Truyền Nhân Thiên Y

Chương 452




Chương 452

“Này, còn không phải vì truyền thông Thiên Ngu người ta giàu, hợp đồng hơn mười triệu mà phất phất tay là ký.”

“Được rồi, chúng ta cũng đừng nghĩ đến những chuyện này, tối ngày mai cậu chủ của truyền thông Thiên Ngu sẽ đến Xuyên Nam cố ý thăm hỏi nghệ nhân công ty ký kết trước đó.”

“Người ta đã buông lời, nghệ nhân khác tới hay không cũng không đáng kể, nhưng Cung Vũ nhất định phải trình diện, cô hiểu ý chứ?”

Nghe xong, Cung Vũ lại không khỏi nhíu mày.

“Chị Tôn, xưa nay tôi không thích những trường hợp xã giao này, chị cũng biết mà.”

“Trời ơi tổ tông của tôi ơi, đây là xã giao bình thường à? Cậu chủ đã đích thân chỉ tên cô dám không đi? Sau này có còn muốn lăn lộn trong giới này nữa hay không vậy?”

“Tôi…”

“Được rồi, đừng nói lời thừa thãi nữa, từ giờ trở đi tôi sẽ dùng hết các mối quan hệ để tranh thủ tìm hiểu ra yêu thích của cậu chủ đó.”

“Ví dụ như anh ta thích con gái dùng hiệu nước hoa nào, mặc loại quần áo gì, thích con dái mặc đồ đen, đồ trắng hay lộ thịt, hoặc dạng lưới, đến lúc đó cô cứ mặc theo sở thích của anh ta là được.”

“Nếu được cậu chủ ưu ái, vậy con đường sau này của cô cũng rộng mở, đến lúc đó đừng bạc đãi tôi đấy!”

“Tút tút tút…”

Nghe trong loa truyền ra tiếng dập máy, Cung Vũ lắc đầu thầm than một tiếng.

Lương Siêu thấy thế thì hoài nghi hỏi: “Làm sao rồi? Có chuyện gì không?”

“A, không có gì.” Cung Vũ gượng ép cười cười: “Chỉ là đêm mai phải tham gia một buổi tiệc thương nghiệp, cảm thấy rất phiền phức.”

Vừa nói xong, Cung Bình đã bay bổng mà bước xuống lầu, vẻ mặt như không kịp chờ đợi.

“Tiểu Lương, kỳ hạn bảy ngày trước đó cậu nói đã đến, hai tên Ngô Nguyên Trung, Đào Khiêm kia còn không đưa tiền tới, có phải tôi phải đến nhà đòi nợ không?”

Nghe ông ấy nhắc nhở như vậy, Lương Siêu mới nhớ chuyện này, lập tức cười gật gật đầu: “Ừm, xem ra phải làm như vậy.”

“Tốt! Tôi dẫn cậu đi, tôi biết rõ hai nhà này nhiều, cậu nói đi, đầu tiên là đi đến nhà nào?”

Không biết trùng hợp thế nào mà đúng lúc này, Ngô Nguyên Trung đột nhiên gọi đến. Nội dung không phải chuyện gì khác, là muốn mời Lương Siêu đến nhà một lần.

“Hừ, đúng lúc!”

“Chúng ta đến Ngô gia!”

Cung Bình cắn răng hung ác mà nói, lập tức tự lái xe dẫn Lương Siêu đến thẳng biệt thự Ngô gia.

Sau bốn mươi phút, Lương Siêu và Cung Bình tới biệt thự Ngô gia, thấy trong đại sảnh trừ Ngô Nguyên Trung và Đào Khiêm ra thì còn có một người trung niên ngậm tẩu thuốc, vắt chân ngồi.

Nhìn người nọ, hai mắt Cung Bình lập tức co rụt lại, lúc phản ứng lại thì nhìn chằm chằm vào Ngô Nguyên Trung.

“Họ Ngô, tôi biết ngay thứ vắt cổ chày ra nước như anh không dễ dàng lấy tiền ra như vậy, nói thẳng đi, anh mời võ bộ chủ đến rốt cuộc có ý gì!”