Truyền Nhân Thiên Y

Chương 314




Chương 314

“Sớm muộn gì tôi cũng diệt trừ thứ côn trùng có hại Lỗ Trì kia, nhưng bây giờ sức khoẻ của cô không được tốt, nhất định không thể tức giận, an tâm đi . .”

“Tôi còn có thể an tâm thế nào!” Hạ Tử Yên bỗng ngẩng đầu, hai mắt đỏ bừng mà hét lớn: “Người ông thân nhất của tôi, yêu tôi nhất, từ nhỏ sống nương tựa với nhau bị người ta phế! Suýt nữa đã mất mạng!”

“Đổi lại là anh, anh có thể an tâm không!”

.

“Tôi biết mình là kẻ vô dụng, không có khả năng báo thù giúp ông, nếu như chờ bọn Bạch bộ chủ lập kế hoạch xong lại ra tay thì không biết phải chờ tới khi nào, cho nên tôi chỉ có thể dựa vào anh, chỉ có thể cầu xin anh!”

“Anh cũng đừng nói với tôi sớm muộn gì, ba ngày, tôi cho anh ba ngày!”

“Ba ngày sau, tôi nhất định phải nhìn thấy đầu của lão chết tiệt Lỗ Trì kia! Nếu không anh mơ tưởng lấy đi phần hôn thư này! Cứ đợi nâng kiệu tám người khiêng đến cưới tôi vào cửa đi!”

Lương Siêu: “…”

Hạ Tử Yên đã nói đến mức này thì hắn còn có thể nói gì?

Theo tính hính này, quả thật hắn muốn lấy lại phần hôn thư thứ ba này, hơn nữa Hạ Tam Hải luôn đối xử không tệ với hắn, bây giờ xảy ra chuyện lớn như vậy, hắn cũng không thể ngồi nhìn mặc kệ.

Theo lý, Lỗ Trì làm nhiều việc ác, không biết giết hại bao nhiêu sinh linh, hắn thân là người của Thiên Y, nhất định phải diệt trừ thứ côn trùng có hại này.

Thật tốt, xử lý thôi!

“Tốt, tôi có thể hứa với cô.”

“Nhưng cô cũng phải đảm bảo với tôi, cố hết sức khống chế tâm tình của mình, phối hợp bệnh viện mà điều dưỡng.”

“Ừm.” Thấy Hạ Tử Yên chấp nhận, Lương Siêu cũng không nói thêm gì mà đứng dậy rời đi.

Hạ gia.

Thấy Lương Siêu trở về, Liễu Băng Khanh đang vội vàng làm điểm tâm cho Lâm Nghiên trong phòng bếp cũng cười cười với hắn.

“Ăn cơm chưa? Muốn ăn chút điểm tâm không?”

“Anh ơi, mau tới nếm thử đi! Tay nghề của chị dâu Băng Khanh thật sự quá tốt luôn!” Lâm Nghiên vừa ăn ngon lành vừa cười hì hì đưa một miếng bánh ngọt cho Lương Siêu.

Lương Siêu vuốt vuốt cái đầu nhỏ của cô bé, nhận lấy bánh ngọt sau nhưng lại không ăn, ngồi trên ghế sa lon mà trầm tư.

Giết Lỗ Trì không khó, khó là tìm được lão ta, loại cổ sư làm nhiều việc ác giống như lão quả thực còn biết ẩn nấp hơn con chuột.

“Chị dâu, anh trai làm sao vậy?”

“Giống như rất không vui, chúng ta cùng đi trêu chọc ảnh một chút có được không?” Lâm Nghiên chạy chậm đến phòng bếp, kéo tay Liễu Băng Khanh mà chu miệng hỏi nhỏ.

Liễu Băng Khanh cười ngồi xổm xuống nhéo nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé: “Nghiên Nghiên ngoan, chị dâu giỏi nhất là làm việc vui, có chị dâu làm là được rồi.”