Thần Ma Hệ Thống

Chương 817: Kim Lang kỵ! (1)





- Trương Anh!
Cô gái mắt to buộc tóc đuôi ngựa nhìn thấy Trương Anh hộc máu sắc mặt liền tái nhợt, nàng bước tới một bước, thân thể hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất, ngay sau đó xuất hiện bên cạnh Trương Anh. Kỹ năng của nàng là Thiểm Thước 3 cấp thập phần thưa thớt, nàng đã cường hóa suốt ba lần, có thể nháy mắt xuất hiện trong địa phương phạm vi hai mươi thước.
- Mau dẫn hắn đi! Để tôi ngăn chặn hắn!
Triệu Tĩnh Lôi thấy được sự khủng bố của Nhạc Trọng sắc mặt liền đại biến, nàng rút ra hai thanh loan đao màu bạc, giống như ảo ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt Nhạc Trọng, loan đao lướt qua với quỹ tích vô cùng xảo quyệt bổ tới.
- Tốc độ thật nhanh! Nàng là tiến hóa giả nhanh nhẹn hệ!
Đối mặt một đao khủng bố của Triệu Tĩnh Lôi, Nhạc Trọng rốt cục bị bức bách phải rút Ngạc Nha ngăn chặn loan đao của nàng.
Ba đao giao kích, một cỗ lực lượng kỳ dị từ trên loan đao truyền đến suýt chút nữa đánh văng Ngạc Nha của hắn.
Sau một kích, loan đao của Triệu Tĩnh Lôi hóa thành cơn gió lốc màu bạc bao phủ Nhạc Trọng.
- Thật là lợi hại! Cô bé này chỉ sợ đã có thực lực quỷ thần nhất cấp của Cao Thiên Nguyên!
Nhanh nhẹn của Nhạc Trọng đã trải qua vô số lần cường hóa, so với Triệu Tĩnh Lôi còn mạnh hơn một bậc, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú. Tiến hóa giả bình thường chỉ cần một chiêu sẽ bị hắn đánh bại. Nhưng khi hắn giao chiến với Triệu Tĩnh Lôi giống như bị nàng mơ hồ áp chế, đao pháp không thể hoàn toàn thi triển, Ngạc Nha không ngừng bị hấp xả khiến cho hắn vô cùng khó chịu.
Một cô bé thập phần thanh tú đeo kính mắt cắn răng phát động kỹ năng thao túng trọng lực đánh về phía Nhạc Trọng, một cỗ trọng lực cường đại liền bao phủ thân thể hắn khiến hành động của hắn hơi chậm lại.
Trong mắt Nhạc Trọng chợt lóe hàn quang lạnh lùng trừng mắt nhìn cô bé kia.
Cô bé thanh tú bị Nhạc Trọng trừng mắt, giống như bị một đầu mãnh thú khủng bố theo dõi, trong mắt nàng chợt hoảng hốt, không tự chủ được lui ra sau mấy bước.
Triệu Tĩnh Lôi thấy thế vẻ mặt kinh hãi lớn tiếng kêu lên:
- Đừng, Điền Điền! Chạy mau!
Triệu Tĩnh Lôi áp chế Nhạc Trọng phải dùng hết toàn lực. Sở dĩ nàng có thể làm được hoàn toàn nhờ vào nàng thức tỉnh kỹ năng Thiên Ma đao pháp 2 cấp. Nếu nàng không dùng kỹ năng, Nhạc Trọng chỉ dùng một đao đủ chém giết nàng. Nàng giao thủ với hắn có thể rõ ràng cảm giác được thực lực sâu không tưởng tượng của hắn.
Triệu Tĩnh Lôi vừa dứt lời, thân hình Nhạc Trọng chợt lóe nháy mắt rời khỏi cuộc chiến, một quyền oanh lên bụng cô bé đeo kính kia.
Cô bé đeo kính cuộn tròn thân thể trọng thương ngã trên mặt đất, vài thiếu niên nam nữ còn lại trong mắt tràn ngập kinh hãi nhìn Nhạc Trọng, bật lui ra sau mấy bước.
Trong mắt Triệu Tĩnh Lôi hiện lên vẻ điên cuồng, giống như phát điên vung đao mang theo cỗ lực kéo kỳ dị hướng Nhạc Trọng bổ xuống:
- Mọi người chạy mau!
- Thực lực không tệ! Đáng tiếc ánh mắt quá kém!
Nhạc Trọng phát động kỹ năng thao túng trọng lực, một đạo trọng lực cường đại bao phủ thân thể Triệu Tĩnh Lôi khiến cơ thể nàng trầm xuống.
Ngay sau đó Nhạc Trọng phát động kỹ năng ảnh bộ, tốc độ tăng lên tới cực hạn, hắn nhẹ nhàng lách người tránh khỏi một đao của Triệu Tĩnh Lôi, tay phải nhanh như sao băng bóp lấy cổ họng của nàng lạnh lùng nói:
- Buông đao!
Sắc mặt Triệu Tĩnh Lôi biến thành tái nhợt, nắm chặt loan đao màu bạc trong tay không chịu buông ra. Một thân bổn sự của nàng đều nằm trên thân đao, nếu mất đi song đao lực chiến đấu của nàng bị suy giảm ít nhất bảy thành.
