Ông Xã Hợp Đồng

Chương 127




Trận chiến cãi vã đã bắt đầu được mở ra, ai cũng không muốn dừng lại.

Cuộc cãi vã không hồi kết, và cũng không hề có một cái kết luận chính xác nào. Lý Nhược Hàm nóng nảy không chịu buông tha cho Lương Dần, Lương Dần đau đầu, cầm lấy áo khoác của mình rời khỏi nhà để tránh khỏi sự làm loạn của Lý Nhược Hàm.

Lý Nhược Hàm nhìn Lương Dần đóng sầm cửa lại rồi bước đi, cô mệt mỏi ngồi xuống sofa, gục mặt xuống tay túm lấy những ngọn tóc, có lẽ như vậy sẽ khiến cô thoải mái hơn chút. Họ vừa mới kết hôn, đáng lẽ là khoảng thời gian ngọt ngào nhất, tại sao lại biền thành như vậy!

“Vạn Tố Y…” Lý Nhược Hàm không thể tìm thấy nguyên nhân nào ở bản thân cô ta, tự mình lẩm bẩm một cái tên.

Nếu Vạn Tố Y không kết hôn với Mạnh Kiều Dịch, Lương Dần liệu có nghĩ Vạn Tố Y không bằng Lý Nhược Hàm? Nếu Vạn Tố Y không kết hôn với Mạnh Kiều Dịch, khúc mắc trong lòng Lý Nhược Hàm cũng sẽ không lớn thế, mọi nguyên nhân đều do Vạn Tố Y!

Vạn Tố Y bị người khác nhắc tên, không nhịn được hắt xì một tiếng.

“Em sao vậy, cúm rồi à?”

Mạnh Kiều Dịch ngồi trên sofa ở phòng khách nghe tiếng hắt xì của Vạn Tố Y ở phòng bếp bỏ tập tài liệu xuống chạy lại hỏi han.

Vạn Tố Y uống một ngụm nước lắc đầu phủ nhận: “ không, chỉ là mũi em hơi ngứa một chút”

“ Để anh xen” Mạnh Kiều Dịch đặt một tay lên trán Vạn Tố Y, một tay đặt lên môi Vạn Tố Y nhưng bị cô tránh: “ Em thật sự không sao mà, hắt hơi như vậy là bình thường”

Mạnh Kiều Dịch mỉm cười nâng cằm Vạn Tố Y lên và hôn cô: “Như này có chữa được không?”

“haha, thật ấu trĩ” Vạn Tố Y bị Mạnh Kiều Dịch làm cho bật cười.

Miệng Mạnh Kiều Dịch nghiêng một cái cười khoái chí: “ Xem ra không có tác dụng, vậy thì chúng ta cùng thử”

Nói xong khuôn mặt khoái chí của Mạnh kiều Dịch nghiêng về phía Vạn Tố Y, đôi môi mát lạnh áp vào môi cô, dẫu chỉ là một nụ hôn đơn giản nhưng nụ hôn lần này lại sâu hơn.

Nụ cười trên khuôn mặt Vạn Tố Y vẫn chưa tan biến. Nụ hôn của anh đã khiến đôi mắt ấm áp của cô từ từ nhắm lại, nụ cười trên khuôn mặt vẫn chưa tan biến, tập trung vào nụ hôn ngọt ngào này.

Được một lúc 2 đôi môi dần tách ra, Mạnh Kiều Dịch cúi đầu dần buông đôi môi của Vạn Tố Y. Vạn Tố Y đắm chìm trong nụ hôn nhưng vẫn giữ được tỉnh táo hỏi anh: “ Anh nói là cùng nhau, vậy cùng nhau cái gì vậy?”

“Thì không thể chữa khỏi thì cũng ta cùng cúm vậy, lây cho anh” Mạnh kiều Dịch vừa nói vừa nhìn đăm đăm vào đôi môi của Vạn Tố Y, cơ thể lại một lần nữa nghiêng về phía Vạn Tố Y. Vạn Tố Y đưa tay chạm vào môi anh ngăn lại: “NHưng em không bị cúm, chỉ là mũi hơi ngứa thôi”

Mạnh Kiều Dịch giữ lại ngón tay của Vạn Tố Y và hôn lên nó: “Sau này muốn hôn Mạnh phu nhân có lẽ anh đã tìm được lý do hợp lý hơn rồi”

“Nói xong mũi của Mạnh Kiều Dịch nghiêng lại chạm vào mũi Vạn Tố Y. Vạn Tố Y bị chạm vào mũi rất ngứa, hai tay của cô đưa về phía má của Mạnh Kiều Dịch rồi nhìn anh nói: “ Nhưng mà nhiều lúc cũng cần phải có lí do đó anh”

“Uh, gợi ý cho anh đi” Hai tay của Mạnh Kiều Dịch ôm lấy eo Vạn Tố Y sát vào thân mình, toàn thân Vạn Tố Y ngã vào lòng anh.

Vạn Tố Y dừng cười cũng không trả lời, Tôn Ích bỗng dưng đi vào: “ Mạnh Tiên Sinh, Tiểu Thư…”

Vạn Tố Y nhanh chóng ra khỏi vòng tay của Mạnh Kiều Dịch, nhưng vẫn không thể kiểm soát được má mình, cô hơi ngượng ngùng và mìm cười: “Sao vậy?”

Tôn Ích “gặp nạn” giữa lúc bóng dáng của hai người đang thân thiết, cô lập tức quay người đi, một tay che má, hoàn toàn sợ hãi không dám nhìn vào ánh mắt của Mạnh Kiều Dịch và trả lời Vạn Tố Y: “ uhm… Cảnh sát viên Nhạc Nhất Lạc có đến, Tiểu Thư có gặp không?”

