Tử Cực Thiên Hạ

Quyển 1 - Chương 52: Chuẩn bị rời đi




Editor:HamNguyet

"Cái gì?" Vương Tử bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn hướng lão tổ Vệ gia,thật sự sao?

"Ha hả,ta nói ta có biện pháp cho các ngươi đi Tu Chân giới,không thông qua giới môn."Lão tổ Vệ gia ha hả cười,khẳng định nói đến.

"Nhưng Tu Chân giới là địa phương ăn thịt người không nhả xương,từng người các ngươi cần ở trong vòng nửa tháng tiêu hóa một bộ phận truyền thừa,có năng lực tự bảo vệ mình mới được, mnửa tháng sau,ta đưa các ngươi rời đi."Lão tổ Vệ gia bổ sung nói.

"Vâng,lão tổ,chúng ta nhất định làm được!" Mấy người đáp ứng nói.

......

Buổi sáng luyện tràng Vệ gia.

"Không nghĩ tới,chúng ta thật sự phải rời khỏi nơi này,rời đi Hoa Hạ a." Vệ Tử Sở có một chút không lỡ đấm bao cát,mở miệng đánh vỡ trầm mặc.

"Ha hả...Tiểu Sở Sở luyến tiếc những mỹ nhân ở đây sao? Yên tâm đi,nữ nhân thế giới kia càng đẹp a~" Mộ Thiên Công lập tức trêu chọc Vệ Tử Sở nói.

"Hừ,bản thiếu khi nào thì hứng thú với những thứ dong chi tục phấn đấy? yêu tinh chết tiệt,ngươi yên tĩnh lại cho bản thiếu!" Vệ Tử Sở theo thói quen lớn tiếng phản bác.

"Cho nên nói Tiểu Sở Sở hẳn là cao hứng a,bên kia đều là quốc sắc thiên hương,không phải dong chi tục phấn bên này có thể so sánh nga ~"

"Yêu tinh chết tiệt,bản thiếu cảm thấy hứng thú không phải là nữ nhân a!"

"Cái gì cái gì? Tiểu Sở Sở rốt cuộc chịu thừa nhận rồi sao? Ngươi đối với nữ nhân không có hứng thú,chính là đối với nam nhân cảm thấy hứng thú?Người ta rất sợ đó"

"Yêu tinh chết tiêt!" Vệ Tử Sở ý thức được mình bị Mộ Thiên Công dắt mũi,vén tay áo muốn đánh người,vầng hào quang kim sắc bao vây lấy nắm tay đột nhiên hướng mạnh tới chỗ Mộ Thiên Công,thân hình Mộ Thiên Công vừa chuyển tránh đi,chỉ thấy cọc gỗ ban đầu Mộ Thiên Công dựa"Phanh" một tiếng liền vỡ đoạn.

"A ~Chỉ có chút uy lực như vậy a~"Mộ Thiên Công sau khi né tránh không quên kích thích Vệ Tử Sở,cũng đúng vậy,trình độ thương tổn này,còn không bằng nội lực cổ võ.

"Hừ,năng lực của ngươi thì mạnh hơn chỗ nào?" Vệ Tử Sở phản bác nói,tuy rằng hắn đối với uy lực một quyền này cũng đích xác thất vọng,thuộc tính kim a,còn tưởng rằng thực ngưu bức.

"Ngô,Lý Chiến,thuộc tính gì?" Lúc này Vương Tử mở miệng hỏi,cư nhiên Lý Chiến sau khi truyền thừa kết thúc liền Trúc Cơ,không biết là thuộc tính gì.

Lý Chiến ngẩng đầu nhìn Vương Tử một cái,chỉ thấy hắn vươn tay phải nắm chặt thành quyền,dần dần vầng sáng màu xanh nhạt hiện lên cùng với tiếng vang "xẹt xẹt",thì ra là lôi! Biến dị lôi linh căn!

