Truyền Nhân Thiên Y

Chương 298




Chương 298

“Tại sao anh lại cười?”

“Ừm, không có gì.”

Lương Siêu xua tay: “Tôi chỉ cảm thấy cô rất thú vị. Rõ ràng là vật phẩm mà mọi người chán ghét không muốn có nhưng sau khi nhặt được về, cô lại coi như là bảo bối.” “Coi như bảo vật cũng được, nhưng cô còn tới đây khoe khoang với người khác, tôi thật không hiểu nó có gì tốt, mỹ nhân, có thể giải thích cho tôi một chút được không?”

Phốc!

Ngay lập tức Hạ Tử Yên bị chọc cho đến bậc cười, nhìn thấy bộ dạng giả khiêm tốn để xin lời khuyên của Lương Siêu, trong lòng liền cảm thấy nhẹ nhõm trong một thời gian ngắn.

“Anh!”

Chu Đồng khó chịu, xấu hổ đến đỏ cả mặt, oán hận mà nhìn chằm chằm vào Lương Siêu.

“Anh là ai? Anh không có tư cách để xen vào giữa chuyện hai chúng tôi!”

“Anh là ai.”

Hạ Tử Yên không chút khách khí trả lời: “Anh ấy là vị hôn phu của tôi, tư cách của anh ấy nhiều hơn của cô rất nhiều, anh ấy muốn nói gì thì nói, cô mới là người không được c xen vào.”

“Gì?”

“Vị hôn phu?”

Chu Đồng kinh ngạc mở to hai mắt, nhìn Lương Siêu một hồi lâu, sau đó nhếch miệng cười, cười đến run rẩy cả người.

“Tôi nghe ông nội cô nói cô có một vị hôn phu, trước giờ tôi còn tưởng rằng là một người nào đó tuổi trẻ tài cao, không nghĩ tới lại là cái loại này tốt mã giẻ cùi.

“Tôi nói này Tử Yên. Ngày nay, không thể dựa vào những người đàn ông đẹp trai thì có thể kiếm sống được. Địa vị xã hội, thực lực của bản thân, khả năng tài chính và các phương diện khác mới là quan trọng nhất.”

“Giống như vị hôn phu của tôi, mặc dù có thể không đẹp trai bằng người này, nhưng về phương diện khác sợ rằng có thể đánh bại hắn mấy khối.”

Lương Siêu: “…”

Bây giờ, về cơ bản cô ta chắc chắn rằng người phụ nữ này là một người não tàn.

Nhìn thấy Chu Đồng với vẻ mặt xấu hổ, nhất thời Hạ Tử Yên có chút cổ quái: “Xem ý của cô, là so sánh vị hôn phu của tôi với vị hôn phu của cô sao?”

“Đúng vậy.”

Chu Đồng kiêu ngạo gật đầu, sau đó chỉ tay vào Lương Siêu và khinh thường nói: “Hãy nhìn quần áo của hắn, tổng cộng chỉ đến một nghìn tệ phải không? Hắn trông giống như một người đàn ông nghèo nàn.”

“Nghèo cũng không sao, hơn nữa người còn gầy như vậy, nhìn yếu ớt như vậy, cho dù là Huyền Vũ giả chắc chắn là ở cấp bậc thấp nhất?”

“Còn về phương diện nữa, thôi quên đi, cứ như vậy đi, tôi nói bớt mấy câu, chắc chắn tôi sẽ làm hắn bị tổn thương trầm trọng, sẽ không tốt.”

Sau đó, người phụ nữ đó tỏ ra nghiêm túc thuyết phục: “Tử Yên, tôi thấy cô đã khổ luyện từ nhỏ, luôn là cô gái quyến rũ trong ngành, nhưng còn hắn thì sao? Chưa từng tu luyện qua, cuối cùng vẫn là áp chế một cái đầu thôi?”