Thần Khống Thiên Hạ

Chương 793: Cường Hành Thu Đồ Đệ (1)




Vân Mộng Kỳ là nữ nhân hắn thích nhất trong lòng, căn bản không có bất kỳ một nữ nhân nào có thể thay thế vị trí của nàng.

Nếu như nàng xảy ra chuyện gì, hắn tuyệt đối sẽ biến thành điên lên.

- Các ngươi không nên vọng động, đến gần nửa bước nữa, ta liền đầu tiên giết nàng.

Âm tôn giả trong tay nắm lấy cổ của Vân Mộng Kỳ, lạnh lùng uy hiếp nói.

Tàn Báo cùng lam sắc Giao Long không dám khởi xướng bất kỳ công kích nào.

Lăng Tiếu từ phía sau chạy tới hét lớn:

- Mau buông nàng ra, ta có thể để cho ngươi rời đi!

Âm tôn giả nghe được lời nói của Lăng Tiếu, ha ha phá lên cười:

- Quả nhiên là chê cười, bổn tôn muốn đi, các ngươi ai có thể ngăn được ta!

- Vậy ngươi rốt cuộc muốn như thế nào mới bằng lòng thả nàng?

Lăng Tiếu nắm chặt quyền đầu hỏi.

Âm tôn giả nhìn thoáng qua Lăng Tiếu, tiếp theo thản nhiên nói:

- Yên tâm, ta sẽ không thương hại nàng, ta chỉ muốn nàng đáp ứng với ta một chuyện, ta lập tức liền thả nàng ra.

- Ngươi nói, chỉ cần ngươi không thương tổn đến nàng, chúng ta chuyện gì cũng đáp ứng ngươi.

Lăng Tiếu vội vàng đáp.

- Tốt, ta chỉ muốn nàng bái ta làm thầy, ta tự nhiên sẽ không làm khó nàng, còn có thể toàn lực àm tài bồi nàng.

Âm tôn giả nhẹ cười nói.

- Đây...

Lăng Tiếu nhất thời cứng họng, không biết nên trả lời như thế nào nữa mới tốt, hắn chẳng thể nghĩ tới đối phương có yêu cầu như thế.

- Minh Thủy môn? Làm sao quen tai như vậy?

Tàn Báo ở trong lòng thầm nói.

Vân Mộng Kỳ hồi khí trở lại nói:

- Ngươi tại sao muốn thu ta làm đồ đệ?

Thiên Tôn ở Tây bắc nhưng là tôn tại đỉnh thiên, siêu cấp cao thủ như vậy muốn thu đồ đệ đoán chừng người chạy tới bái sư có thể xếp hàng từ Tây Bắc tới Nam Vực cũng chưa hết.

Nàng thật sự nghĩ mãi mà không rõ Thiên Tôn này mới vừa rồi còn cùng các nàng đánh đánh giết giết lại muốn thu nàng làm đồ đệ, trong chuyện này có âm mưu gì hay không?

- Lý do rất đơn giản, bởi vì thiên phú của ngươi tương đối khá, phù hợp làm đồ đệ của ta.

Âm tôn giả đáp.

- Tiền bối, ngươi đã muốn thu nàng làm đồ đệ, ngươi trước nên thả nàng, ngươi khống chế nàng như vậy, nhìn không ra thành ý của tiền bối thu đồ đệ được.

Lăng Tiếu khiến cho chính mình tỉnh táo lại nói.

Hắn mặc dù đoán không ra tâm tư của nữ nhân này, nhưng mà đối phương nếu nói lên yêu cầu như thế, chuyện kia sẽ có chuyển cơ.

Đồng thời hắn bình phục tâm tình của mình, đem tinh hao của Dưỡng Thần thảo mới vừa rồi chưa có tiêu hóa tiếp tục luyện hóa hấp thu, lại truyền âm cho Tàn Báo tùy thời làm tốt chuẩn bị cứu người.

- Thả nàng, rất đơn giản!

Âm tôn giả hiện lên nụ cười thong dong, sau đó đem Vân Mộng Kỳ nới lỏng ra.

Vân Mộng Kỳ vội vàng hướng Lăng Tiếu bay tới, trực tiếp lao vào trong ngực của hắn.

Tàn Báo muốn nhân cơ hội xuất thủ với Âm tôn giả, Lăng Tiếu khoát tay ngăn trở hắn.

- Tiền bối quả nhiên không sợ chúng ta đổi ý?

Lăng Tiếu híp mắt hỏi.

- Ha ha, ta nếu dám thả nàng, tự nhiên không có gì phải sợ, cái đồ đệ này ta thu định rồi.

Âm tôn giả ha ha phá lên cười.

Tiếp theo, ở bên người nàng thoáng hiện ra một cái thân ảnh khổng lồ, cũng kèm theo một tiếng quái khiếu vang lên.

Khi thú ảnh kia thoáng hiện lên, lam sắc Giao Long lại không nhận chỉ thị của Lăng Tiếu, phát ra một đạo tiếng rống giận hướng thú ảnh kia vọt tới.

