Truyền Nhân Thiên Y

Chương 235




Chương 235

Bởi vì Hàn Phỉ đã bắt đầu làm công tác tư tưởng cho các bệnh nhân thuộc khu chăm sóc đặc biệt từ hôm qua nên có không ít người đã xếp hàng ở bên ngoài văn phòng từ sáng sớm vì tin tưởng Hàn Phỉ.

Lương Siêu vừa mới tới đã sứt đầu mẻ trán vì đám đông.

“Người bệnh này đã ung thư phổi giai đoạn cuối rồi nhưng không sao cả, sau khi chữa xong thì nhớ kiêng rượu.”

“Ngày thường, chắc ông hay đi tầm hoa vấn liễu* lắm phải không? Bệnh AIDS của ông đã nặng lắm rồi. Sau khi chữa khỏi xong thì hãy yên tĩnh ở nhà đi, già rồi còn muốn làm được gì chứ?”

*Tầm hoa vấn liễu: ý chỉ chơi gái

“Ông bị…nhiễm trùng đường tiểu? Thậm chí còn cắt bỏ một bên thận rồi sao?”

“Haizz, căn bệnh bẩm sinh của ông đã quá nặng rồi. Mặc dù lần này tôi có thể chữa khỏi cho ông nhưng đoán chừng ông chỉ có thể sống thêm hai mươi mấy năm nữa thôi.”

“Đừng lo, bệnh dại của con cô mới ở giai đoạn đầu thôi. Sau khi tiêm xong, tôi sẽ kê đơn thuốc. Sau đó, cô về nhà hãy cho con uống thì sẽ có hiệu quả ngay thôi.”

“…”

5 giờ chiều.

Tạ Bác rời khỏi bệnh viện một ngày. Khi anh ta trên đường đi kiểm tra phòng bệnh thì nghe thấy vài y tá đang xì xào bàn tán. Sau khi hỏi thăm, anh ta mới biết được Lương Siêu đã tới bệnh viện khám bệnh!

“Tên khốn này!”

“Dám tới tranh công việc của tôi sao?”

Nhưng khi anh ta tức giận đùng đùng tới văn phòng của Hàn Phỉ thì phát hiện ra trong đó chỉ có hai người Lương Siêu và Hàn Phỉ.

“Ha ha ha!”

“Tên họ Lương kia, cảm giác ăn không ngồi rồi có thích không? Tốt nhất là cậu mau cút khỏi đây đi, đây không phải là nơi cậu có thể chơi đùa được đâu!”

Nghe vậy, Hàn Phỉ nhìn anh ta với ánh mắt cổ quái như nhìn thấy quỷ…

Trước kia lúc Lương Siêu chữa bệnh cho người khác, cô đều là đứng bên cạnh quan sát toàn bộ quá trình.

Lúc chữa trị cho những bệnh nhân mắc bệnh nan y đó, tuy cũng không có dễ dàng giống như các bác sĩ bình thường chữa sốt và cảm lạnh, nhưng cũng tuyệt đối có thể dùng bốn từ để hình dung.

Đó là ‘tay nghề điêu luyện!’

Tay nghề y của hắn là quá cao, quá kỳ lạ, quá tuyệt vời! Khiến người ta cảm thấy là người lợi hại nhất trên đời!

Mặc dù Hàn Phỉ cũng tự nhận mình là một cao thủ y đạo nhưng khi nhìn những thao tác luân phiên của Lương Siêu khi chữa bệnh xong, cảm thấy rằng kiến thức về kỹ năng y tế của mình đã bị người đàn ông này làm thay đổi nhận thức rồi…

Một cao nhân như vậy mà Tạ Bác vẫn còn mặt mũi để chế nhạo sao?

Loại người ếch ngồi đáy giếng, nhận thức hạn hẹp đúng sinh ra để nói anh ta.

“Hử?”