Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 221: Vả mặt lần thứ ba (3)




"Kiếm tiếp theo, sẽ lấy mạng ngươi." Long Kỳ híp nửa mắt, khiêu khích nhìn về phía người Khuynh Vân Tông.

Sắc mặt người nọ âm trầm, cơ hồ không dám tin, Long Kỳ có thể khiến mình bị thương.

"Hiện tại cũng không phải là thời điểm để chơi, rác rưởi như vậy cần gì phải lãng phí thời gian, trước hết hãy hoàn thành nhiệm vụ của đại tiểu thư, sau đó từ từ giết chết bọn họ cũng không vội." Nhìn thấy đồng bạn bị thương, tức giận tăng lên, một tên đệ tử khác của Khuynh Vân Tông vội vàng tiến lên một bước.

Tiểu đánh tiểu nháo*đã đủ rồi, bọn họ không có quá nhiều thời gian để lãng phí ở nơi này.

*Tiểu đả tiểu nháo (小打小闹: đánh với quy mô nhỏ (small-scale) {Edit & Dịch: Emily Ton}

"Lưu lại mạng chó của gia hỏa này, ta phải dùng hắn để thử nghiệm dược." Nam tử bị thương thấp giọng nói một tiếng, đôi mắt nhìn về phía Long Kỳ, tràn đầy ác độc.

"Tùy ngươi."

Dứt lời, bốn người Khuynh Vân Tông đồng thời công kích về phía Long Kỳ.

Đột nhiên phải đối mặt với cuộc tấn công của bốn Lục Linh, Long Kỳ ngay cả thời gian thở dốc cũng đều không có.

Thình lình, một tiếng kêu to vang lên ở phía trên đám người, Thực Cốt Bạch Kiêu màu trắng lao xuống trước đại môn Lân Vương phủ, theo sát phía sau là một thân ảnh thon dài!

"Phụ thân, ta không nhịn nổi nữa." Quân Khanh ngay khoảng khắc ra tay đã nói với Quân Tiển.

Long Kỳ giống như huynh đệ hắn, hiện giờ huynh đệ lại liều mạng vì hắn, muốn hắn ngồi ở chỗ kia quan sát trận chiến, hắn quả quyết làm không được.

Quân Tiển khẽ thở dài một tiếng, nhưng đáy mắt lại mỉm cười.

"Vậy không cần nhịn nữa! Thụy Lân Quân nghe lệnh! Tru sát hết những người này!" Quân Tiển ra lệnh một tiếng, Thụy Lân Quân vẫn luôn vâng quân lệnh lập tức đánh về phía 10 người Khuynh Vân Tông!

Trong chốc lát, cả trăm người bắt đầu đại chiến, tiếng gầm rú cùng tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai.

Ngay nháy mắt khi tất cả Thụy Lân Quân ra tay, sáu người kia vẫn luôn trầm mặc chưa hề ra tay rốt cuộc di chuyển!

Cố kỵ của Quân Tiển giờ phút này đã trở thành hiện thực, rõ ràng là sáu vị lão giả đã qua tuổi 50, nhưng thân thủ của sáu người còn muốn linh hoạt hơn so với bốn đệ tử Khuynh Vân Tông! Năm đạo linh khí Thanh Linh màu xanh lá cây bắn xuyên tận trời, ngoài ra còn có một ánh sáng màu lam lóa mắt.

Dưới Tử Linh, Lam Linh là mạnh nhất!

Nháy mắt khi ánh sáng màu lam xuất hiện, toàn bộ Thụy Lân Quân đều có thể cảm giác được uy áp cường đại chưa từng có bao giờ!

Lam Linh cường đại, đủ để cho những người dưới Lục Linh hô hấp khó khăn, chớ nói đến khả năng chiến đấu, ngay cả đi đường cũng phải cố hết sức.

Toàn thân tản ra linh khí màu lam, là một lão giả có râu hoa râm, đôi tay hắn nắm ở phía sau lưng, đứng phía sau mọi người, một đôi mắt khôn ngoan đang khảo sát cuộc chiến, mày hơi nhăn lại.

Khuynh Vân Tông huy động cả thảy có hai vị cường giả Lam Linh, một trong số họ là Khương Thần Thanh đã vào hoàng cung cùng với Tần Ngữ Yên để tìm và tính sổ với Mặc Thiển Uyên, và một vị khác đang đứng ở trước đại môn Lân Vương phủ!

Dưới uy áp của cường giả Lam Linh, sức chiến đấu của binh lính Thụy Lân Quân bị giảm xuống, chỉ có Long Kỳ, Quân Tiển, Quân Khanh và rất ít người còn có thể cố gắng chống đỡ. Nhưng kế tiếp bọn họ phải đối mặt, chính là liên thủ đả kích của bốn gã cường giả Lục Linh và năm tên cường giả Thanh Linh!

Tình huống tồi tệ tới cực điểm!

Mọi người Quân gia đang lâm vào khổ chiến, miệng vết thương lớn lớn bé bé bắt đầu không ngừng lan rộng toàn thân bọn họ, mùi máu tươi dày đặc tràn ngập ở trong không khí, khiến người hít thở không thông!

Đúng ngay lúc này, một tiếng rống chợt vang lên tận trời!

Một hắc ảnh thật lớn vọt ra từ trong đại môn Lân Vương phủ, một thân ảnh nhỏ xinh đứng ở trên đó!

"Ai dám đụng đến gia gia và tiểu thúc ta!" Giọng nói lạnh băng truyền vào trong tai mọi người. Tất cả mọi người đang ở trong trận chiến, theo bản năng nhìn lại về nơi giọng nói phát ra.

Chỉ thấy trên lưng một con Hắc thú hùng hổ, một người thiếu nữ tuyệt sắc đang híp một nửa đôi mắt lạnh lẽo!