Tử Cực Thiên Hạ

Quyển 1 - Chương 28-2: Trừng phạt nhỏ ở sòng bạc (2)




Editor:HamNguyet

Hai người đồng thời cầm lấy bát đổ,hai tay Đằng Nguyên cùng nhau lay động,thanh âm xúc xắc lần lượt thay đổi nối thành một mảnh, Đằng Nguyên này thật ra cũng có điểm bản sự, điều này làm cho thính lực cùng trí nhớ người bình thường căn bản không thể phân rõ, xúc xắc nhanh chóng đặt trên mặt bàn, khiến cho người nghe không nghe được thanh âm xúc xắc hạ xuống.

Cùng Đằng Nguyên hoàn toàn bất đồng, chỉ thấy Vương Tử chậm rãi đem bát ở trong tay lay động hai vòng, sau đó đột nhiên ném lên không trung,bát trên không trung xoay tròn vài vòng,tay Vương Tử rất nhanh đỡ bát đặt trên mặt bàn,thanh âm xúc xắc liên tiếp hạ xuống ba lần, người ở chỗ này đều kinh ngạc nhìn thoáng qua Vương Tử, này thực rõ ràng là đương kim đổ đàn không có mấy người hội đại la hán, chính là, Vương Tử đã đem đáp án của mình công bố ở trước mắt đối phương, nhưng con bài chưa lật của đối phương còn chưa biết.

*(này thực dõ dàng là đương kim đổ đàn không có mấy người hội đại la hán...Câu này khó hiểu quá,thứ cho tại hạ bất tài,ta để nguyên nhé,ai biết chỉ giùm với ta sửa lại)*

"Mỹ nữ, hội đại la hán đích xác làm cho Đằng Nguyên tiên sinh kinh ngạc, chính là, ngươi còn quá non nớt... Hướng về phía trước một chút,mở tiểu!" Phiên dịch viên thuật lại nói.

*(chỗ nào khó hiểu quá thì ta sẽ để nguyên,phần này sẽ hơi khó hiểu,m.n thông cảm)

Vài nhân viên tạp vụ có chút lo lắng nhìn Vương Tử,đáp án của nàng đã rất rõ ràng, mà Vương Tử giờ phút này vẫn đang cúi đầu ngồi, tựa hồ cũng không để ý đến tất cả mọi người đều đang đợi đáp án của nàng.

"Mỹ nữ tại sao không nói, nếu đoán không được coi như xong,nếu ngươi nguyện ý theo Đằng Nguyên tiên sinh,tiêu phí hôm nay ở sòng bạc đều tính cho Đằng Nguyên tiên sinh." Gặp Vương Tử không nói lời nào, Đằng Nguyên nói.

Chính là Vương Tử lại giống như không nghe đến,vẫn trầm mặc.

"Phốc" một tiếng, đột ngột đem tầm mắt mọi người dẫn đi, chỉ thấy lão nhân tóc hoa râm theo ngay từ đầu ngồi ở bên cạnh bất động đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi,hai tay ôm ngực phập phồng không ngừng, bộ dáng kinh nghi bất định nhìn Vương Tử.

"Tiểu" chỉ nghe Vương Tử nói ngắn gọn, cũng không để ý gì tới tình huống chung quanh biến hoá.

"Chết tiệt!"

Chỉ nghe Đằng Nguyên hung hăng nguyền rủa một tiếng,mở bát ra xúc xắc cũng là đại la hán.

Đằng Nguyên xoay người bước nhanh đến bên người lão nhân, thấp giọng rất nhanh nói gì đó, lão nhân đơn giản đáp lại một câu liền nhắm mắt lại không hề nói tiếp, chính là thật sâu liếc nhìn Vương Tử một cái.

Đằng Nguyên nheo mắt lại nhìn Vương Tử,đôi mắt tam giác nho nhỏ chiếu ra âm ngoan,để cho võ sĩ phía sau đỡ lấy thân thể lão nhân, nhìn Vương Tử cười nói:

"Mỹ nữ, ngươi mở cổ tay áo ra "

Vương Tử đứng dậy, phất phất y phục không có lấy một nếp nhăn,ngón tay thon dài nâng tay áo lên,mọi người ở đây trừng to mắt kinh ngạc,trong cổ tay áo nào có đại la hán, chỉ thấy một đám bột phấn nhỏ nằm ở kia.

Vương Tử xoay người đi ra ngoài, đem chuyện tình giải quyết tốt hậu quả lưu lại cho Giám Bảo lâu.

"Có việc?" Vương Tử dừng lại, hỏi vị quản gia áo bành tô vẫn đi theo phía sau nàng.

"Khách nhân tôn quý, ngài hôm nay giúp sòng bạc đại ân,tiền đánh bạc hôm nay đều đem toàn bộ thuộc sở hữu của ngài,Giám Bảo lâu cũng sẽ không trích lấy một phần trăm nào,mặt khác, từ nay về sau, ngài chính là hội viên một sao của Giám Bảo lâu, mong rằng ngài nhận lấy thẻ tài khoản viên này"

Vương Tử nhìn nhìn thẻ tài khoản màu vàng, dừng một chút vẫn nhận lấy.

"Khách nhân tôn quý,ngài còn cần trợ giúp gì sao?"

"...Thiệp mời hội đấu giá của trung tâm chợ đêm hai mươi sáu ngày tới, ta muốn mua "Vương Tử nói, đã có người ở nơi này giúp,nàng cũng không cần chính mình đi tìm.

"Khách nhân tôn quý, bên này thỉnh."Quản gia áo bành tô lập tức dẫn đường, cũng không hỏi thêm gì.

Thời điểm Vương Tử trở lại Vệ gia đã là bốn-lăm giờ chiều, từ bãi đỗ xe chậm rãi đi hướng phòng ngủ, nghe Tư Mã Thú thu thập tin tức tới.

Uy quốc lần này tiến đến,ngoài sáng chủ yếu là tranh đoạt Hiên Viên kiếm, nhưng không biết âm thầm đánh chủ ý gì,Hiên Viên kiếm là quốc bảo,theo như Vương Tử nhìn ra,Hiên Viên kiếm đối với tam đại thế gia là tình thế nhất định phải có được,vài vị công tử nhìn như không chút để ý đến,nhưng ai biết sẽ nổi lên chiêu gì!

Tuệ Viễn phương trượng dặn dò nàng đến kinh đô, chắc chắn có đạo lý của hắn, hiện giờ liên lụy tới các thế lực, không biết nàng ở trong đó sắm nhân vật nào, thế sự thay đổi, nàng phải thu thập đủ tin tức, làm tốt công tác chuẩn bị để nghênh đón biến hoá xảy ra thình lình.

Với tác phong cường đạo của Uy quốc mà nói, chặn ngang một cước có thể lý giải, nhưng âm thầm mang theo phần đông võ giả,võ sĩ tùy tùng liền không thể không hoài nghi bọn họ có dụng tâm kín đáo.

Đệ tử tam đại thế gia gần đây thường xuyên lưu động, một ít cao thủ cổ võ âm thầm tứ tán rời khỏi kinh đô, quyền lực trung tâm tập trung ở phía sau.

Hơn nữa, Vương Tử ẩn ẩn cảm thấy được, vài thế lực đang âm thầm khống chế bố cục, cùng Tu Chân giới thoát không khỏi can hệ!