Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 263: Lớn tiếng doạ người (2)




Trên mặt các trưởng lão vốn không vui cùng với khinh miệt sớm đã biến mất, mặc dù là trưởng lão có tuổi tác tối cao cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc sau khi nghe những lời Quân Vô Tà nói.

Phương pháp điều dưỡng gân mạch ở trong y thuật là phức tạp nhất. Sự đan xen phức tạp của hàng trăm gân mạch lớn lớn bé bé trong cơ thể cũng đủ khiến cho đầu óc người choáng váng, không cần phải nói đến khi xuất hiện các vấn đề trên gân mạch, phải làm sao để hốt thuốc cho đúng bệnh!

Mấy trăm gân mạch này đều liên thông với nhau, ngay cả khi chỉ xảy ra một vấn đề nhỏ, cũng sẽ xuất hiện hiệu quả rút dây động rừng. Tuy rằng có thể tìm ra được phương pháp chính xác, nhưng vẫn không thể cam đoan sẽ không tạo thành tổn thương đối những gân mạch liền kề khác. Vì thế, vấn đề trên gân mạch là khó giải quyết nhất, bởi vì cần phải giải quyết không phải một phần, mà là toàn bộ cơ thể!

Tiểu gia hỏa kia, chẳng những có thể chỉ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy đã phán đoán ra vấn đề về gân mạch của tên đệ tử kia, còn có thể tiến hành giải quyết từng cái, càng muốn mệnh hơn chính là, phương pháp giải quyết mà nàng đã nói ra, tuy rằng thoạt nhìn đều rất đơn giản, đều là độc lập, nhưng nếu xâu chuỗi lại sẽ có hiệu quả không thể tưởng được. Đồng thời giải quyết sự đau đớn ở phần thân trên, cũng sẽ nối liền với phần thân dưới. Trong khi nó nuôi dưỡng phần thân dưới, lại có thể nuôi dưỡng phần thân trên để chống lại sự thiếu sót của nó.......

Thật sự là hoàn hoàn chặt chẽ, nếu như nhìn vào chuỗi các phương pháp điều trị riêng lẻ thì không thấy có gì xuất sắc, nhưng nếu như kết hợp cùng nhau, liền biến thành một chu kỳ trị liệu hoàn chỉnh. Hơn nữa, đến bây giờ bọn họ cũng không thể tìm ra được, loại phương pháp như vậy có khả năng tồn tại tác dụng phụ!

Tiểu gia hỏa này mới bao nhiêu tuổi? Trình độ hiểu biết đối gân mạch đã tới cảnh giới như thế?!

"Mộ trưởng lão, những gì tiểu gia hỏa này nói, đều là sự thật?" Những trưởng lão khác đối trình độ nghiên cứu trình về gân mạch không bằng Mộ Thần, để xác định lời Quân Vô Tà nói có đúng hay không, lập tức quay sang dò hỏi Mộ Thần.

Giờ này khắc này Mộ Thần căn bản không có tâm tư để lắng nghe những lời dò hỏi, thời điểm khi tiểu thiếu niên kia nói ra những lời đó, đôi mắt hắn cũng đã gắt gao dính ở trên người Quân Vô Tà!

Hắn đã đắm chìm vào nghiên cứu điều dưỡng gân mạch hơn mười năm qua. Từ nhỏ hắn đã có thiên phú rất cao, hơn nữa nghiên cứu lâu như vậy, đối trình độ hiểu biết về gân mạch đã vượt qua tất cả mọi người trong Khuynh Vân Tông. Cũng chính vì nguyên nhân như thế, hắn mới có thể hoàn toàn hiểu được bộ phương pháp điều dưỡng mà Quân Vô Tà vừa thuận miệng nói ra, hoàn hảo như thế nào!

Ngay cả nếu đó là hắn, cũng nhất định không có khả năng nghĩ ra được như thế!

"Tiểu gia hỏa này, ta muốn!" Hắn căn bản không có ý giải thích cho những vị trưởng lão khác. Mộ Thần luôn luôn trầm ổn bình tĩnh đã đột ngột tuyên bố muốn thu nhận Quân Vô Tà vào trong Nhiếp Vân Phong!

Lời của Mộ Thần vừa mới thốt ra, những trưởng lão khác nơi nào còn sẽ không hiểu?

Hoá ra những gì tiểu quỷ này nói đều là sự thật! Nếu không vì sao Mộ Thần phải vội vàng mở miệng muốn người như thế?

Phải biết rằng, vào ngày 15 hàng tháng, Mộ Thần cơ hồ rất hiếm khi sẽ chọn lựa đệ tử tiến vào Nhiếp Vân Phong, số lượng đệ tử mà hắn thu nhận trong một năm, có thể đếm được trên đầu bàn tay.

Mắt nhìn thấy Mộ Thần nhặt được một bảo bối lớn, sắc mặt của vài vị trưởng lão đều có chút khó coi. So với những thiếu niên ấu trĩ buồn cười đó, sự bình tĩnh và thiên phú y thuật của Quân Vô Tà thật sự khiến cho bọn họ cảm thấy đỏ mắt, hận không thể đoạt người cùng với Mộ Thần!

Trong tháng này hiếm khi có được một hạt giống tốt như vậy, Mộ Thần cũng thật là quá ích kỷ, cư nhiên mở miệng liền muốn đem người đi!

Các vị trưởng lão khác rất ghen tỵ, nhưng cũng không ai dám mở miệng đoạt người. Thiếu niên này có thiên phú về gân mạch rất tốt, nhưng lại không tương đồng với chuyên môn mà bọn họ am hiểu, khiến cho Mộ Thần chiếm được tiện nghi, cũng không thể không chấp nhận được.

Một đám các thiếu niên đang chờ xem kịch vui, đột nhiên nhìn thấy một vị trưởng lão trẻ tuổi đi về phía Quân Vô Tà, sự vui mừng trong lòng càng đậm, chỉ chờ xem Quân Vô Tà bị người ném xuống Vân Sơn.