Truyền Nhân Thiên Y

Chương 222




Chương 222

“Ông đã hiểu lầm hắn rồi, vừa rồi chẳng qua là châm cứu cho con thôi, mà cái tát vừa rồi chẳng qua là vì trong cơ thể cháu vẫn còn sót lại độc tố mà thôi.”

“Cứu cháu?”

Hạ Tam Hải nhướng mày, nhưng ông ấy vẫn miễn cưỡng cho qua mà hừ một tiếng.

“Vậy cũng không được!”

“Tử Yên, cháu đã có vị hôn phu rồi, cho dù thằng nhãi này cứu con, cũng không thể cứ như vậy mà lợi dụng con! Sau này ông nội biết giải thích như thế nào với vị hôn phu của cháu chứ?”

“Nhất định phải chặt đứt tay của thằng nhãi nãy đã đụng vào người của cháu ”

Lương Siêu: “…”

“Hứ!”

Liễu Băng Loan xem không hiểu, mới hừ một tiếng :”Có vị hôn phu rồi cũng tốt? Anh rể cũng có vị hôn thê!”

“Không chỉ hơn một, mà tổng cộng chín! Ông cảm thấy anh rể của tôi có thèm khát đến mức lợi dụng cháu gái của ông không?”

“Có chín vị hôn thê?”

Sau khi nghe những lời đó, biểu cảm trên mặt Hạ Tam Hải lập tức đông cứng lại.

Liễu Băng Khanh cũng không hiểu cách xử lý sự việc của hắn, cô ta cũng không muốn ở lại lâu hơn, quay người lên lầu nói: “Lương Siêu, theo tôi lên lầu chúng ta nghỉ ngơi đi.”

“Lương Siêu?”

Nghe thấy cái tên này, con ngươi của Hạ Tam Hải lập tức co rụt lại!

“Chín vị hôn thê. . .”

“Lương Siêu!”

Sau khi có chút thất thần mà lẩm bẩm vài câu với chính mình, sắc mặt của Hạ Tam Hải lập tức trở nên cực kỳ kích động, ông ấy nhanh chóng ngăn Lương Siêu lại và nắm lấy cánh tay của hắn

Trong đôi mắt kia không còn một tia tức giận nào nữa, mà thay vào đó là nhìn chằm chằm vào Lương Siêu như nhìn bảo vật quý hiếm.

“Cháu rể bảo bối của ông, ông, ông đã chờ cháu rất lâu rồi!”

Tất cả mọi người: “…”

Đây là có phải là truyền thuyết thay đổi vẻ mặt với tốc độ ánh sáng, phải không?

Cháu rể?

Lương Siêu nghe thấy lời này thì vô cùng sững sờ, vội vàng đẩy ông ấy ra, lùi lại hai bước để giữ khoảng cách nhất định với ông ấy, nhìn ông ấy như thể đang nhìn một kẻ tâm thần.

Ngay sau đó, sắc mặt Hạ Tử Yên cũng có chút cổ quái, nhẹ giọng nói: “Ông nội, ông, ông đừng nói bậy.”

“Chỉ là trùng tên mà thôi. Trên đời làm gì có việc trùng hợp như vậy chứ?”

“Ông không nói bậy! Không thể sai được!”

“Tử Yên, hắn là vị hôn phu của cháu!”

“Dừng lại!”