Vương Tử kinh ngạc đứng dậy,đi đến trước mặt Lý Chiến quan sát nắm tay hắn bị lôi điện vờn chung quanh,đây mới chỉ là cơ sở ngưng kết lôi thuộc tính thông thường nhất mà thôi,nàng cũng có thể cảm nhận được lôi điện có áp lực đặc biệt,tuy rằng áp lực nhỏ không đáng kể,nhưng nếu phụ cho công pháp công kích! sẽ là công kích to lớn cỡ nào!

Vệ Tử Sở thuộc tính thiên linh căn,Vệ Tử Khiêm phong thuộc tính thiên linh căn,Mộ Thiên Công hỏa thuộc tính thiên linh căn,Lý Chiến biến dị lôi linh căn! Đây là truyền thừa nghịch thiên cỡ nào a! Học viện trong môn phái Tu Chân giới vì một thiên linh căn,không biết dùng bao nhiêu sức lực lôi kéo,người có thiên linh căn,mặc kệ tồn tại ở nơi nào đều là chúng tinh phủng nguyệt a,mà bốn người này cư nhiên cùng một mạch ra,Vương Tử không biết nên biểu đạt sự tình kinh hãi này như thế nào,bằng không,nàng nhất định sẽ nói,nhà các ngươi đều sản sinh ra nghịch thiên như vậy sao?

"Vương Tử điện hạ,lúc trước ta gặp ngươi đồng thời dùng mộc thuộc tính cùng thủy thuộc tính công kích a,ngươi là song thuộc tính linh căn sao?" Vệ Tử Sở nhịn không được hỏi.

"Ngô...Hẳn là như vậy đi" Vương Tử nói, mnàng cũng không rõ lắm,thủy tinh cầu trắc không ra thuộc tính của Vương Tử,nhưng nàng hẳn không phải gọi là chân linh căn.

"Ta đây có phải so với Vương Tử điện hạ lợi hại hơn hay không?!" Vệ Tử Sở tức khắc hô,mới vừa hô lên liền im lặng,hắn thề,có lẽ não hắn bị co rút a!

Vương Tử điện hạ lợi hại nhất!

"Không phải"Người đầu tiên phản bác là Lý Chiến,môi mỏng khẽ mở,bình tĩnh xông ra hai từ,nhưng lại vạch trần hiện thực máu chảy đầm đìa.

"Ha hả ~" Mộ Thiên Công nhún vai cười,mặt mày yêu dã liếc mắt Vệ Tử Sở một cái,ý tứ khinh bỉ không cần nói cũng biết.

"Tốt lắm,chúng ta chỉ có thời gian mười năm ngày,sự tình Hoa Hạ sẽ toàn bộ công đạo đi xuống,thương nghiệp đế quốc của Mộ Thiên Công,quân bộ của Lý Chiến,sự tình của ta cùng Tử Sở tương đối ít,có Tử Phương ở lại,truyền thừa chúng ta đều yêu cầu sửa sang tiêu hóa,từng người nhanh đi chuẩn bị đi thôi."Vệ Tử Khiêm đúng lúc mở miệng,tổng kết lại sự tình tất cả mọi người phải làm,trước kia những việc này đều do Vệ Tử Phương,về sau,phỏng chừng chính là hắn.

"Buổi tối tới" Lý Chiến nói,dẫn đầu đứng dậy rời đi.

"Người ta phải nhanh chân đến xem đệ đệ Thiên Dạ,về sau không gặp được người ta,không biết hắn có khóc nhè hay không a ~ Tiểu Tử Tử,hẹn gặp lại,người ta sẽ nhớ ngươi ~" Mộ Thiên Công cười cùng Vương Tử cáo biệt.

"Yêu tinh chết tiệt ngươi lăn nhanh!"Vệ Tử Sở lập tức quát,mặc kệ nghe bao nhiêu lần,vẫn chịu không nổi câu "người ta" kia.

"Ha hả ~ Tiểu Sở Sở,ngươi luôn ghen như vậy cũng không tốt a ~người ta cũng sẽ nhớ ngươi nga ~" Mộ Thiên Công cũng không quay đầu lại tiêu sái rời đi,chỉ có tiếng cười quyến rũ từ xa xa vang tới,để lại Vệ Tử Sở một người dậm chân tại chỗ.

