Truyền Nhân Thiên Y

Chương 224




Chương 224

“Soạt!” Gương mặt xinh đẹp của Hạ Tử Yên lập tức đỏ lên, xấu hổ hung hăng trừng Hạ Tam Hải một cái.

“Ông!”

“Ông, ông nói bậy bạ gì vậy! Cái gì mà bổn phận người vợ, cháu, cháu và anh ta chỉ mới quen biết có một ngày mà thôi.”

“Hừ, cô cũng biết rõ ràng đấy.” Liễu Băng Loan lập tức chạy tới ôm lấy cánh tay Lương Siêu, nói: “Chị tôi cũng là vị hôn thê của anh rể, tính theo thứ tự thì vị trí vợ cả do chị tôi ngồi rồi.”

Hả?

Đúng thế!

Lương Siêu nghe vậy thì hai mắt tỏa sáng, vội vàng chắp tay với Hạ Tam Hải.

“Hạ Lão, quả thật là như vậy.”

“Trên cơ bản tôi và Băng Khanh đã định ra chuyện hôn sự, chỉ thiếu đăng ký kết hôn và lo liệu hôn lễ, cho nên e là vị trí vợ cả không thể để lại cho cháu gái cưng của ông rồi.”

Liễu Băng Khanh giật mình, lập tức cảm thấy trong lòng ngọt ngào, nói vậy là chính thức tiếp nhận mình sao?

Ngay sau đó Lương Siêu lại nói: “Hạ Lão, không sai, tôi có thể chấp nhận từ hôn.”

“Hiện giờ nhiều thanh niên tài giỏi như vậy, tôi tin rằng sẽ có người chưa có hôn ước hơn nữa còn thích hợp với cháu gái cưng của ông.”

Nghe xong lời này, Liễu Băng Khanh mới nhận ra thì ra vừa rồi tên này chỉ lấy mình làm bia đỡ đạn!

Cô ấy không khỏi hận đến thầm cắn răng ngà, thầm mắng một tiếng chết bầm.

“Từ hôn?” Hạ Tam Hải nghe vậy thì sững sờ, ngăn lại: “Tiểu Siêu, cháu đừng đùa kiểu này với ông, ông cao tuổi tim không được tốt, không chịu được kích động đâu.”

“Còn chuyện có làm vợ cả không thì chỉ là hư danh thôi, quan tâm nó làm gì?”

“Cháu có vợ cả, vậy cứ để Tử Yên làm vợ lẻ đi, nếu cháu đã có vợ lẻ, để Tử Yên làm vợ bé cũng được, hay là người tình bên ngoài cũng được.”

Lương Siêu: “…”

.

Vậy cũng được?

“Ha ha, Tiểu Siêu cứ việc yên tâm, ông vốn là người rất khai sáng, không kén chọn.”

Đám người: “…”

Khai sáng?

Hình như trong cả phân bộ Võ Minh Trấn Giang thì người bảo thủ nhất là ông thì phải?

Ngày thường còn không cho phép cháu gái nhà mình nắm tay đàn ông, sao hiện tại đến lượt Lương Siêu thì hoàn toàn thay đổi rồi?

“Tử Yên, đừng đứng ngơ ra như vậy!”

“Tranh thủ đỡ Tiểu Siêu trở về phòng nghỉ ngơi, sáng sớm ngày mai chúng ta lại về Trấn Giang.”

Vừa nghĩ tới ông bảo mình làm vợ bé người ta mà còn vui vẻ như vậy, Hạ Tử Yên cực kỳ tủi thân, nhưng cuối cùng vẫn làm theo.

Nói cho cùng Lương Siêu bị thương cũng là vì mình, hơn nữa hiện tại cô cũng rất hiếu kỳ về Lương Siêu, muốn mượn cơ hội này để tìm hiểu hắn cũng không tệ.

Thấy Hạ Tử Yên đi về hướng mình, Lương Siêu lập tức cảm nhận được sau lưng có hai ánh mắt tràn đầy sắc lạnh đã khóa chặt mình, vội vàng xua xua tay.