“Nhất Lạc? Đương nhiên có rồi” Vạn Tố Y có chút ngạc nhiên khi anh ta lại đến muộn như vậy, cô lập tức nói với Tôn Ích: “Phiền cô mời cô ấy vào”

Tôn Ích nghe thấy vậy chuẩn bị rời đi nhưng lại bị Mạnh Kiều Dịch gọi lại.

“ Tiên sinh” Tôn Ích với dáng vẻ ngại ngùng cũng như đang đợi câu hỏi của Mạnh Kiều Dịch.

Sắc mặt của Mạnh Kiều Dịch có vài phần không nói: “Có phải cô bối rối quá”

“Sau này tôi sẽ chú ý hơn” Tôn Ích nhận lỗi ngay và ra ngoài rất nhanh để đón Nhạc Nhất Lạc vào.

Vạn Tố Y quay người lại, tay giúp Mạnh Kiều Dịch kéo lại sơ mi cho phẳng, không nhịn được cười: “Cảm giác bị bắt tại trận cũng vẫn tốt đấy chứ”

Đối diện với Vạn Tố Y, Mạnh Kiều Dịch vẫn cười nhưng nụ cười có chút bất lực.

“Này, hai vợ chùng chúng ta đều bị đấy”

Lời của Vạn Tố Y vừa nói không lâu, một giọng nói quen thuộc đã xuất hiện phía sau cánh cửa.

Vạn Tố Y ngẩng đầu, lúc này Nhạc Nhất Lạc đang đi vào, bên cạnh là Tưởng Tiêu Trưởng, có chút ngạc nhiên: “Sao hai người lại đi cùng nhau thế này?”

“ Ngẫu nhiên gặp ở cửa” Nhạc Nhất Lạc nhìn Tưởng Tiêu Trưởng một cái và vẫn giữ vẻ uy nghiêm của một nữ cảnh sát

Tưởng Tiêu Trưởng không có thiện cảm đối với Nhạc Nhất Lạc lên tiếng trêu đùa mỉa mai: “Cảnh Sát Nhạc, hai vợ chồng họ đang hâm nóng tình cảm ở nhà, hôm nay cô đến không phải để kiểm tra đấy chứ?’

Nhạc Nhất Lạc đỏ mặt khi nghe Tưởng Tiêu Trưởng nói, nhìn anh ta một cái rồi nói: “ Người ta không phạm tội, tôi kiểm tra cái gì? Hôm nay tôi đến à nói chuyện quan hệ cá nhân! Nếu tôi muốn tra thì tôi cũng sẽ tra tổng hợp những phương pháp dạy kém có thể ảnh hưởng đến xã hội của anh”

“Nhất Lạc, chúng ta lên phòng sách của chúng tôi nói chuyện đi” Vạn Tố Y nhận ra sắp có một cuộc chiến ở đây nên lập tức kéo Nhạc Nhất Lạc đi, cắt đứt hội thoại của họ. Nhạc Nhất Lạc hít một hơi, chỉnh đốn lại mũ để đối mặt với Vạn Tố Y, thay đổi thái độ một cách rõ ràng: “ Được thôi, chúng ta đi”

“Uh” Vạn Tố Y mỉm cười và liếc nhìn Mạnh Kiểu Dịch: “Kiều Dịch, anh với Tiêu Trưởng nói chuyện trước nhé, em ngồi nói chuyện với Nhất Lạc một tý”

“Được” Mạnh Kiều Dịch mỉm cười ra hiệu cho cô yên tâm.

Vạn Tố Y dẫn Nhạc Nhất Lạc lên phòng làm việc, vừa vào đến nơi, Nhạc Nhất Lạc nhẹ nhõm rũ bỏ sự nghiêm túc của mình: “Con mèo đâu, nó đâu rồi?”

Vạn Tố Y bị Nhạc Nhất Lạc hỏi khiến cho ngơ ra: “ Mèo, mèo gì?”

“Đừng có gạt tớ, tớ nhìn thấy trong bức ảnh của cậu rồi, Weibo Dương Chi Thuỷ ý, không phải bạn nuôi một con mèo sao?” Đôi mắt của Nhạc Nhất Lạc sáng lên không có cách kiềm chế nổi sự kích động của mình.

Nhạc Nhất Lạc nói đên Weibo của Dương Chi Thuỷ, Vạn Tố Y mới nhớ ra được chuyện gì, cô tỏ ra tò mò: “ Cậu cũng thích mèo à?”

“ Làm sao hả? Nhìn một Nữ hán tử như tớ không thể thích động vật sao?” Nhạc Nhất lạc vỗ vỗ vào ngực mình nhìn chằm chằm vào Vạn Tố Y nói.

Vạn Tố Y lắc đầu phụ nhận: “Đương nhiên là có thể thích rồi nhưng tớ vừa mới up Ui Da lên weibo không lâu câu đã biết tớ nuôi mèo, cậu lại quan tâm tớ thế ư?’

“Nghe thấy Vạn Tố Y trêu đùa, Nhạc Nhất Lạc cười khoái chí: “Uh đúng rồi! từ lúc tớ biết cậu là Dương chi Thuỷ nói thật tớ dành cho cậu một sự quan tâm lớn đấy, tớ không ngờ rằng Vạn Tố Y mà bên cạnh tớ lại là một người nổi tiếng trên mạng, quá nhạc nhiên, quá kinh ngạc..”

Nhạc Nhất Lạc nói đi nói lại mất lần sự ngạc nhiên, biểu cảm khoa trương khiến Vạn Tố Y không nhịn được bật cười.