Truyền Nhân Thiên Y

Chương 731




Chương 731

Sau khi gọi Tôn Ngọc tới, Diệp Khuynh Thành lập tức nói: “Đi, chuẩn bị một bản hợp đồng! Đem 50% cổ phần của tập đoàn dược phẩm Nhuận Tinh chuyển cho Lương Siêu!”

Tôn Ngọc: “…”

Lương Siêu: “…”

Người phụ nữ này, hôm nay có chuyện gì vậy?

Có phải hơi ấm đầu rồi không?

Cho dù là có chút ghen tị, cũng không cần phải điên cuồng như vậy chứ?

“Chị Ngọc, còn sững sờ ở đó làm gì?”

“Tôi không có nói giỡn, lập tức đi làm đi!”

Thấy Diệp Khuynh Thành lại thúc giục Tôn Ngọc đi chuẩn bị hợp đồng, Lương Siêu vội vàng nói: “À, Diệp đổng nói giỡn, nhất thời tức giận không nói thật đâu, cô ra ngoài trước đi.”

“Ồ, được.”

Sau khi Tôn Ngọc đi rồi, Lương Siêu tinh tế quan sát Hạ Diệp Khuynh Thành, nói: “Cái kia, tôi cảm thấy trạng thái hôm nay của cô không đúng lắm, có thể bệnh tình lại nặng thêm rồi.”

“Cô cởi quần áo đi, tôi sẽ giúp cô châm cứu một lần, phối hợp xoa bóp, giúp cô điều trị một chút.”

Nói xong, Lương Siêu còn rất biết điều mà móc ra miếng vải bịt mắt đem theo bên người, Diệp Khuynh Thành thấy vậy cười lạnh một trận.

“Anh đang bịt tai trộm chuông sao?”

“Lần trước ở Kim Ngọc Đường đã nhìn hết nửa ngày rồi, giờ bịt mắt còn có ích lợi gì?”

Cái này!

Khuôn mặt già của Lương Siêu nhất thời đỏ lên.

“Hiểu lầm, hiểu lầm rồi…”

“Lúc ấy tôi thật sự không phải cố ý, chỉ là…”

“Được rồi.”

Diệp Khuynh Thành cắt ngang hắn, để hắn bịt mắt lại, đeo găng tay sau đó khóa trái cửa lại, còn cô chậm rãi cởi quần áo nằm trên sô pha, khẽ nói một tiếng bảo hắn có thể bắt đầu.

Quá trình trị liệu lần này, đặc biệt dài…

Khoảng ba giờ sau Lương Siêu mới xong việc, khẽ gọi Diệp Khuynh Thành hai tiếng nhưng đối phương không đáp lại, trong lòng hắn tự nhận là cô ngủ rồi.

Thở phào nhẹ nhõm, trong đầu trong nháy mắt liền hiện ra bộ dáng ketogen của Diệp Khuynh Thành lần trước có thể nói là hoàn mỹ, không biết vì sao trong lòng đột nhiên cảm thấy ngứa ngáy giống như bị mèo cào mấy cái.

“Chỉ nhìn qua thôi, đâu có mất lạng thịt nào.”

“Huống hồ cô gái này vẫn chơi xấu, đè nén hôn thư không cho ta, đều kéo dài lâu như vậy ở trên người nàng thu chút lãi suất, no mắt phúc cũng không tính là quá đáng chứ?”

Trong lòng nghĩ như vậy, Lương Siêu càng cảm thấy chuyện này không có gì cần đắn đo, trực tiếp kéo miếng vải dày trên mắt xuống.

Nhưng vừa mới mở mắt ra, chỉ thấy Diệp Khuynh Thành đang mở to mắt nhìn chằm chằm mình.

Bốn mắt nhìn nhau, thật không xấu hổ…