"Tốt lắm..." Vương Tử nắm tay áo Vệ Tử Sở quơ quơ,vì cái gì Vệ Tử Sở luôn bị Mộ Thiên Công kích thích đến dậm chân.

"..." Thế giới an tĩnh,Vệ Tử Sở khóc không ra nước mắt nhìn Vương Tử,Vương Tử điện hạ thân ái a! Ngươi có được khuôn mặt mỹ lệ nhất thế giới,đôi mắt mỹ lệ nhất,tâm cường đại nhất,còn có một bộ ngốc manh dỗ hài tử sao?! Không cần dùng động tác trấn an hài tử như vậy đối đãi hắn được chứ,hắn tình nguyện Vương Tử điện hạ lãnh diễm ngồi ở chỗ kia chẳng quan tâm! Lần thứ hai,hắn thật sự thoạt nhìn thực ngây thơ sao? Thật sự...thật sự sao?

"Ha hả...Khụ khụ,Vương Tử điện hạ,chúng ta cũng phải đi tìm Tử Phương thương nghị chút sự tình,buổi tối gặp lại đi." Vệ Tử Khiêm nhịn không được cười ra tiếng,thu được Vệ Tử Sở trừng mắt,thật vất vả ngừng tiếng cười,mở miệng giải cứu Vệ Tử Sở.

"Được." Vương Tử gật đầu đáp ứng.

..............

Từ luyện tràng buổi sáng rời đi,Vương Tử rời đi Vệ trạch thẳng đến rừng cây vùng ngoại ô,thời điểm trở về cố ý dặn dò Tư Mã Thú rời xa Vệ trạch,lấy ưu điểm khôn khéo của Tư Mã Thú,nhất định sẽ không có việc gì.Quả nhiên,Vương Tử đuổi tới không lâu,một đạo thân ảnh màu xanh biếc bay tới trước mặt Vương Tử,cung kính mà gật đầu nói:

"Tiểu thư"

"Ta muốn đi Tu Chân giới." Vương Tử đi thẳng vào vấn đề.

"Tư Mã Thú nguyện theo tiểu thư cùng đi!" Tư Mã Thú trả lời nhanh,trong lòng có chút thấp thỏm,sợ hãi Vương Tử thay đổi chủ ý không mang theo hắn đi.

"Ngươi muốn luôn luôn đi theo ta sao?" Vương Tử hỏi.

"Vâng!"

"Ngươi có nguyện ý cùng ta ký kết khế ước chủ tớ,vĩnh viễn cống hiến cho ta không?" Vương Tử trầm mặc một lúc liền hỏi.

"Tư Mã Thú tam sinh hữu hạnh!" Tư Mã Thú run rẩy nói,ý nghĩa này,có nghĩa là hắn sẽ trở thành một thành viên dưới trướng Vương Tử vĩnh viễn sao?

Vương Tử không nói gì,nâng lòng bàn tay đặt lên trán Tư Mã Thú,trong lòng mặc niệm "Thú Vương Quyết",chỉ thấy dưới chân hai người chợt hiện lên trận văn tử sắc,phía trên trận văn tử sắc lại hiện một màn hào quang bộ xương khô màu đen! Mà thái dương Tư Mã Thú vụt sáng xuất hiện một đạo ấn ký hình thoi màu đen,Vương Tử cũng nhất thời cảm giác một cỗ năng lượng linh khí khác dũng mãnh tiến vào thân thể đưa về luân hải,chỉ là Tư Mã Thú cùng Vương Tử cũng không để ý đến một chút biến hoá như vậy.

Trận văn tử sắc thăng cấp biến mất,Vương Tử nhìn kỹ Tư Mã Thú biến hóa,thế nhưng là quỷ tướng! Mà Tư Mã Thú hiển nhiên cũng phát hiện chính mình biến hóa,kinh ngạc giơ tay ngây ngốc nói không nói nên lời.