Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh

Chương 74: Lâm vào đường cùng




“Cầu Cầu sao con có thể ngoan như vậy” Tiểu Thi quỳ một chân trên đất ôm lấy Cầu Cầu cố gắng khống chế nước mắt của mình.

Đưa Cầu Cầu đi nhà trẻ, cô đi đến tiệm bán hoa.

“Tiểu Thi cô đã tới, chuyện trong nhà xử lý như thế nào rồi? Ông chủ quan tâm hỏi.

“Cám ơn ôn chủ đã quan tâm về căn bản thì đều tốt rồi !” Tiểu Thi gượng cười. “Tôi muốn đi đến hội trường xem trước một chút, sau đó sẽ trở lại bàn bạc với ông!”

“Không vội vẫn còn thời gian !” Ông chủ rất bát quái mà cười : “Chuyện của cô và Thái Tử Gia như thế nào?”

Tiểu Thi nắm tóc “Ông chủ , tôi đi trước!”

Tiểu Thi vội vàng đổi chủ đề, cũng như vội chạy trốn mà chạy mất rồi, trong lòng cô thật sự quá loạn.

Lần nữa bước vào Trác thị đã không còn có người đi tới cản cô thậm chí là những an ninh kia đều mang ba phần tôn trọng mập mờ. Tâm tình Tiểu Thi không khỏi hỏng bét những thứ này thật sự không phải là điều cô muốn.

“Tiểu thư tôi ở tiệm bán hoa Hâm Hâm tới xem xét hội trường!” Tiểu Thi miễn cưỡng cười.

“A cô chính là tiểu thư Tiểu Thi!” Tiếp thị viên cũng không trực tiếp nói cho cô biết việc nay cần liên lạc với ai mà lại cứ quan sát cô từ trên xuống dưới. “Chuyện này cô đi tìm tiểu thư Liên Na đi, đó là phụ tá hàng đầu của tổng giám đốc!”

Tiểu Thi chân trước vừa mới đi thì mấy nhân viên nữ liền tụ lại bàn bạc: “cô ta chính là cô gái ở trên báo sao, thực sự không ti được nhìn qua là một cô gái rất đơn thuần nhưng tâm cơ thật nặng a!”

“Đối diện nhìn giống như cô ta mới ở thôn lên ha ha!”

Nghe từng câu khó nghe , tiếng cười nhạo giống như từng thanh đao nhọn đâm vào trái tim Tiểu Thi nhưng cô lại cái gì cũng không thể nói, cũng không thể làm.

Đến lầu mười sáu cô quả thật thành động vật hiếm quý cho bon họ vây xem. Mọi người chỉ chỉ chõ chõ bình phẩm từ đầu đến chân. Cô rốt cuộc không nhịn được : “ các anh rốt cuộc đang nhìn cái gì? ? ? Hiếu kỳ như thế thì các anh đi hỏi tổng giám đốc các anh thì sẽ rõ! !” Tiểu Thi rống giận “Trừ chỉ chỉ chõ chõ các anh còn biết cái gì? Một đám thị phi chẳng phân biệt được trái phải!”

Trác Minh Liệt nghe thấy ồn ào ở phía bên ngoài thả tài liệu trong tay ra rồi đi ra ngoài cửa.

Ngưởi ở cả tầng nhất thời như không có ảnh mà vộ vàng biến mất chỉ còn mỗi Tiểu Thi đứng ở nơi đó phát giận. Vừa ngẩng đầu thấy Trác Minh Liệt đứng cách đó năm thước hai tay chắp sau lưng mặt trầm tĩnh.

“Thế nào?” Anh hỏi.

“Không biết!” Tiểu Thi nhìn anh một chút trầm giọng nói: “Trác tiên sinh tôi tới xem hội trường dạ tiệc!” Trong âm thanh của cô có ẩn nhẫn cả sự khó chịu, Trác Minh Liệt cau mày “Những chuyện kia cô không cần phải để ý! Không bao lâu sẽ không có ai nhớ đến đâu !”

Tiểu Thi vừa gật đầu vừa đi về phía trước.

“Cô đi đâu vậy?”

“Hội trường!”

“Gọi Liên Na dẫn cô đi!”

Trác Minh Liệt gọi Liên Na lên “Đây là Tiểu Thi- người sẽ phụ trách hoa tươi bố trí cho hội trường!”

“Tổng giám đốc bố trí hội trường không phải có người phụ trách riêng của công ty sao?” Liên Na khinh thường hỏi, làm Tiểu Thi có chút lúng túng.

“Sắp xếp của tôi cô chỉ cần thi hành!” Trác Minh Liệt rất không hài lòng.

Liên Na ý thức được mình nói sai, liếc nhìn Tiểu Thi một cái, vô cùng thiếu kiên nhẫn mà dắt cô đến hội trường.