Thần Ma Hệ Thống

Chương 544: Khởi binh (2)




Những cao thủ đi bên cạnh hắn cũng đều nhìn chằm chằm qua đây.

Bị tình hình cưỡng bức rất nhiều cao thủ Thiên Minh đều thập phần sáng suốt đứng sang bên phải. Có lẽ bọn hắn cũng không đồng ý hành vi của Nhạc Trọng nhưng người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, cho dù bọn hắn muốn cùng Nhạc Trọng làm một trận cũng không dám biểu lộ ra ngoài.

Nhưng cũng có mười lăm cao thủ Thiên Minh trực tiếp đứng sang bên trái Nhạc Trọng, minh xác biểu đạt ý kiến phản đối.

Một gã sinh viên trẻ tuổi trừng mắt nhìn Nhạc Trọng, chính khí lẫm nhiên quát lớn:

- Nhạc Trọng! Nếu anh đi diệt Thiên Long bang tôi nguyện ý làm tiên phong! Nhưng nếu anh muốn phiến loạn tôi là người thứ nhất không đáp ứng!

Nhạc Trọng nhìn hơn mười cao thủ Thiên Minh liếc mắt, hàn quang chợt lóe, sau đó liền hợp thể:

- Như vậy các người đều chết đi là được! Động thủ!

Nhạc Trọng vừa dứt lời, từng đạo gai xương bén nhọn nổ bắn ra, xuyên vào thân thể mười lăm tên cao thủ Thiên Minh, nhất thời nhấc lên gió tanh mưa máu.

Một gã cao thủ Thiên Minh là tiến hóa giả mẫn tiệp hệ, khi hắn đứng qua bên trái đã cảnh giác, gai xương vừa động hắn lập tức nhảy lên cao né tránh, sau đó phóng sang một bên bỏ chạy.

Nhạc Trọng tùy tay một phát bắn ra gai độc oanh lên thân thể người kia, trực tiếp cắt hắn thành hai đoạn.

Một gã cao thủ khác rút ra một thanh trường đao, trong tay huyễn hóa đao ảnh ngăn cản gai xương bén nhọn. Nhưng đột nhiên một đao từ bên cạnh hắn truyền đến, mang theo khí thế sét đánh không kịp bưng tai trực tiếp chém xuống thủ cấp của hắn.

Thanh niên mở ra tuyên ngôn chính khí đã trực tiếp bị một đạo gai xương xuyên thủng trái tim.

Chỉ trong vòng vài giây ngắn ngủi, hơn mười cao thủ Thiên Minh đứng sang bên trái đã bị Nhạc Trọng chém giết sạch sẽ, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất.

Thấy một màn như vậy, toàn bộ cao thủ Thiên Minh còn sót lại trong lòng trầm xuống, đối với thủ đoạn của Nhạc Trọng tràn ngập sợ hãi.

Nhạc Trọng nhìn qua bọn họ, lạnh lùng nói:

- Trong các vị có lẽ có người trong lòng không phục! Tôi cũng không cần! Tôi có mười thành nắm chắc có thể nắm giữ Quý Trữ thị. Nếu các vị nguyện ý giúp tôi một phen, tôi tự nhiên sẽ không để các vị có hại. Nếu trong các vị có người quấy rối, tôi chẳng những muốn giết các vị mà người thân các vị cũng sẽ bị biến thành nô lệ, trở thành chiến lợi phẩm của người thắng!

Trên mặt Trương Trí Hào hiện lên vẻ thông suốt lớn tiếng hô to:

- Kiên quyết phục tùng sự lãnh đạo của Nhạc minh chủ! Nhạc minh chủ vạn tuế!

- Kiên quyết phục tùng Nhạc minh chủ lãnh đạo! Nhạc minh chủ vạn tuế!

- …

Trong lòng những cao thủ Thiên Minh còn lại đều mắng to Trương Trí Hào là nịnh hót, nhưng lại không thể không trái lương tâm hô lên khẩu hiệu tỏ vẻ chân thành. Dưới tình huống không ai dẫn đầu, bọn hắn chỉ làm trái lương tâm dốc sức cho Nhạc Trọng.

Trịnh Minh Hòa đi tới trước mặt Nhạc Trọng thoáng do dự hỏi:

- Thủ lĩnh, hiện tại phát động có phải là quá sớm hay không?

Trịnh Minh Hòa đã sớm biết Nhạc Trọng có mưu đồ đối với Quý Trữ thị, nhưng căn cơ của bọn họ còn quá nông cạn một chút. Hơn nữa quân đội trong tay Đỗ Thiện Hùng lại là một sư đoàn tinh nhuệ từng tiêu diệt hơn trăm vạn tang thi.

Trịnh Minh Hòa lo lắng một đội quân ô hợp làm sao đánh bại được bộ đội tinh nhuệ của Đỗ Thiện Hùng.

Nhạc Trọng nhìn Trịnh Minh Hòa, thản nhiên ra lệnh:

- Dẫn người đi theo tôi!

Theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng, toàn bộ bang chúng Thanh Thạch bang được động viên, lập tức xuất ra chiến sĩ ba doanh võ trang.

Nhạc Trọng tập trung toàn bộ lực lượng hướng kho lương Quý Trữ thị đi tới.

Trong cuối thời trân quý nhất chính là lương thực. Lương thực cũng là tử huyệt duy nhất của Quý Trữ thị. Nếu không có lương thực, dù có mười vạn đại quân nhưng chỉ trong khoảnh khắc cũng phải tan thành mây khói.

Nhạc Trọng đột nhiên xuất quân, trên đường đi vô cùng dễ dàng, không hề bị chút ngăn cản đẩy mạnh bước tiến. Hắn rất nhanh đã mang binh một đường đánh tới trước kho lương Quý Trữ thị.

Tầm quan trọng của kho lương trong thành phố không ai không biết. Bên trong kho lương trú đóng chiến sĩ một bộ binh doanh cùng bốn mươi tên cao thủ vượt qua 30 cấp. Vô luận có người nào muốn đánh chủ ý với kho lương đều sẽ bị bộ binh doanh tinh nhuệ nghiền thành phấn vụn.

Khi Nhạc Trọng vừa mới mang binh đánh vào kho lương, từ trong kho lương bắn phá một loạt đạn trúng ngay đội ngũ của hắn, bắn chết hơn mười chiến sĩ vừa được huấn luyện không lâu.

Hơn mười chiến sĩ vừa bị bắn chết, sĩ khí ba doanh chiến sĩ dưới trướng Nhạc Trọng liền hạ thấp vô cùng, lập tức núp sau công sự che chắn, có dấu hiệu muốn hỏng mất.

Mặc dù trong tay Nhạc Trọng có trang bị ba doanh, nhưng lại là những người thường mới được huấn luyện chưa lâu, bọn họ đương nhiên không thể đối kháng cùng quân chính quy.

Lạp Nhĩ Mạn tìm tới Nhạc Trọng xin thỉnh chiến:

- Thủ lĩnh, để cho tôi lên đi!

Trong tay Lạp Nhĩ Mạn có một đội chiến sĩ tinh nhuệ, đồng thời hắn còn chọn lựa mấy chục người ngoại quốc bổ sung vào đội ngũ huấn luyện ngày đêm. Hiện tại trong tay hắn đã có được nhân số một liên bộ đội. Những người ngoại quốc này bởi vì ở nơi tha hương, vì sống sót, vì muốn đạt được cuộc sống tốt, khi đánh trận cũng thập phần dốc sức. Trong cuộc chiến ở tiểu trấn đã lập được công huân không nhỏ, chiến sĩ ngoại quốc trong tay Lạp Nhĩ Mạn là một đội ngũ có sức chiến đấu mạnh mẽ dưới trướng Nhạc Trọng.

Hồ Nghị cũng nóng lòng muốn thử hướng Nhạc Trọng xin thỉnh chiến:

- Đại ca, để cho tôi lên đi! Chỉ cần cho tôi đến gần người, đám gia hỏa kia tuyệt đối không phải kẻ địch của tôi!

Nhạc Trọng liếc mắt nhìn về hướng kho lương trầm giọng mệnh lệnh:

- Không cần! Mọi người bảo vệ tốt phía sau, chờ mệnh lệnh của tôi!

Chung quanh kho lương xây một lô cốt, công sự phòng ngự, không có trọng pháo thật khó công vào công sự bên trong. Trong tay Nhạc Trọng cũng không có sát khí như thuốc nổ, nếu để người khác tiến công cũng thật khó công chiếm vào.

Nhạc Trọng công đạo một câu, phát động kỹ năng ảnh bộ, cùng Bạch Cốt lập tức vọt vào kho lương.

Bên trong kho lương, doanh trưởng Sài Tử Thương trông giữ kho lương vừa nhìn thấy Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt lao tới, trên mặt hiện lên tia cười lạnh nói:

- Thật là ngu xuẩn! Bắn cho tôi!

Bên trong kho lương trú đóng một doanh bộ đội, doanh trưởng Sài Tử Thương là cậu em vợ của sư trưởng Đỗ Thiện Hùng, trong tay hắn nắm giữ một doanh bộ đội, được xem là đội ngũ bách chiến dưới quyền Đỗ Thiện Hùng, tự nhiên không sợ hãi hai gã cao thủ. Theo hắn xem ra bất luận là cao thủ nào ở trước mặt đại pháo súng máy đều chỉ có thể hóa thành tro bụi.

Trong chớp mắt vô số hỏa điểm giấu chung quanh kho lương liền nổ vang lên, đạn súng trường, đạn súng máy hạng nhẹ, súng phóng lựu hình thành một màn mưa đạn kim loại hoàn toàn đem hai người Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt bao trùm.

Chung quanh kho lương chừng 500m lúc này đã hoàn toàn bị thanh lý sạch sẽ, không hề có bất kỳ công sự che chắn, hai người Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt căn bản không thể tránh né.