Truyền Nhân Thiên Y

Chương 701




Chương 701

Bây giờ hắn vẫn còn trong trắng, làm sao có thể cho phép người khác vu cáu như vậy chứ?

Vì vậy, hắn vung tay lên, không mạnh không nhẹ mà tát vào mặt cậu ta một cái.

Ngay sau đó, Diệp Khuynh Thành thở hổn hển chạy vào trong xe, nhìn thấy cảnh này lập tức hét lớn.

“Dừng tay!”

“Đừng làm khó em trai tôi!”

Lương Siêu nhướng mày nhìn lại cô, nói: “Chị à, là em trai của chị đã cẩn thận gài bẫy để giết tôi, nếu không đủ bản lĩnh, bây giờ tôi đã chết rồi. Cô nghĩ xem việc tôi hung hăng đánh người có hay không?”

Diệp Khuynh Thành: “…”

Cẩn thận nghĩ lại, hình như cũng có chút thích hợp…

Giọng điệu lập tức dịu đi, nói: “Tôi biết, tất cả là lỗi của em trai tôi, nhưng tôi có thể thay cậu ta chuộc lỗi, anh muốn cái gì cứ nói thẳng ra, chỉ cần tôi có năng lực làm được, tôi đều có thể đáp ứng anh.”

“Đừng.”

“Em trai của chị đã là một người trưởng thành rồi, cũng nên chịu trách nhiệm với hành động của mình.”

Sau đó Lương Siêu nhìn Diệp Tiêu đang được ở phía sau và nói: “Một mình cậu không thể dàn dựng tình huống này được đúng không? Nếu tôi đoán không lầm, thằng nhãi như cậu chắc là có đồng lõa ở phía sau.”

“Mau nói ra chủ mưu, tôi sẽ tha mạng cho cậu.”

“Hừm!”

Diệp Tiêu bướng bỉnh hừ một tiếng: “Một mình tôi làm! Không liên quan gì đến người khác! Nếu anh muốn làm gì cứ tới chỗ của tôi này!”

“Ồ?”

“Chàng trai, thể hiện sự mạnh mẽ à?”

Vừa nói, Lương Siêu vừa lật tay lấy ra một cây kim châm thật nhọn, Diệp Tiêu nhìn thấy khóe miệng liền co giật, da đầu nhất thời có chút tê dại!

Cậu ta nghe nói châm cứu trong Trung Y rất tốt, nhưng ở trong tay một số cường giả Trung Y thì, bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành công cụ tra tấn, chỉ cần một mũi kim cũng có thể khiến người ta sống không bằng chết!

Diệp Tiêu từ nhỏ chưa từng trải qua khổ cực, vừa nghĩ tới liền run lên, hai mắt vội vàng mở to ra, vội vàng nói: “Anh, mau dừng tay!”

“Anh dám đối xử ác độc với em vợ như vậy, nhất định sẽ bị trời trừng phạt!”

Em vợ?

Trong lúc nhất thời, Lương Siêu sững sốt không kịp phản ứng lại, Diệp Tiêu lo lắng nói: “Anh đã ngủ với chị tôi, sau đó lại trở thành anh rể tôi! Nếu anh dám ra tay với tôi, Chúa và chị gái tôi sẽ không để cho anh yên đâu!”

Mẹ kiếp…

Thằng nhãi này, co được dãn được, đầy nghĩa khí nhất quyết để không thú nhận kẻ chủ mưu đằng sau.

Quả thật rất xứng với hai chữ “nhân tài”!

Lúc này, Diệp Khuynh Thành cũng chạy tới kéo Lương Siêu đi, Lương Nghiên cũng bắt đầu cầu xin cho Diệp Tiêu: “Anh à, hãy tha anh ta lần này đi.”

“Vừa rồi chính anh ta đã đem chiếc an ninh đặc biệt này tới, nếu chúng ta vẫn còn ở trong chiếc xe hỏng lúc trước, chỉ sợ hiện tại đã bị dã thú ăn mất rồi.”