Thú ảnh kia đồng dạng phát ra một đạo tiếng tê minh, hướng lam sắc Giao Long nghênh đón.

Hai thú phảng phất chính là thiên sinh tử địch, hung hăng đấu lại với nhau.

Lăng Tiếu, Vân Mộng Kỳ cùng Tàn Báo vội vàng lui ra, miễn cho bị liên lụy.

Bọn họ cũng mới nhìn kỹ hộ thân linh thú của Âm tôn giả là cái dạng gì.

Đây là một đầu lục giai cao cấp Lam Quan Bằng Điểu, từ đầu tới đuôi dài đến bảy, tám thước, đuổi chim màu lam phát diễm kia thoạt nhìn hết sức tôn quý chói mắt, một thân vũ mao tản ra lam sắc quang huy, cái miệng bén nhọn kia, móng vuốt cứng cáp hữu lực kia thoạt nhìn là cực kỳ hung hãn.

Long cùng Bằng vốn là thiên địch, lam sắc Giao Long là chi nhánh của Long tộc, mà Lam Quan Bằng Điểu lại là chi nhánh của Thiên Bằng nhất tộc, hai loại linh thú này đều chảy riêng huyết mạch Thần tộc của mình.

Cho nên lam sắc Giao Long cùng Lam Quan Bằng Điểu nhất định cũng là trời sinh tử địch.

Hai thú càng đấu đến hung ác, từng giọt thú huyết càng không ngừng vẩy ra, hai thú lẫn nhau đều có tổn thất.

- Như thế nào, cho dù ta thả nàng, các ngươi vẫn trốn không thoát lòng bàn tay của ta, chit cần nàng chịu bái ta làm thầy, nàng liền là đồ đệ của ta, ta tự nhiên sẽ không làm khó các ngươi, dĩ nhiên các ngươi muốn tiêu diệt thất phẩm tông môn này ta còn có thể giúp đỡ các ngươi một tay.

Âm tôn giả hết sức chắc chắn nói.

Lăng Tiếu ba người thần sắc đều có chút phức tạp.

Lăng Tiếu hướng về phía Vân Mộng Kỳ hỏi:

- Mộng Kỳ, cái này vẫn là tùy ngươi tới quyết định đi, vị tiền bối này thực lực kinh người, nàng làm sư phó của ngươi cũng không thiệt thòi.

- Không sai, cho dù ở trung vực lão thân cũng là có danh tiếng, Minh Thủy tông ta lại càng là Ngũ phẩm tông môn, ngươi có thể bái ta làm thầy đó là vinh hạnh của ngươi.

Âm tôn giả lộ ra thần sắc tự ngạo nói.

- Ngũ... Ngũ phẩm tông môn!

Lăng Tiếu cùng Vân Mộng Kỳ đều là khẽ run lên.

Ở Tây Bắc hoặc Nam Vực lưỡng địa, phẩm cấp cao nhất bất quá là Thất phẩm tông môn, có thể tưởng tượng được thực lực cùng nội tình của nhân gia mạnh bao nhiêu rồi.

Cũng khó trách nhân gia thực lực mạnh như vậy, còn mang theo hộ thân linh thú coa cấp như vậy.

Tàn Báo ở một bên ở trong lòng khinh bỉ nói:

- Chẳng qua là Ngũ phẩm tông môn thì có cái gì mà phải đắc ý, nhớ ngày đó Ma môn do ta sáng lập nhưng là Tứ phẩm tông môn.

- Bái ngươi làm thầy liền muốn cùng ngươi đi trung vực sao?

Vân Mộng Kỳ mở miệng hỏi.

Nói thật, trong lòng của nàng là có chút động tâm.

Có thể có được một cường giả như vậy giáo đạo, thành tựu ngày sau của nàng nhất định sẽ cao hơn, tuyệt đối sẽ không dừng bước ở Địa Hoàng giai.

- Cái này là dĩ nhiên, bổn tôn rời đi tông môn du lịch mười mấy năm cũng là lúc trở về rồi, ngươi bái ta làm thầy sau này sẽ là đệ tử của Minh Thủy môn ta, dĩ nhiên cùng ta trở về tông môn cùng ta cử hành nghi thức nhập tông.

Âm tông giả đáp.

Vân Mộng Kỳ hướng Lăng Tiếu nhìn thoáng qua, tiếp theo hướng về phía Âm tôn giả nói:

- Tiền bối ta nhưng không có cái phúc khí kia, ta không muốn rời khỏi phu quân của ta.

Âm tôn giả sửng sốt một chút, nói tiếp:

- Ngươi nhưng đã suy xét kỹ, ngươi nếu không đáp ứng, hừ hừ... Chớ trách bổn tôn lòng dạ độc ác rồi.

- Tiền bối ngươi đây là muốn cường hành thu đồ đệ sao?

Lăng Tiếu giương lên lông mày một chút nói, ánh mắt còn thỉnh thoảng chú ý tới lam sắc Giao Long