- Lôi Lôi!
- Lôi Lôi tỷ!
- Buông ra Lôi Lôi tỷ!
- …
Hơn mười thiếu niên nam nữ nhìn thấy Nhạc Trọng bắt giữ Triệu Tĩnh Lôi liền lớn tiếng kêu to.
Nhạc Trọng siết cổ Triệu Tĩnh Lôi, thanh âm mang theo sát khí tràn ngập:
- Tôi đã hạ thủ lưu tình. Nếu cô còn không buông tha chống cự, cô cùng bạn của cô hôm nay không thể sống sót rời khỏi nơi này!
- Đừng thương tổn bạn của tôi!
Sắc mặt Triệu Tĩnh Lôi đại biến rốt cục buông song đao xuống đất.
Nhạc Trọng thấy nàng buông đao, lúc này mới buông lỏng tay khỏi cổ họng nàng.
Nhạc Trọng nhìn nhóm thiếu niên nam nữ, Độc Thứ xuất hiện trên tay hắn:
- Tôi sẽ nói thẳng! Các tiểu quỷ, tôi thật thưởng thức thực lực của các người. Trả giá cho sự mạo phạm đối với tôi, các người phải dốc sức làm việc cho tôi hai năm. Sau hai năm, các người có thể tự do rời đi!
Trên gương mặt tái nhợt của Triệu Tĩnh Lôi rốt cục hiện tia huyết sắc:
- Hôm nay chúng tôi mạo phạm ngài, hết sức xin lỗi. Thỉnh hỏi chúng tôi còn đường lựa chọn nào khác không? Chúng tôi nguyện ý giúp ngài tìm kiếm lương thực làm bồi thường!
Nhạc Trọng đem Độc Thứ chỉ vào cô bé đeo kính đang cuộn tròn đau đớn lạnh băng bức bách:
- Không được! Làm việc cho tôi hai năm, hoặc là chết ở chỗ này, các cô chọn một đi!
Thực lực của Triệu Tĩnh Lôi mạnh mẽ, Nhạc Trọng không hi vọng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn trong đại hội liên minh ngày mai.
Triệu Tĩnh Lôi cắn răng nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, ánh mắt trong suốt đầy vẻ chính khí nghiêm túc nói:
- Được! Tôi đáp ứng anh. Nhưng tôi nói trước, tôi sẽ không làm chuyện hung ác tàn nhẫn trái lương tâm. Không cho anh đụng tới bạn của tôi, phải cam đoan nhân thân an toàn của bọn họ, cung cấp thực vật không được cắt xén!
Bên trong cuối thời trật tự hỏng mất, đạo đức tiêu vong, có thể nhìn thấy một ánh mắt không bị ô nhiễm trong lòng Nhạc Trọng cũng không nhịn được thoáng dao động, ngoại lệ đáp ứng thỉnh cầu của Triệu Tĩnh Lôi, còn đem vài bao dược vật cứu mạng thảo ném cho nàng, nói:
- Được, cùng tôi rời đi! Đây là thuốc trị thương rất tốt, cho bạn của cô ăn vào đi, có thể cho bọn hắn khỏi hẳn nhanh hơn!
Triệu Tĩnh Lôi nhặt mấy bao dược vật lên, thoáng có chút do dự bỏ vào người. Nàng không dám đem dược vật không rõ lai lịch kia cho bạn của mình dùng, tuy rằng nàng thiện lương nhưng không phải kẻ đần.
Một cô gái mặt tròn đề nghị với nàng:
- Lôi Lôi tỷ, nếu không chúng ta trốn đi! Hắn chưa chắc có thể đuổi theo chúng ta!
Những thiếu niên nam nữ còn lại đều nhìn nàng chờ đợi nàng quyết định. Trước cuối thời họ là bạn học chung trường, sau cuối thời mới tụ tập cùng nhau. Nếu không phải Triệu Tĩnh Lôi thức tỉnh trở thành tiến hóa giả, bọn họ không biết phải chết bao nhiêu lần, vì vậy vô cùng tin phục đối với nàng.
Triệu Tĩnh Lôi nhặt lên loan đao, nhìn bóng lưng Nhạc Trọng liếc mắt, thoáng do dự lắc đầu nói:
- Không được! Chúng ta đi theo hắn nhìn xem trước đã. Trương Anh, Lôi Thiết, Triệu Nghĩa, Điền Điền đều đã bị thương, phải tìm một chỗ đặt chân, nghỉ ngơi thật tốt mới được!
Triệu Tĩnh Lôi vừa lên tiếng, những thiếu niên nam nữ khác cũng không tiếp tục kiên trì, đi theo sau Nhạc Trọng quay về trong biệt thự.
- Cô gái thật xinh đẹp!
Vừa vào biệt thự, nhóm người Triệu Tĩnh Lôi liền nhìn thấy Thiên Cung Anh, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc.
Triệu Tĩnh Lôi nhìn thấy Thiên Cung Anh trong ánh mắt nhìn Nhạc Trọng lại mang theo vẻ đề phòng:
- Người kia tuyệt đối là sắc lang!