."
Mộ Khuynh Tuyết yêu kiều cười: "Thân ái, cậu thật là thông minh, chúc mừng cậu đã trả lời đúng."

"A?"
"Annh ta, anh ta thật tìm đến sao?"
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe.

Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu.

Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Cung Vũ lập tức hoảng loạn, trong lòng như hươu con nhảy nhót khắp nơi, miệng lập tức kích hoạt hình thức súng máy, bắt đầu không ngừng hỏi thăm.

"Chắc chắn cậu đã gặp anh ấy, anh ấy là người thế nào?"
"Tính cách ra sao? Nhân phẩm đứng đắn không?"
"Làm nghề gì?"
"Còn tướng mạo ra sao, tuy cái này không quá quan trọng, nhưng tớ vẫn muốn tìm hiểu trước một chút, cậu có ảnh của anh ấy không?"
"..."
Nghe những câu hỏi của Cung Vũ, Mộ Khuynh Tuyết không trả lời, chỉ nói một câu.

"Cung đại minh tinh, cậu thật là có phúc."
"Còn Cung gia các cậu nữa, lần này cũng gặp may theo cậu rồi, còn đám Ngô gia và tập đoàn Dụ Long kia thì cậu hoàn toàn không cần lo lắng."
"..."
Mấy ngày sau, Lương Siêu vẫn luôn bận rộn luyện đan, lâu rồi không luyện thật sự hơi gượng tay, dùng tận hai ngày mới miễn cưỡng luyện ra năm viên Tuyết Liên đan chất lượng cao cấp.

Thành tích này tuy không được tốt lắm với hắn, nhưng cũng may coi như đủ.


Hắn cho Lâm Nghiên, Liễu Băng Khanh mỗi người một viên để cải thiện thể chất của họ.

Lại cho Hạ Tử Yên một viên, đợi cô ấy nuốt vào, không chỉ khí huyết hoàn toàn khôi phục mà còn có dấu hiệu đột phá.

"Lương Siêu, đan dược của anh quá thần kỳ! Tôi có cảm giác mơ hồ sắp đột phá đến cảnh giới tông sư!"
Nhìn dáng vẻ kích động của cô ấy, Lương Siêu cười nói: "Không cần ngạc nhiên, bởi vì đây là lần đầu cô uống Tuyết Liên đan, dược hiệu của nó cũng được phát huy tối đa."
"Hơn nữa trước kia nền tảng tu luyện của cô cũng vững chắc, cho nên lần này trực tiếp bước vào tông sư cũng thuận buồm xuôi gió."
"Hì hì, vẫn là anh biết nói chuyện."
"Vậy tôi phải rèn sắt khi còn nóng, lập tức đi bế quan tu luyện!"
Hạ Tử Yên vừa đi thì Mộ Khuynh Tuyết đã gọi điện thoại đến.

"Này, Lương thần y, mấy ngày nay có phải đang bận luyện đan nên không rảnh nhận điện thoại luôn không?"
"À, thật có lỗi."
"Mấy ngày kế tiếp tôi không có việc gì, có thể cùng cô đi chẩn trị cho lệnh sư bất cứ lúc nào."
"Ừm, hôm nay tôi gọi đến không phải nhắc tới chuyện gì, mà muốn báo tin vui cho anh."
"Tôi đã tìm được một trong sáu cô gái mà anh nhờ tìm, Cung Vũ, hơn nữa đã xác nhận là vị hôn thê của anh, chỉ có điều..."
Giọng nói hơi thay đổi, Mộ Khuynh Tuyết hoài nghi hỏi: "Cái tên đặc thù lại nổi tiếng như vậy, anh xác định anh chưa từng nghe qua à?".