Truyền Nhân Thiên Y

Chương 199




Chương 199

“Lương đại nhân từ đâu tới vậy? Lúc trước chính là tiểu tử này ăn nói lung tung, nói thiết quyền của ngài là nhảm nhí vô dụng, là phế quyền, có lẽ ngài sẽ không…”

“Ưm……”

Giang Hồng còn chưa nói xong, Vương Ninh đã lắc đầu thở dài một hơi.

“Đúng rồi.”

“Trước mặt Lương đại sư, thiết quyền của tôi quả nhiên là thiết quyền vô dụng.”

“Nói nó nhảm nhí là tâng bốc tôi thôi, nó chỉ đơn giản là … tệ hơn cả nhảm nhí!”

Khi Giang Hồng nghe thấy những điều này, đôi mắt của cô ta lập tức mở to!

Nhất thời cả người ngây ngẩn ra.

Đây có còn là sư phụ tự cao tự đại trong mắt tôi nữa không?

Làm thế nào lại trở thành như thế này chứ?

Sau đó, Vương Ninh quay lại và cúi đầu cung kính với Lương Siêu dưới vô số máy ảnh.

“Lương đại nhân, đồ đệ của tôi có mắt mà không tròng nên mới đắc tội với ngài, thân là sư phụ, tôi phải có trách nhiệm xin lỗi.”

Lương Siêu trông có vẻ thờ ơ và nói: “Đồ đệ của ông không chỉ xúc phạm tôi, mà còn nói rằng vị hôn thê của tôi sinh ra đã là thứ rẻ tiền đi quyến rũ đàn ông của cô ta, còn bịa đặt rất nhiều tai tiếng về vị hôn thê của tôi để hủy hoại thanh danh của cô ấy. Vừa rồi, còn kêu la muốn tiêu diệt tôi và cả nhà vị hôn thê của tôi nữa.”

“Đồ đệ của ông còn khiến vị hôn thê của tôi mắc bệnh rất nặng, mấy năm qua phải sống trong thống khổ, suýt nữa thì chết.”

“Những món nợ này phải được tính toán như thế nào?”

“Cái gì?!”

Trong nháy mắt Vương Ninh sợ đến toát mồ hôi lạnh, trước đó ông ta còn vì mối quan hệ sư phụ và đồ đệ, muốn xem có thể cứu Giang Hồng hay không.

Nhưng bây giờ đã không còn suy nghĩ đó nữa rồi.

Mối hận sâu như vậy, ông ta làm sao có thể bảo vệ được chứ?

Giờ phút này, ý nghĩ duy nhất của ông ta chính là mau chóng diệt trừ Giang Hồng, mối tai họa khủng khiếp này để phủi sạch mối quan hệ!

Nếu không cơn giận dữ của Lương đại nhân cũng sẽ cháy lên người ông ta, ông ta sẽ không thể gánh nổi được.

Sau khi bị đốt cháy thành tro sẽ không còn nơi nào để nói lý lẽ nữa!

Sau khi đôi mắt xoay chuyển mấy lần, Vương Ninh lại hung ác tát một cái vào mặt Giang Hồng.

Lần này xuống tay ác hơn, trực tiếp quất bay cô ta lên một cái bàn tròn dưới đài, làm cái bàn tan nát rồi hung hăng ngã xuống đất.

“Con nghiệp chướng này!”

“Nghe rõ ràng cho tôi, từ giờ trở đi tình cảm sư đồ chúng ta xem như triệt để đứt đoạn!”

“Còn nữa, sau này tôi và Giang gia các người không còn liên quan gì nữa!”